Thần Chi Lĩnh Vực đột nhiên chấn động.
Vốn chỉ là một tiếng nhắc nhở bạn tốt đăng nhập cực kỳ tầm thường, sau khi nhiều người chơi vô tình liếc sơ tên bạn tốt thì lập tức trở nên bùng nổ.
Dạ Vũ Thanh Phiền Nhân vật đăng nhập chính là Dạ Vũ Thanh Phiền, người được xứng danh Kiếm Thánh, một nhân vật như thần, vậy mà lại bất chợt lên mạng vào lúc này.
Tài khoản nhân vật có lợi hại đến đâu chắc chắn cũng bước ra từ trong game. Vì thế, ai cũng có thể dễ dàng tìm được những nhân vật pờ rồ khắp Liên minh ấy trong trò chơi. Đối mặt với nhân vật mình thích, không biết có bao người đã thử thêm bạn tốt. Có nhân vật trực tiếp cự tuyệt, có người cần kiểm chứng qua, cũng có kẻ hiếm hoi thêm bạn ngay và luôn.
Vậy nên ngoại trừ gặp phải người từ chối thẳng thừng như loại một, muốn thêm bạn tốt với nhân vật chuyên nghiệp cũng không phải chuyện quá xa vời. Đương nhiên, còn việc người ta có đáp lại yêu cầu thêm bạn của mình hay không, tỷ lệ xảy ra lại khá thấp.
Trong trò chơi, người chơi xin thêm bạn tốt với Dạ Vũ Thanh Phiền rất nhiều. Cái tên này vừa login đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người, không ít người có thêm bạn đại thần dũng cảm gửi tin sang thăm hỏi. “Tiêu đời, quên ẩn . . . . . .” Tin nhắn liên tục hiện ra khiến Hoàng Thiếu Thiên choáng váng, hắn lại vội vàng log out.
Sự hiện thân ấy tựa như phù dung sớm nở tối tàn, nhưng bởi chính thân phận đặc biệt và hào hùng của nhân vật lại dẫn đến sự chú ý đông đảo chỉ trong phút chốc.
Người chơi bàn tán xôn xao tin Dạ Vũ Thanh Phiền đăng nhập trên khắp kênh thế giới.
Nhân vật của tuyển thủ chuyên nghiệp hiện thân trong trò chơi? Đây không phải chuyện mới mẻ gì, tuyển thủ chuyên nghiệp cũng thường hay đến đấu trường của Thần Chi Lĩnh Vực chơi đùa, đã có nhiều người chơi bình thường may mắn được so đấu với họ. Thế nhưng, chưa có ai từng gặp qua một đại thần siêu cấp như Dạ Vũ Thanh Phiền tại đấu trường. Xưa nay, những tuyển thủ chuyên nghiệp này không tập huấn ở đấu trường trong game, mà họ được công ty trò chơi cung cấp hẳn một hệ thống riêng biệt. Ngoài ra còn có hệ thống chỉnh sửa bản đồ, hệ thống chỉnh sửa phong cảnh, họ thậm chí có thể tự mình thiết kế một bản đồ để thực hiện những buổi tập chuyên nghiệp. Còn trò chơi? Tuyển thủ chuyên nghiệp không thường ghé đến.
Ngay vào lúc ai nấy trao đổi sôi nổi 5 giây hiện thân của Dạ Vũ Thanh Phiền trên thế giới, Hoàng Thiếu Thiên lại lặng lẽ đăng nhập ẩn. Tuy vẫn nhiều người gửi tin sang, nhưng Hoàng Thiếu Thiên vẫn bình tĩnh vờ như không có mặt, sau đó nhanh chóng để nhân vật rời khỏi Thần Chi Lĩnh Vực, đến một trấn nhỏ thưa thớt ở khu thường.
Dù sao tên trên đầu không thể ẩn, bốn chữ Dạ Vũ Thanh Phiền này sẽ khiến người ta nổ đom đóm mắt.
