Những tiến bộ trong kĩ thuật của Đường Nhu, cộng thêm hành động bỏ qua sát thương của đại chiêu để giành quyền chủ động đã vô tình bộc lộ phong thái của tuyển thủ chuyên nghiệp. Ngay cả Diệp Tu còn phải cảm thán, nói gì đến chiến đội Vô Cực kia.
Tâm trạng các tuyển thủ đang dần biến đổi. Hàn Yên Nhu vẫn sắc bén, Thiên Nộ của Vô Cực đã bắt đầu tỏ ra luống cuống tay chân.
Kĩ thuật cao cấp như Che Ảnh Bước tất nhiên Đường Nhu chưa làm được, song màn liên kích trên không bình thường của cô, khí công sư Thiên Nộ phá công thất bại những hai lần rồi.
Vô Cực luôn cho rằng mình chiếm ưu thế về tuyển thủ, nhưng sau khi chọn bản đồ và nhân vật, những ưu điểm ấy dần bị phá hết.
Đến lần thứ ba, khí công sư rốt cuộc bắt được cơ hội. Thiên Nộ thoát khỏi màn liên kích trên không. Thế nhưng cục diện bị động chả có gì thay đổi, Hàn Yên Nhu vẫn tiếp tục tấn công, ghìm chặt Thiên Nộ.
Dùng dằng cò cưa một hồi, máu của cả hai lần lượt giảm xuống, đương nhiên bên bị động bị giảm nhiều hơn. Hắn giành được vài cơ hội gây thương tổn cho Hàn Yên Nhu, nhưng cũng chỉ là xước xát chút đỉnh. Xét tổng thể, đòn phản công của hắn chả gây ảnh hưởng gì, có lẽ chính vì vậy, đối thủ cũng chả thèm để ý đến việc hắn phản kháng.
Tuyển thủ của Vô Cực càng đánh càng lo, càng chiến càng rối, cuối cùng để lộ sợ hở, bị Hàn Yên Nhu thừa cơ dập thẳng một chuỗi liên kích không thương tiếc, đánh cho Thiên Nộ bay thẳng vào cây cột trên hành lang, dính cứng ngắc trên đó hồi lâu.
Chiếm ưu thế tuyệt đối.
Nhưng không hề thả lỏng. Thấy chiến thắng nằm trong tầm tay, Hàn Yên Nhu vẫn duy trì thế công như vũ bão, không vì sắp thắng mà lơ là.
Thiên Nộ cuối cùng cũng đo đất.
Thua, vốn dĩ không phải kết quả khó chấp nhận. Vấn đề là sau trận này, máu Hàn Yên Nhu chỉ tụt chưa đến 1/4, chênh lệch giữa hai người dường như hơi bị khủng…
Chênh lệch thật sự lớn đến thế ư?
Không hẳn. Những thứ như kĩ thuật vốn không phải một khái niệm rõ ràng như số liệu trên thanh máu. Chênh lệch thanh máu sau cùng giữa cả hai không đồng nghĩa với chênh lệch kĩ thuật của hai người. Nhưng ít nhất, nó cũng nói lên một điều, biểu hiện trong trận của hai người có sự chênh lệch.
Sự chênh lệch này làm cho đám antifan không thốt nên lời. Kể từ trận đấu đơn thứ hai, những lời móc xỉa ngập tràn trên miệng vẫn chưa có cơ hội thốt ra, cả đám sắp nghẹn đến phát bệnh. Trong lúc đó, Hàn Yên Nhu đã cùng cây máu còn 3/4 của mình nghênh chiến đối thủ thứ hai, pháp sư nguyên tố của Vô Cực. Nếu trận này Hàn Yên Nhu thua, mọi người cũng chả biết nên ném gạch kiểu gì đâu! Cả đám phải vắt óc suy nghĩ mới được! Dẫu sao Hàn Yên Nhu cũng đã giải quyết xong một đối thủ, có thua người thứ hai thì cũng hợp tình hợp lý thôi.
Có điều không đợi cả đám kịp suy nghĩ, trận thứ hai cũng bày rõ trước mặt, Hàn Yên Nhu vẫn chiếm ưu thế.
Đừng nói thắng nữa nha?
Mọi người đần mặt nhìn diễn biến trận đấu.
Pháp sư nguyên tố mà Vô Cực cử ra đang bị Hàn Yên Nhu dính sát người. So với khí công sư, năng lực cận chiến của pháp sư nguyên tố thuộc hàng tép riu. Giờ hắn ta đang bị tấn công liên tục, cột máu tuôn ào ạt như vòi xả nước. Thời điểm chật vật mãi mới thoát ra được thì cột máu cũng ngang với Hàn Yên Nhu lúc đầu trận thứ hai. Ưu thế lớn hơn 1/4 số máu ban đầu của hắn đã bị mất hoàn toàn.
