Bây giò cơ thể của anh đã khôi phục rồi.
Hắn là có tư cách? “Xin lỗi, bây giờ tôi không còn là chiến thần Côn Luân nữal” Diệp Lâm Quân nói.
Sắc mặt Lý Từ Nhiệm bỗng chốc trở nên ảm đạm.
Những người khác đột nhiên cười vang.
“Thì ra không có tư cách! Vừa rồi còn muốn đưa người đi? Chuyện này là không thể nào!” Mọi người lập tức nói.
“Có điều tôi mạnh hơn chiến thần Côn Luân!” Diệp Lâm Quân bổ sung một câu.
“Ha ha ha…
“Diệp Lâm Quân, cậu nằm mo à? Lân trước cậu không bị tổn thương thì cũng không phải là đối thủ của Trần Hữu Đạo.
Bây giờ bị thương mới khỏi thì đã thành người ta không phải đối thủ của cậu rồi? Lừa ai đấy?”
Mọi người liên chất vấn.
Bà cụ thì tức giận, nhìn chằm chằm Diệp Lâm Quân hỏi: “Ngoại trừ cái này, cậu còn có thành tựu khác không?
“Có thì có nhưng không thể nói: Chuyện Nhất Vũ Kiên Vương thuộc về cơ mật tối cao.
Sao anh có thể tùy tiện nói với người khác.
“Vậy chính là không có?” Trong mắt bà cụ hiện lên một tia lạnh.
“Coi như là vậy đi” “Vậy cậu có tư cách gì mà đón vợ con cậu? Cậu tưởng chúng tôi là đồ ngốc à?
Quy củ thành lập thế nào chứ?” Bà cụ nổi giận, gào thét về phía Diệp Lâm Quân.
Diệp Lâm Quân cười, nhìn đám người Hoàng Đế Tây Đường và Hoàng An Nhiên: “Tôi có tư cách không phải hỏi bọn họ!” Đám người lập tức nhìn vê phía Hoàng Để Tây Đường.
Đang đợi câu trả lời của ông ta.
Trái cổ của Hoàng Đế Tây Đường chuyển động, nuốt nước miếng một cái: “Được rồi, cậu đón đi đi” “Hả?” Lúc này, tất cả mọi người đều hoang mang.
Vậy mà đồng ý rồi? Sao có thể? Anh ta đủ tư cách rôi? “Anh trai, anh sao thế? Diệp Lâm Quân không có tư cách mài Cậu ta không hoàn thành được quy định mà anh lập ra!” Bà cụ vội vàng nói.
Tất cả mọi người đều không thể nào hiểu được nhìn Hoàng Để Tây Đường.
Hoàng Đế Tây Đường gât đầu: “Cậu ấy có tư cách dẫn vợ con mình đi rồi!” “Thứ nhất! Cậu ấy trỏ vê! Đập tan chất vấn!”
“Thứ hai, cơ thể cậu ta đã khôi phục, có năng lực chăm sóc vợ conl”
“Tôi không phải người ngang ngược vô lý, chỉ hi vọng con cháu được hạnh phúc! Cho nên cậu ta có đủ tư cách dẫn người đi!”
Hoàng Đế Tây Đường nói ra hai lý do.
Nghe rất giả, rất hoang đường.
Nhưng mợi người ngẫm lại thì cũng không thấy có gì không đúng.
“Cậu kia đối xử tốt với Lê Nguyên một chút, nếu không tôi sẽ tìm cậu gây phiền phức đấy.”
Nếu Hoàng Đế Tây Đường đã lên tiếng, bà cụ và những người khác cũng không còn đi ngăn cản.
Có điều bà cụ cũng luôn cảm thấy Hoàng Đế Tây Đường không giống trước kia.
Mọi người chỉ có thể nhìn Diệp Lâm Quân dẫn Lý Từ Nhiệm và bé Quân đi.
“TÔI Mặc dù Lý Hồng Thắng và mấy người khác không cam lòng.
Nhưng lại không thể làm gì.
Cũng không thể làm trái lệnh Hoàng Đế Tây Đường.
“Mọi người nói xem Diệp Lâm Quân khôi phục rồi, về sau không thể ảnh hưởng đến chúng †a chứ?”
Trịnh Quân Nga hỏi.
“Tôi cảm thấy có, Diệp Lâm Quân là người thông minh, rất có khả năng mượn môn phiệt Tây Đường để trở mình làm lại, đến lúc đó tùy tiện gây khó dễ với chúng ta!”
“Anh ta cứ nằm mơ đi!”
“Việc này phải nhờ vào sự cố gắng của mọi người, cùng nhau ngăn chặn.”
Sau khi Diệp Lâm Quân đi, Hoàng Đế Tây Đường một thân mồ hôi, xụi lơ trên đất.
Đám người này điên rồi sao?
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Trấn Quốc
Chương 1921
Chương 1921