Edit: Hwan | Beta: Tiếu
Nhân tài thì chẳng bao giờ ngại nhiều cả. Nghe kỵ sĩ Diệt Thiên Tôn nói mơ hồ như thế, Tưởng Du lập tức thấy hứng thú.
Còn làm sao để dụ người thì quá đơn giản. Chẳng cần thủ đoạn gì, chỉ cần lấy danh nghĩa của Mưu Đồ Bá Đạo đi mời là được.
Mưu Đồ Bá Đạo với công hội Diệt Thiên, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp. Bất kỳ người chơi Vinh Quang nào, cho dù không phải fan của chiến đội, cũng rất ít người sẽ từ chối lời mời của công hội cỡ này. Trừ phi là một người chơi nhàn tản không muốn tham gia công hội. Nhưng nếu Trai Ngầu Cầu Bại đã gia nhập Diệt Thiên, đương nhiên sẽ không thuộc trường hợp này. Hiện giờ Tưởng Du chỉ lo lắng, không biết người này có phải là anti-fan của chiến đội Bá Đồ không. Ví dụ nếu là fan Gia Thế, thì đúng là có thể xem lời mời của Mưu Đồ Bá Đạo như mây bay.
“Biết về người này được bao nhiêu?” Tưởng Du hỏi Diệt Thiên Tôn.
“Không rõ ràng lắm, hôm nay vừa mới gia nhập công hội. Theo lời hắn nói thì đã lâu không chơi, nhìn trang bị trên người hắn thì hẳn đúng như vậy.” Diệt Thiên Tôn nói.
Nghe vậy Tưởng Du cũng không hỏi nữa, chỉ đang tự cân nhắc, một MT khiến Diệt Thiên Tôn sùng bái, liệu có đủ tư cách để đích thân hắn đi mời hay không.
Nghĩ kỹ lại, Tưởng Du quyết định vẫn nên thận trọng hơn. Tuy tin tưởng Diệt Thiên Tôn, nhưng Diệt Thiên Tôn chỉ mới biết về hắn qua một cái phó bản thôi, cũng không dám khẳng định gì về thực lực của người này. Mà chưa biết cao thấp thế nào đã trịnh trọng mời người ta vào công hội, nhỡ không ra làm sao, không phải sẽ thành trò hề à.
Nghĩ vậy, cuối cùng Tưởng Du tìm hội trưởng một phân hội, bảo gã thu xếp chuyện này. Tuy chỉ là phân hội, nhưng được Mưu Đồ Bá Đạo thừa nhận công khai, nên cũng được coi là một công hội thuộc Bá Đồ. Tuy thực lực không sánh bằng tổng hội Mưu Đồ Bá Đạo, nhưng cũng không tệ, vì nếu không sẽ khiến Bá Đồ mất mặt à. Những phân hội được thừa nhận công khai, cũng sẽ được Mưu Đồ Bá Đạo chi viện, cho nên cũng không thiếu tài nguyên. Đối với người chơi bình thường mà nói, có thể nhảy từ công hội Diệt Thiên cùi mía sang phân hội của một công hội như vậy, coi như đã một bước lên trời.
Game mà thôi, mọi chuyện đều được tiến hành rất nhanh, không lâu sau, một lời mời đã được gửi tới Trai Ngầu Cầu Bại.
Nhìn thấy lời mời từ phân hội thứ tư của Mưu Đồ Bá Đạo, Diệp Tu thoáng sững sốt.
Chính hắn cũng không ngờ sẽ tiến triển nhanh như vậy. Vừa mới vào Diệt Thiên, đi hai lần phó bản, tự nghĩ còn chưa đủ hot, ai ngờ đạt thành viên mãn?
Cứ coi như là vì lúc đầu cùng MT cao cấp nhất của công hội Diệt Thiên đi phó bản, lát sau thì hội trưởng Diệt Thiên Tôn của bên đó cũng tới góp vui, nên được bọn họ công nhận thực lực. Nhưng Diệp Tu thực không nghĩ đến nhanh vầy đã được tiến cử cho Mưu Đồ Bá Đạo.
Đây quả thật là chuyện người khác khó mà ngờ được.
Nếu không phải do Đậu Vừa Rang giận dỗi muốn rút lui, thì dù Diệt Thiên Tôn thấy được trình độ của Trai Ngầu Cầu Bại, cũng không tới mức vội vàng đề cử.
Là Đậu Vừa Rang bắt hắn phải chọn một trong hai. Hắn không muốn mất Đậu Vừa Rang, nhưng lại nhận ra Trai Ngầu Cầu Bại không đơn giản, để không bị lọt lưới, liền đổi cách khác để giữ Trai Ngầu Cầu Bại thôi chứ sao? Dù gì thì lợi ích của Mưu Đồ Bá Đạo mới là mục đích công việc của Diệt Thiên Tôn mà.