Thoát khỏi thế bị động, còn chưa kịp ngưng nghỉ, Hàn Yên Nhu lại hùng hổ xông lên. Hai người thuộc hệ Pháp Sư với phong cách chiến đấu hoàn toàn bất đồng, giờ vẫn tiếp tục giằng co nhau. Có qua có lại, đầu tiên là pháp sư nguyên tố thả diều mài máu của pháp sư chiến đấu, tiếp đó pháp sư chiến đấu tìm được cơ hội áp sát lại chặt chém thanh máu của pháp sư nguyên tố.
Chỉ là giờ đây pháp sư nguyên tố không dứt nổi ra lần nào nữa. Sau một pha liều lĩnh bùng nổ, pháp sư nguyên tố đã ngã xuống, Hàn Yên Nhu ôm theo cột máu còn 1/5 chuẩn bị đọ sức với tuyển thủ thứ ba của Vô Cực.
Đảng hóng hớt hoàn toàn câm như hến, còn team ôm ấp nỗi mong chờ với chiến đội Hưng Hân thì được dịp vênh váo kêu gào.
Mới đầu họ còn chưa dám manh động, chỉ thấy chiến đội Hưng Hân có vẻ thú vị, muốn hóng xem đội ngũ này có thể gây náo động đến mức nào, chứ thật ra họ cũng chả khác đám antifan Hưng Hân là mấy, tất cả đều cho rằng chiến đội Hưng Hân không đủ trình để khiêu chiến Gia Thế.
Chuyện này quả thực miễn bàn cãi, đừng nói người ngoài cuộc, ngay cả những thành viên của chiến đội Hưng Hân, Diệp Tu và Ngụy Sâm cũng thừa nhận điều đó. Hiện tại, bọn họ sẽ chiếm phần thắng rất thấp nếu đụng độ Gia Thế.
Nhóm người ủng hộ còn đang băn khoăn về thực lực của chiến đội Hưng Hân, hơn nữa, tình cảm của họ đối với một chiến đội mới thành lập chưa được bao lâu như Hưng Hân cũng chẳng sâu đậm gì. Thế nên sự ủng hộ của họ cũng rất dè dặt. Cả đám không dám to giọng cổ vũ, vì họ biết có lắm kẻ antifan đang đợi Hưng Hân làm trò hề. Dù tự tin đến mấy cũng không thể khiến thành phần ủng hộ ít ỏi này đồng cam cộng khổ cùng Hưng Hân, bởi lỡ mà Hưng Hân thua trận, sự ủng hộ của họ cũng sẽ thành trò cười mất.
Thế nhưng giờ đây, trong phần đấu đơn của vòng khiêu chiến, Hàn Yên Nhu liên tục hạ được hai người, giữ thanh máu còn 1/5 mà đón người thứ ba lên sân, ưu thế dẫn đầu như thế rất khó bị lật đổ. Chiến thắng chắc chắn như vậy, đám ủng hộ từ việc không dám nhiệt tình cổ vũ cuối cùng cũng chịu giải phóng năng lượng, trầm trồ khen ngợi Hưng Hân, cổ động Hưng Hân cố lên.
Đảng đối lập nghe mà mặt như đớp phải ruồi, nhưng không phản bác lại được. Chiến đội Vô Cực muốn thắng thì phải có kẻ thứ ba đả bại Hàn Yên Nhu với cả hai người lên sau mới được, nhưng chuyện đấy là chuyện không tưởng.
Tình trạng bên chiến đội Vô Cực càng không lạc quan mấy.
“Tại sao lại như vậy?” Sau khi thua hai trận đấu đơn, lại thêm hai người thua thảm dưới tay Hàn Yên Nhu trong phần tổ đội, Hà An vẫn luôn thong dong không thể bình tĩnh nổi nữa.
Gã cũng không để ý chuyện thắng thua một hai trận, nhưng bị một người giết sạch hai quân, bảo gã làm sao có thể nuốt trôi sự thua thiệt này.
Khí công sư và pháp sư nguyên tố thua trận đều cúi thấp đầu, uể oải vô cùng. Nghe Hà An chất vấn, tuyển thủ chơi khí công sư đang định mở miệng, thì lại nghe câu hỏi tiếp theo từ Hà An: “Hàn Yên Nhu thật sự mạnh đến thế ư?”
Pháp sư nguyên tố cũng ngẩng đầu lên, sau khi liếc sang khí công sư chẳng nói chẳng rằng, cả hai lại tiếp tục im lặng.
Hà An cũng không nói tiếp, vì gã sắp phải lên sàn rồi.