Một đường đi thẳng từ trấn nhỏ đến đấu trường rất thuận lợi. Đấu trường trong Vinh Quang có thể vượt khu, nhưng đấu trường tại Thần Chi Lĩnh Vực và khu thường lại thuộc hai thế giới không có mối liên kết. Muốn đánh đấm gì với Quân Mạc Tiếu, không thể làm tại đấu trường Thần Chi Lĩnh Vực được.
Hoàng Thiếu Thiên vào đấu trường trong trấn nhỏ, lập một phòng trong sân tu chỉnh, mở danh sách bạn tốt ra, rớt cả mồ hôi.
Dạ Vũ Thanh Phiền không cùng khu với Quân Mạc Tiếu, Quân Mạc Tiếu lại không có ở Thần Chi Lĩnh Vực, không thêm bạn được.
Đành thu trò chơi thành cửa sổ, lên QQ, chẳng thèm quan tâm Diệp Tu có online thiệt hay giả, gửi vài tin nhắn sang, kết quả chả ma nào phản ứng.
Hoàng Thiếu Thiên đang bó tay, bỗng phát hiện bạn thân trong QQ Tô Mộc Tranh đang lên mạng, vội gửi tin sang.
Chật vật mãi, cuối cùng cũng truyền được lời đến Diệp Tu, Hoàng Thiếu Thiên chờ đợi khổ cực hồi lâu, trên QQ của Tô Mộc Tranh lại đáp một câu: “Không đánh, không có thời gian, phải đánh phó bản .” “Phó bản? Phó bản gì hả?” Hoàng Thiếu Thiên mờ mịt. “Chắc là đi Khe Núi Nhất Tuyến trước đấy.” Tô Mộc Tranh nói. “Đệch” Hoàng Thiếu Thiên buồn bực. Thân phận của mình thế mà chẳng quan trọng bằng một phó bản cùi bắp như Khe Núi Nhất Tuyến, vì đánh cái phó bản rởm ấy mà hắn lại buông bỏ cơ hội so đấu với cao thủ như mình sao? Được rồi. . . . . . Hoàng Thiếu Thiên không thể không thừa nhận, so đấu cùng cao thủ như mình, loại cơ hội ngàn năm có một với người chơi thường, lại là chuyện nhẵn mặt trong mắt Diệp Thu. “Gọi ổng đánh với anh một ván đi, acc chính anh mở sân tu chỉnh nên không ăn hiếp ổng đâu, để anh coi tán nhân của ổng lợi hại cỡ nào.” Hoàng Thiếu Thiên lải nhải.
Kết quả nhận được tin QQ Tô Mộc Tranh đáp: “Đang trong phó bản. . . . . .” “Ế ế ế ế” “Đang trong phó bản. . . . . .” “Tô Mộc Tranh em quá vô dụng, em cấu kết làm việc xấu với ổng giờ em là điện thoại ống bơ đấy em có truyền đầy đủ lời của anh hay không hả.” Hoàng Thiếu Thiên thi triển tốc độ tay y như hồi đánh trận chung kết. “Đang trong phó bản. . . . . .” “Hề, anh đây nguyện ý, em làm gì được hả?” Chỉnh tự động trả lời, Tô Mộc Tranh hiển nhiên vẫn đang bên khung cửa sổ tán gẫu của QQ, thỉnh thoảng mới đáp lại mấy lời châm chọc của Hoàng Thiếu Thiên.
Vô dụng? Cấu kết làm việc xấu? Cách dùng từ của Hoàng Thiếu Thiên không hề khiến cô tức giận, thậm chí còn cảm thấy rất vừa lòng.
Hoàng Thiếu Thiên lại rú thêm vài câu, thể hiện trọn vẹn bản sắc lắm lời của mình, đáng tiếc không đả động nổi đến cảm xúc gõ chữ của Tô Mộc Tranh, thu được chỉ là những câu tự động trả lời “Đang trong phó bản. . . . . .”.