Những điều này, Diệp Tu chẳng phải thánh, làm sao mà dự tính hết được? Mặc dù cũng nhìn ra Đậu Vừa Rang khó chịu với hắn, nhưng chỉ mới gặp qua, Diệp Tu sao lường được gã ta lại kiêu ngạo như thế? Lại khó chịu đến mức đe dọa hội trưởng sẽ rút khỏi công hội?
“Này đây chính là đạo lý là vàng tất sẽ sáng sao?” Diệp Tu nói với Trần Quả .
Trần Quả nín luôn, tuy rằng đúng là vàng thật, nhưng cô thật tình không hy vọng cục vàng này lại thản nhiên nói rằng mình là vàng đây. Bộ chú mày không thể nhường lời thoại này lại cho người khác nói được sao?
“Cứ vậy mà tiến vào…” Nói cho cùng, Trần Quả chỉ biết câm nín, nhớ lại những khó khăn trắc trở trước đây khi cô gia nhập công hội Gia Vương Triều, muôn lần cảm khái. Người so với người, quả thật tức chết mà.
Trần Quả còn đang oán than, thì Diệp Tu đã bắt đầu đàm phán với người ta, hắn đang thoải mái hỏi người ta sao lại bỗng nhiên muốn mời mình.
Người của phân hội này không thể nói là ý của Tưởng Du, cuối cùng mượn cớ có bạn bè bên công hội Diệt Thiên, biết tới cậu, muốn được mở mang tầm mắt.
“Ha ha ha, không biết người bạn của ông là ai? Thật có mắt nha!” Diệp Tu trả lời.
“Đúng vậy, đúng vậy.” Đối phương không biết phụ họa gì, đã hoàn toàn câm nín trước sự kiêu ngạo từ tên đến người của Trai Ngầu Cầu Bại rồi. Nói thật, gã không thích tính cách này.
“Nếu đã coi trọng tui như vậy, tui cũng không thể nói không nhỉ? Mặt mũi cũng phải cho nhau, ông nói có phải không?” Diệp Tu nói.
“Đúng vậy…” Tên đối diện đã trơ cảm xúc rồi.
“Rồi sao? Hiện giờ tui rút khỏi công hội? Bên mấy ông có an bài chuyện gì không?” Diệp Tu hỏi.
“Rút khỏi công hội cũng phải năm ngày sau mới gia nhập công hội khác được. Nhưng không sao, năm ngày này ông cứ đến chỗ tụi tôi cùng đánh phó bản.” Người của phân hội thứ tư nói.
“Như vậy ừm, cũng được.” Diệp Tu làm bộ miễn cưỡng đồng ý, cũng lập tức rút khỏi công hội.
Tới vội vàng, đi vội vã, Diệp Tu chỉ ở trong công hội Diệt Thiên có nửa ngày, khiến người ta ấn tượng cũng chỉ là cái tên của hắn mà thôi. Còn biểu hiện khủng bố trong phó bản của hắn, thật ra lúc này còn chưa truyền ra đâu.
Đối với người vừa vào đã rút lui, cũng không ai bà tám gì, chỉ có mấy người từng tiếp xúc mới chú ý thôi.
Đậu Vừa Rang tất nhiên là mở cờ trong bụng, tuy hội trưởng không giải thích gì chuyện này nhưng ý tứ thì đã rõ. Đậu Vừa Rang cũng làm như không có việc gì xảy ra, ỉm luôn không nói đến chuyện rời khỏi công hội nữa.
Bên Diệt Thiên Tôn thì sao? Cũng đã nhận được tin phân hội thứ tư đã bàn bạc thành công, cảm thấy vừa lòng.
Người thấy khó chịu lúc này, cũng chỉ mỗi cô gái Tân Lộ thành thật kia.
Cô thấy tin tức hệ thống thông báo Trai Ngầu Cầu Bại rời khỏi công hội, lập tức nổi giận. Một mặt chất vấn Diệt Thiên Tôn, một mặt nhắn hỏi Trai Ngầu Cầu Bại.
“Anh không biết, đã kịp nói gì đâu, anh vẫn còn đang nghĩ cách giải quyết chuyện này ra sao kìa.” Diệt Thiên Tôn giả vờ hồ đồ.
“Vậy sao hắn lại không nói không rằng rút khỏi công hội.” Tân Lộ hỏi.
“Chuyện này sao anh biết được, hắn cũng không nói với anh.” Diệt Thiên Tôn tiếp tục diễn.
Tân Lộ không nói tiếp, bởi cô đã nhận được tin từ bên Trai Ngầu Cầu Bại. Trai Ngầu Cầu Bại nói với cô, có người bên Mưu Đồ Bá Đạo mời hắn, nên hắn sẽ gia nhập phân hội thứ tư của họ.
