“Cắt ngang cắt ngang” Trong tai nghe không ngừng truyền ra tiếng của Bánh Bao Xâm Lấn.
Tên này luôn hòa mình vào trò chơi, thường tự mình lồng tiếng đánh đấm vốn không hề có, y chang mấy phim chưởng Hồng Kông giai đoạn đầu, đánh nhau mà nghe tiếng gió vun vút. Tuyệt chiêu la làng này của cậu ta thường gây rối loạn tinh thần đối thủ trong đấu trường. Thế nhưng có trời đất chứng giám, Bánh Bao Xâm Lấn làm vậy không hề có âm mưu dương mưu gì. Như bây giờ quần nhau với BOSS, nó chắc chắn không bị ảnh hưởng, cậu ta lại vẫn la hăng say.
Muốn cắt ngang đại chiêu của Viêm Nữ Vu, Diệp Tu có thể dựa vào đống kỹ năng của tán nhân Quân Mạc Tiếu, nhưng lúc này hắn cố tình chừa cơ hội luyện tập cho Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn, nhường chúng cho hai người. Giết BOSS thôi mà, không cần gấp gáp chi.
Bởi vì kinh nghiệm không đủ, trong quá trình bốn người giết BOSS dài đằng đẵng, cả hai không thể nào không phạm chút sai lầm nào được. “Tiêu rồi, trốn mau” Diệp Tu đột nhiên kêu to, lần này người phụ trách cắt ngang Thiên Thạch Tinh Lạc là Đường Nhu lại thao tác hơi chậm. Diệp Tu muốn cứu cũng không kịp, vội vàng lớn tiếng nhắc nhở mọi người.
Phong Sơ Yên Mộc của Tô Mộc Tranh đứng ngoài phạm vi kỹ năng, vốn an toàn. Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu dùng ngay Thuật Phân Thân, thân giả ở lại người thật nháy mắt đã chuồn mất. Sau cùng người chật vật chính là Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn .
Cả hai đều thuộc nghề cận chiến, hiện đang vây đánh kề cận Viêm Nữ Vu. Chỉ một lần lầm lỡ, vòng kết giới đã ngưng kết lại xung quanh, khoảng không phía trên chợt sôi trào, tựa như trời xanh đang nổi lửa. Những quả cầu lửa lớn rồi nhỏ kéo theo chiếc đuôi lửa lao nhanh xuống. Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn vội để nhân vật trốn tránh, nhưng muốn tránh hoàn toàn lại không thể được. Thiên thạch đầy trời bay xuống như sao băng, trời đất thoáng chốc chìm trong biển lửa. Khi hai người thoát ra khỏi phạm vi thì chỉ còn một lớp màu mỏng, mặt vàng vọt đứng sang bên cạnh uống thuốc hồi máu.
May mà phạm vi của Thiên Thạch Tinh Lạc không thể di chuyển theo pháp sư dùng Chuyển Động Làm Phép, bằng không với việc Viêm Vu Nữ cứ dí theo phủ lấy cả hai thế này, cả hai đã tạch về thành Không Tích từ lâu rồi. “Lỗi của em.” Đường Nhu bảo, cô không phải kẻ cứng miệng không chịu đối mặt với những sai lầm của mình, cô chỉ là người luôn muốn nâng cao bản thân mà thôi. “Chú ý chọn thời cơ.” Diệp Tu cũng không nói nhiều, hắn đã dạy họ nên ra tay lúc nào, tiếp đấy chỉ còn trông xem mọi người có nắm được hay không. Đây là chuyện phải dựa vào sức phán đoán và phản ứng, Diệp Tu không giúp được.
Thiên thạch được thi triển thành công thật sự cháy bừng cả Rừng Rậm Bừng Cháy, Viêm Nữ Vu cười to trong biển lửa, tiếp tục quơ trượng xông về phía mọi người. “Đừng để ở trong lòng, lên nào” Diệp Tu dẫn đầu mọi người tiếp tục công kích.
Hắn cũng không quá mạnh tay ép Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn luyện tập. Ví dụ ngay bây giờ, máu của cả hai không đầy thanh, cắt ngang thất bại chỉ lần nữa sẽ có cơ hội đi đời nhà ma. Lúc này, Diệp Tu sẽ nhận nhiệm vụ cắt ngang, với thao tác cao siêu của hắn thì cắt ngang 100% hoàn mỹ.
Liệt Ba Trảm.
Bây giờ Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu lại dùng kỹ năng của quỷ kiếm sĩ, mũi kiếm hất Viêm Nữ Vu lên và hình thành một vòng kết giới phong tỏa nó bên trong, rồi sau đó xuất hiện những sóng giao thoa lấy Viêm Nữ Vu làm trục, xoay quanh cắt ngang người nó. Nếu hiện giờ có mục tiêu khác quanh đấy, vòng sóng xoay tròn cũng sẽ gây thương tổn cho mục tiêu. Sau khi vòng xoay sát thương kết thúc, sóng sẽ nổ tung, nổ bay mục tiêu ra ngoài, như Viêm Nữ Vu bị văng xuống đất lúc này.