Hết cách, Hoàng Thiếu Thiên đành out Dạ Vũ Thanh Phiền, lên acc nhỏ Lưu Mộc, acc này đương nhiên có thêm bạn Quân Mạc Tiếu, mới lên đã làm một tràng 5 chữ “ế ế ế ế ế”. “Ầm ĩ gì hả?” Diệp Tu bình tĩnh đáp. “PKPKPKPKPK” Hoàng Thiếu Thiên ồn ào. “Đánh phó bản” Diệp Tu nói. “Đánh phó bản cái gì hả? Ông anh có tố chất chuyên nghiệp chút đi, đánh phó bản là chuyện anh nên làm sao? Tới đấu trường mau lên, anh cần một cao thủ giúp mình duy trì trạng thái.” Hoàng Thiếu Thiên nói. “Đang trong phó bản. . . . . .” “Hai đứa vô liêm sỉ tụi bây !” Hoàng Thiếu Thiên sắp lật bàn tới nơi rồi, hắn cũng không phải người dễ bị khiêu khích trên sân đấu, có điều bây giờ là việc cá nhân, hắn cũng khá tùy tiện, không cố khống chế cảm xúc của mình nữa. “Đang đánh phó bản thật mà, có rảnh không?” Diệp Tu nói.
Hoàng Thiếu Thiên cũng không còn cách nào khác, đành phải ủ rủ rời mạng, đi xem lại những video trận đấu.
Trong trò chơi, bọn Diệp Tu quả thực đang phó bản.
Khe Núi Nhất Tuyến, bây giờ họ có thể thử sức với kỷ lục phó bản này rồi. Phó bản này từ cấp 30 đến 33, không có sự biến hóa 5 cấp giữa kỹ năng và trang bị trong khoảng 30 – 33, nên rằng biên độ không quá lớn, giống như sự khác biệt giữa 25 và 27 ở Mai Cốt Chi Địa lúc trước.
Đội ngũ năm người của bọn Diệp Tu có đầy đủ trang bị, lại có thêm Kiều Nhất Phàm gia nhập, rốt cuộc cũng không thiếu sót gì, đủ thực lực để tranh đua cùng đội tinh anh của các công hội lớn.
Mà lúc này, Lam Hà của Lam Khê Các biết được thân phận của Quân Mạc Tiếu xong liền chuẩn bị thỏa hiệp, lúc này đang tự hỏi về sau nên thương lượng thế nào. Trong cuộc chiến kỷ lục phó bản này, người xoắn xuýt nhất chính là Mưu Đồ Bá Đạo.
Lam Khê Các chính là vết xe đổ của họ.
Đối đầu với Quân Mạc Tiếu bằng kỷ lục phó bản, kết quả lại bị đè bẹp dưới chân, chẳng có chút hy vọng trở mình. Tiếng tăm mà Lam Khê Các khổ cực gây dựng tại khu 10 đã bị dìm cho chìm ngỉm trong nháy mắt, không thể nào đứng lên chỉ trong thời gian ngắn được. Còn Mưu Đồ Bá Đạo của họ thì sao? Họ vẫn chịu ảnh hưởng bởi sự kiện lần trước, người xin nhập hội giảm mạnh, nhưng ít ra cơ hội của họ còn chưa hết, Khe Núi Nhất Tuyến chính là nơi bọn họ chứng tỏ bản thân.
Có điều, Quân Mạc Tiếu. . . . . . ngọn núi cao sừng sững này phải xử lý thế nào đây?
Sau khi trợn mắt nhìn dáng vẻ thê thảm của Lam Khê Các, hội trưởng Tưởng Du của Mưu Đồ Bá Đạo vốn đã ra quyết định, dốc hết can đảm dạo một vòng quanh câu lạc bộ.
Ai dè vừa đến phòng huấn luyện đã đụng ngay lúc đội trưởng Hàn Văn Thanh đang giáo huấn người ta, trong phòng huấn luyện chỉ còn mỗi tiếng quát mắng của tên kia, không ai dám thở mạnh, Tưởng Du nào dám bước lên? Hàn Văn Thanh là kẻ hung hãn đến mức dám quát ông chủ xéo ra chỗ khác đấy.