Nhân vật chủ chốt của chiến đội Vô Cực, ma kiếm sĩ Anh Đi Rồi, người điều khiển hiện tại chính là Hà An. Nói cách khác, Hà An có hai thân phận, không chỉ là tuyển thủ bình thường mà còn là con át chủ bài của chiến đội Vô Cực.
Nhân vật của Hà An đã được hệ thống đưa vào đấu trường, tất nhiên không được nói chuyện với hai tuyển thủ đã thua trận trước đó. Giờ đây gã phải dùng thân phận át chủ bài của chiến đội để dấn thân ngăn cơn sóng dữ.
Một chọi ba ư?
Hà An cười giễu. Gã còn đang tràn đầy tự tin với việc chiến đội Vô Cực có thể lật ngược tình thế trên sàn đấu đây. Chỉ cần mình gã thôi, gã tự tin mình nắm chắc thắng bại trong lòng bàn tay.
Cảm giác coi trời bằng vung của gã không phải không có nguyên nhân. Xét thực lực, một tuyển thủ kiêm quản lý như gã quả thực rất quan trọng với chiến đội. Xét nhân vật, gã cũng là tuyển thủ át chủ bài của chiến đội, được trang bị đồ tốt nhất.
Cả người gã có tổng cộng 8 món trang bị bạc. Mà toàn bộ chiến đội Vô Cực cũng chỉ có 32 món, trung bình một người trong mười nhân vật được hai đến ba món, kẻ làm át chủ bài kia một mình chiếm luôn 1/4. Có lẽ do được ưu tiên mà nhân vật này mới trở thành át chủ bài, hoặc nhân vật này phải vươn lên làm át chủ bài trước thì mới nhận được đãi ngộ như vậy. Tóm lại, đó là một vòng tuần hoàn, Anh Đi Rồi chính là nhân vật mạnh nhất Vô Cực, một nhân vật mà chiến đội vẫn luôn giữ lại sau khi bị loại khỏi giải đấu chuyên nghiệp.
Nhân vật siêu mạnh, lòng tự tin cũng siêu cao. Một chọi ba ư? Hà An quả thực nhắm đến chuyện này.
Anh Đi Rồi xuất hiện ở một góc Hành Lang Trên Nước, sau khi đếm ngược 3, 2, 1 thì trận đấu bắt đầu.
Hàn Yên Nhu chỉ còn 1/5 máu vẫn chủ động tấn công tích cực. Màn đếm ngược vừa chấm dứt, cô đã lao về phía đối thủ với con đường y như hai trận trước. Mà Anh Đi Rồi cũng lập tức xoay người nhảy tủm vào trong nước.
Bản đồ?
Nhân vật?
Những thứ Vô Cực tự cho là ưu thế đều bị Hưng Hân lần lượt đập tan. Lần này, Hà An sẽ tìm lại tất cả những ưu thế ấy, chứng tỏ cho mọi người thấy, Hưng Hân chỉ là một vật hi sinh trước mặt Vô Cực mà thôi.
Hành động khác biệt của Hà An khiến cho cú xung phong liều chết nãy giờ của Đường Nhu trở nên vô ích. Với khoảng cách hiện tại, cô không thể nào biết được vị trí cụ thể của Anh Đi Rồi. Cuối cùng cô chỉ đành đi chậm lại, vừa tiến về trước vừa chú ý xung quanh.
Đường Nhu không vội vàng tìm kiếm đối thủ, cô phải xác định rõ sự an toàn cho bản thân trước.
Thế mà đi hết nửa bản đồ rồi, Đường Nhu vẫn chưa tìm thấy mục tiêu. Nếu không phải khán giả có được góc nhìn toàn cảnh, trận đấu núp lùm kiểu này trông chả thú vị tẹo nào. Nhưng người xem lại có được góc nhìn thượng đế, lúc này ai cũng nhìn thấy Anh Đi Rồi đang núp bên dưới một góc hành lang, Đường Nhu chỉ đứng trên hành lang nhìn xuống thì không thể nào phát hiện ra gã, trừ khi Hàn Yên Nhu cũng nhảy xuống nước.
Đường Nhu cũng không định làm thế, Hàn Yên Nhu chầm chậm tiến dọc theo hành lang, dần dần bước vào phạm vi tấn công của Anh Đi Rồi.
Hà An cũng rất bình tĩnh, không tấn công Hàn Yên Nhu ngay sau khi cô bước vào phạm vi công kích.
Gần hơn tí, lại gần hơn tí nào…
Thấy khoảng cách càng ngày càng thuận lợi, ánh kiếm của món vũ khí bạc Bích Thủy Lôi Quang trong tay Anh Đi Rồi rốt cuộc lóe lên.
Kỹ năng trận sóng đặc trưng của ma kiếm sĩ được phóng ra.