Cuộc chiến tiếp tục.
Cứ chiến đấu liên tục như thế, dẫu có là cao thủ chuyên nghiệp hàng đầu như Diệp Tu cũng không thể không xảy ra chuyện bất trắc gì. Có lớn có nhỏ, vô tình hay cố ý, Quân Mạc Tiếu cũng phải chịu chút thương tổn. Chẳng hề bị gì cả chỉ có mỗi Phong Sơ Yên Mộc vẫn đứng xa tấn công từ nãy giờ.
Đây là cuộc chiến tính bằng giờ, không phải dăm phút là có thể kết thúc .
Thời gian chầm chậm trôi qua.
Tất cả người chơi khu 10 không hề biết có một cuộc chiến gay cấn khó khăn đang diễn ra trong Rừng Rậm Bừng Cháy. Bốn nhân vật dự định vây giết BOSS dã ngoại Viêm Nữ Vu nhỉnh hơn mình sáu cấp, đây không phải chuyện mà người chơi thường có thể nghĩ đến.
Các công hội lớn vẫn phá bản đúng cấp độ mình, BOSS dã ngoài mà họ quan tâm chỉ dừng ở Rừng Rậm Băng Sương, Mai Cốt Chi Địa, Vùng Đất Lưu Lạc và Khe Núi Nhất Tuyến.
Rừng Rậm Bừng Cháy ư? Cái này cũng sắp lên đầu đề rồi. Những nhân vật hàng TOP cũng đã bước qua phân nửa cấp 32 rồi, chỉ cần lên 33, công việc đầu tiên sẽ là vây bắt Viêm Nữ Vu của Rừng Rậm Bừng Cháy. Vùng Đất Lưu Lạc và Khe Núi Nhất Tuyến đều diễn ra như thế đấy.
1 giờ.
1 giờ 30 phút.
2 giờ.
2 giờ 30 phút. “Hẳn nên đánh xong Vùng Đất Lưu Lạc rồi nhỉ?” Bên này, Lam Hà đánh xong ba lần phó bản cùng đồng bọn, chợt nghĩ đến Quân Mạc Tiếu hẳn không chậm trễ đến vậy. Hai tiếng rưỡi rồi vẫn không thấy kỷ lục bị đạp đổ, coi bộ kỷ lục Vùng Đất Lưu Lạc lần này ngay cả Quân Mạc Tiếu cũng bó tay luôn ư?
Giờ mới là ngày đầu tiên, Lam Hà cũng không dám lạc quan lắm, chỉ nhẹ nhàng thở phào, chưa đến mức cười ra tiếng. “Đi, đi Vùng Đất Lưu Lạc nào.” Lam Hà nói. Bọn chỉ mới phá xong phó bản Khe Núi Nhất Tuyến.
Ngay trên đường cả đám di dời chuyến trường, bỗng nhiên một tin hệ thống nhảy ra.
Hệ thống thông báo: Người chơi Quân Mạc Tiếu, Phong Sơ Yên Mộc, Hàn Yên nhu, Bánh Bao Xâm Lấn đã hoàn thành lần giết đầu của Viêm Nữ Vu Tạp Tu.
Lẫn giữa đống tin lộn xộn của kênh thế giới, hệ thống thông báo cứ như đang dùng kênh thế giới buôn chuyên, buôn chút chuyện nhảm nhí buồn cười lại ngây thơ của đám ma mới gà mờ.
Chiếm đầu Viêm Nữ Vu.
Người có phản ứng kịch liệt với chuyện này chắc chắn đều là những kẻ lão làng, cao thủ lão luyện.
Trong nháy mắt tin tức nhảy ra ấy, Lam Hà chết đứng tại chỗ, mà bốn thằng bạn bên cạnh cậu cũng dừng bước.
Cả đám đang làm cùng một hành động trước máy tính, kéo chuột về tin tức hệ thống vừa bị chìm ngập trong kênh thế giới, ai nấy nghiêm túc nhìn kỹ lần nữa, xác định không sai chút nào. “Viêm Nữ Vu?” Lam Hà nhìn lại không thể tin được.
Viêm Nữ Vu của Rừng Rậm Bừng Cháy?
Không chỉ mình Lam Hà mới nghi hoặc điều này.
Thế nhưng, với những người chơi cao thủ quá quen thuộc Vinh Quang, họ biết rõ trên thế giới này chỉ có một Viêm Nữ Vu. “Thế đéo nào!” Tất cả cao thủ của khu 10 cùng hãi hùng la lên trước máy tính.
Ngay cả trong tiệm net Hưng Hân bây giờ cũng truyền ra vài tiếng kêu hoảng sợ.
Cơn sốt mới mở của khu 10 đã qua, người chơi Vinh Quang ở tiệm net Hưng Hân không còn chơi nhiều bên khu 10 nữa, những kẻ lão làng thâu đêm chủ yếu chơi ở khu khác, họ không thấy tin này, thế nên không ngạc nhiên gì.
Những người biết cũng chẳng quen biết gì xung quanh, chỉ có thể bấn loạn cùng đám bạn quen trong game.