Mãi đến khi buổi giáo huấn kết thúc, Tưởng Du mới lết từng bước sang, kết quả ánh mắt nghiêm khắc của Hàn Văn Thanh vừa liếc sang, can đảm mới bùng cháy của Tưởng Du chợt bay vèo trong tíc tắc, rồi cứ thế vờ như người qua đường lướt qua phòng huấn luyện chuồn mất.
Không được. . . . . . có cầu viện cao thủ của câu lạc bộ cũng không thể chạm mặt trực tiếp với đội trưởng Hàn Văn Thanh, tìm cơ hội nói chuyện với Trương Tân Kiệt trước đã.
Tưởng Du xoắn xuýt ngoài cửa phòng huấn luyện hồi lâu, sau cùng quyết định như vậy.
Trương Tân Kiệt cũng là cao thủ nổi danh trong Liên minh, đội phó của Bá Đồ, cũng không phải loại nhân vật Hàn Văn Thanh đóng vai ác xong thì đến phiên cậu ta đóng vai thiện. Trương Tân Kiệt là một người cực kỳ nghiêm túc, cực kỳ cẩn thận, cực kỳ tỉ mỉ. Cậu ta là người duy trì kỷ lục đứng đầu Liên minh hiện nay: Người phạm lỗi thấp nhất.
Bộ kỹ thuật của Liên minh thống kê rất nhiều mặt, trong đấy có thống kê sai sót trong trận đấu. Mà Trương Tân Kiệt lại xuất sắc hơn hẳn các tuyển thủ cấp đại thần trong mặt này, chứng tỏ tác phong thi đấu của cậu ta nghiêm cẩn ra sao.
Một người nghiêm túc như thế, Tưởng Du tin chắc mình nhất định kiếm được biện pháp giải quyết hợp lý, ít ra, cậu ta sẽ không thấy sai là mắng ngay như Hàn Văn Thanh. Trương Tân Kiệt là thanh niên nghiêm túc, còn Hàn Văn Thanh lại là tên bảo thủ.
Thời gian tập huấn nhất định không kiếm được cơ hội, Tưởng Du đành rời đi trước, chuẩn bị tìm cơ hội sau. Tóm lại đám cao thủ trong game như họ chẳng làm được chuyện gì lớn, từ kết cuộc của Lam Khê Các, Tưởng Du đã hiểu thấu tất cả.
Trong trò chơi, đội ngũ dẫn đầu của các công hội lớn đã lên 33, là thời cơ đổi mới kỷ lục cuối cùng của Khe Núi Nhất Tuyến. Tuy có cái núi bự Quân Mạc Tiếu, nhưng trước khi kỷ lục cực hạn xuất hiện, mọi người đều biết vẫn còn chỗ để nâng cao. Kỷ lục không giữ đến sau cùng, nhưng vẫn được lên TV, còn phần thưởng kinh nghiệm hậu hĩnh và chút đồ tím có còn hơn không kia nữa.
Hôm đó, kỷ lục của phó bản Khe Núi Nhất Tuyến đã được nâng cao nhiều lần, rất nhanh sau đấy, một thành tích 30 phút 41 giây 12 được lập nên hồi chiều mãi không bị phá. Nhưng lúc này, sự chú ý của người chơi khu 10 đều đổ dồn vào trận đấu của Thùy Dương Quấn Bờ và Trục Yên Hà, ngoại trừ đám công hội lớn, chẳng mấy người chú ý đến kỷ lục phó bản.
Tưởng Du chú ý đến thành tích ấy, đội cao thủ đến từ Thần Chi Lĩnh Vực của họ phá vẫn được. Nhưng còn Quân Mạc Tiếu thì sao? Cực hạn của đám này là bao nhiêu? Giờ chúng đang làm gì? Vào lúc 0 giờ, thời gian phó bản đổi mới số lần, Tưởng Du thầm nghĩ .