Tân Lộ ngẩn người, thì ra chỉ mình cô nghĩ nhiều? Là người này tự mình quyết định, cô biết nói gì nữa.
“À.” Tân Lộ cuối cùng chỉ trả lời một chữ như vậy.
“Về sau có cơ hội lại cùng nhau đánh phó bản.” Diệp Tu trả lời. Diệp Tu có ấn tượng không tệ đối với cô gái đội trưởng vừa mới kết giao ở Diệt Thiên này.
“Ừ.” Câu trả lời của Tân Lộ vẫn chỉ có một chữ.
Diệp Tu cũng không nói gì thêm, bên phân hội thứ tư của Mưu Đồ Bá Đạo đã gọi hắn đi đánh phó bản. Phó bản cấp 70 rất nhiều, nếu muốn, đánh suốt một ngày 24 giờ cũng không xong.
Hai bên hẹn chỗ gặp mặt, trang bị của Trai Ngầu Cầu Bại khiến nguyên đám phân hội thứ tư của Mưu Đồ Bá Đạo há hốc mỏ.
Trang bị lúc này của Trai Ngầu Cầu Bại cũng chẳng khác gì lúc mới vào công hội Diệt Thiên cả. Búa Hộ Long lấy được ở Vực Thẳm Cốt Long kia, Diệp Tu nói được làm được, sau khi ra phó bản đã trả cho Tân Lộ, để đoàn đội xử lý. Lần phó bản thứ hai không rơi ra trang bị kỵ sĩ, nên đánh hai lần phó bản nhưng Diệp Tu không có thu hoạch gì. Thành thật mà nói, Diệp Tu còn chướng mắt trang bị ở Vực Thẳm Cốt Long hơn cả Đậu Vừa Rang nữa kìa.
Mặc trang bị của Vực Thẳm Cốt Long thì sao? Chẳng lẽ sẽ khiến người ta ít há hốc hơn bây giờ hả?
Phân hội thứ tư của Mưu Đồ Bá Đạo mạnh hơn hẳn công hội Diệt Thiên, vì thế khi trang bị của Trai Ngầu Cầu Bại xuất hiện ở chỗ này, khiến người ta run rẩy hơn bên Diệt Thiên nhiều.
Phân hội thứ tư của Mưu Đồ Bá Đạo, nghênh đón Trai Ngầu Cầu Bại bằng nguyên một đội đánh phó bản trăm người. Bọn họ chuẩn bị thêm Trai Ngầu Cầu Bại vào, dự định sẽ quất luôn phó bản trăm người với độ khó cao, để quan sát thực lực của người này một chút. Nhưng giờ nhìn trang bị của thằng chả, hình như cách xa cả cây với yêu cầu của đoàn trăm người.
Trai Ngầu Cầu Bại còn chưa nhập đoàn, mọi người vội vàng bàn tán, kết quả nghe thấy Trai Ngầu Cầu Bại đi đến gần, cười ha ha nói: “Sao nhiều người vậy, đây là nghi thức hoan nghênh à? Quá khách sáo rồi, thật ra giờ tui vẫn chưa chính thức gia nhập đâu, nghi thức hoan nghênh này để năm ngày nữa hẵng làm nha.”
Mọi người nín lặng, với trang bị loại này cộng với bộ dáng vênh váo hống hách kia, thật đúng không đặt sai tên mà.
“À, đây là đoàn chuẩn bị đánh bản buổi tối, vừa lúc có chín chín người, thế nào, có hứng thú đi cùng không?” Người nói chuyện là đội trưởng của đoàn, tên Cừu Vui Vẻ, nghề nghiệp là mục sư, một trong những thành viên nòng cốt của phân hội thứ tư, người đi mời Trai Ngầu Cầu Bại cũng chính là gã. Hội trưởng bên phân hội này không tự mình ra mặt, vì cũng lo lắng như Tưởng Du, không muốn trịnh trọng thỉnh một tên èo uột về.
Nên hội trưởng mới ra chỉ thị cho Cừu Vui Vẻ, sau khi kéo vào thì lập tức khảo sát thực lực. Cừu Vui Vẻ liền mở đoàn trăm người định sẽ mang Trai Ngầu Cầu Bại đi cùng. Chỉ là hiện giờ nhìn thấy bộ trang bị kia, xét từ góc độ của người chơi mà nói, chắc chắn không đủ chuẩn đánh đoàn trăm người. Trong kênh đoàn đội hiện giờ cũng đang thảo luận chuyện này.
“Đoàn trăm người? Mọi người định đánh phó bản nào thế?” Diệp Tu hỏi.
“Đoàn bọn tôi chuẩn bị đánh Lăng Mộ Trên Không.” Cừu Vui Vẻ trả lời.
“Lăng Mộ Trên Không? Nghe tên hơi quen, chờ tui xem hướng dẫn chút.” Diệp Tu nói.