Chuyện Quân Mạc Tiếu chính là nhân viên trực đêm của tiệm net Hưng Hân chưa đến mức nhà nhà đều biết. Nếu không mấy lần lập kỷ lục giữa đêm trước đấy, Diệp Tu không biết bị bu xem bao nhiêu lần. “Rốt cuộc cũng chết . . . . . .” Trong tiệm net Hưng Hân, Diệp Tu và Đường Nhu thở phào, nhìn Viêm Nữ Vu sau khi chịu một đòn cuối cùng trong màn hình, bất chợt biến thành một ngọn lửa bừng cháy. Trong ánh lửa bập bùng dường như có thể nhìn thấy khuôn mặt hung dữ vặn vẹo của nó. Rồi nó thình lình bay vút lên trời, lửa tắt hẳn, chỉ rơi vài món vật liệu và trang bị.
3 tiếng rưỡi.
Cả bốn mất chừng 3 tiếng rưỡi mới quất được Viêm Nữ Vu. Điều này chứng tỏ muốn giết được BOSS hơn mình 6 cấp là chuyện khó cỡ nào. Hàn Yên Nhu của Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn phải giãy dụa nhiều lần giữa sống và chết. Không nhắc đến Phong Sơ Yên Mộc của Tô Mộc Tranh, Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu lại ung dung suốt buổi. Đường Nhu vừa nhìn đã biết ngay tên này dư sức nhưng không thèm dùng toàn lực, khinh bỉ một hồi. “Khó quá đi thôi khó quá đi, coi thử xem rớt cái gì.” Diệp Tu nói rồi tiến lên nhìn trang bị và vật liệu “Thạch bừng cháy, ờ, cái này anh lấy nhé” Diệp Tu lấy vật liệu này. “Pháp Trượng Hồng Viêm, vũ khí tím cấp 35, hàng hiếm đấy, tiếc thay chẳng ai trong chúng ta dùng được, giữ lại bán lấy tiền hay đổi đồ đi” Diệp Tu lật xem món thứ hai. “Trường Bào Hồng Viêm, giáp vải xanh cấp 35, tăng kháng hỏa, ờ không ai thuộc nghề giáp vải cả, không cần, đành bán lấy tiền thôi .” Món thứ ba. “Ý, Đai Xích Nguyệt. . . . . . đứa nào ăn ở tốt vậy, cầm lấy đi, lần này em đủ bộ trang bị rồi.” Đồ Viêm Nữ Vu rơi xuống có cấp từ 30 đến 35, món thứ tư lại vừa hay rớt Đai Xích Nguyệt cho Đường Nhu, tuy cô nàng đã có, nhưng có thể ra chợ đổi như trước . “Nhẫn Hỏa Tinh Linh . . . . . . lại kháng hỏa, chán thật. . . . . .” Món thứ năm cũng là đồ lam, một chiếc nhẫn tăng kháng hỏa cấp 30. Thứ trang bị này chỉ có hiệu quả khi gặp đối thủ, bình thường chỉ có thể tăng chút phòng ngự pháp thuật, chẳng khác gì đồ trắng. “Trang bị rớt bốn món, ra một vũ khí tím, không tồi.” Diệp Tu gật gù. “Giàu rồi ư?” Bánh Bao Xâm Lấn tí tởn hỏi. “Sao thế được” Diệp Tu nói, chợt phát hiện mọi người lại bỏ qua việc lắc xí ngầu, chỉ có mình Đường Nhu lắc điểm lấy Đai Xích Nguyệt.
Đối mặt với sự tín nhiệm của mọi người, Diệp Tu cũng không nhiều lời. Sau khi nhặt tất cả lên, lại giao dịch Pháp Trượng Hồng Viêm cho Bánh Bao Xâm Lấn: “Bán 200 kim tệ cũng chẳng sao, có thể lấy về đủ bộ trang bị cho em.” “Thế cơ à? Quá ngầu” Bánh Bao Xâm Lấn kích động nhận lấy.
Hai món trang bị còn lại nếu bàn về lâu dài thì có vẻ bèo bọt, nhưng tính đến những người chơi sắp 33 hiện tại, muốn tới phiêu lưu Rừng Rậm Băng Sương, trang bị kháng hỏa thế nhưng có thể giúp họ giảm chút độ khó, chào hàng hồi không chừng có thể bán được. “Được rồi, trở về phó bản thôi” Thế giới vì chiếm đầu mà điên cuồng hãi hùng, Diệp Tu lại chẳng hề ngó ngàng đến. Còn Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn? Cũng chẳng coi Viêm Nữ Vu là cái đinh gì. Áp chế sáu cấp cấp chỉ gây chút thương tổn, hiệu quả tấn công thấp thì đánh lâu chút, tuy họ tìm được đường sống trong chỗ chết nhiều lần, nhưng bàn về mặt kỹ thuật, hai người quả thực không cảm thấy con BOSS này khó giết lắm. “Đơn giản thôi mà” Đấy là lời bình cuối cùng của Đường Nhu.