Dụ Văn Châu dĩ nhiên không quên việc bị dẫn trước điểm lôi đài. Chẳng qua, bố trí và sắp đặt đầu game của Hưng Hân không hề thể hiện bất cứ điều gì liên quan. Đến tận lúc này, Dụ Văn Châu cũng không biết chắc đây thật sự là ý đồ chiến thuật từ đầu của Hưng Hân, hay chỉ theo diễn biến thế trận mà linh động.
Cả trận đấu, anh vẫn luôn suy đoán ý đồ chiến thuật của Hưng Hân, nhưng mỗi khi nhận ra thì đều đã trễ một nhịp.
Đối với anh và cả Lam Vũ, điều này là rất trí mạng.
Phong cách của Lam Vũ là ra tay sau mà chiếm chủ động. Làm sao ra tay sau nhưng vẫn chiếm chủ động? Phải đánh vào điểm yếu của đối thủ, và rồi thừa thắng xông lên. Dụ Văn Châu cũng vì thế mới trở thành bậc thầy chiến thuật. Phản ứng của anh rất nhanh, suy xét vấn đề cẩn thận chặt chẽ. Anh luôn có thể xử lý thông tin một cách chóng vánh, nắm bắt ý đồ chiến thuật của địch, từ đó tìm ra kẽ hở để đột phá.
Từ đầu game, Hưng Hân đã làm mọi cách che giấu ý đồ phe mình. Suốt một quãng thời gian, Lam Vũ thậm chí không xác định được đội hình Hưng Hân gồm những ai.
Phái Hoàng Thiếu Thiên đi trinh sát thì bị kèm, dẫn dụ toàn quân đến cứu, đây là cái bẫy be bé đầu tiên.
Cái bẫy này Lam Vũ không thể không chui đầu vào. Mù tịt về đối thủ, Dụ Văn Châu lúc đó chưa định phản công. Anh chỉ muốn cứu Hoàng Thiếu Thiên khỏi vòng vây nguy hiểm.
Ngờ đâu, Hưng Hân đột nhiên thả thính.
Ngụy Sâm lấy một kèm hai, một chiến thuật chỉ dành cho các tuyển thủ hạng sao. Thông thường, người ta chỉ sử dụng chiến thuật này để cố giữ cân bằng, hòng xây dựng ưu thế lấy thịt đè người ở nơi khác. Thế nhưng hai đầu chiến tuyến của Hưng Hân, đầu 3v3 thì thiếu trị liệu, đầu 1v2 thì Ngụy Sâm tuyệt đối nằm kèo dưới. Hai phía đều có lợi, nếu không biết chớp cơ hội, Lam Vũ có còn là Lam Vũ?
Song, Ngụy Sâm ngoan cường hơn hẳn dự tính. Hắn thành công giữ chân hai tướng, thế tấn công ồ ạt nhờ vào trị liệu của Lam Vũ lại biến thành một pha đốt mana vượt tầm kiểm soát.
Khi Nghênh Phong Bố Trận cháy hết giọt máu cuối cùng và ngã xuống, Lam Vũ đạt được ưu thế nhân số nhờ lối đánh dứt khoát, biết nắm bắt thời cơ. Họ lợi dụng ưu thế đó, quyết đoán focus trị liệu Hưng Hân khi Hưng Hân chơi liều lấy bốn đánh năm vì ỷ có thùng máu.
Lúc này, Hưng Hân lại thả cái thính thứ hai.
Họ bất ngờ từ bỏ mục sư, bức tường chống lưng lớn nhất của mình.
Hưng Hân chấp nhận trao đổi với Lam Vũ, trị liệu hai đội đều anh dũng hi sinh. Ở giai đoạn dứt điểm, Hưng Hân từng khiến Lam Vũ vật vã một phen, nhưng ít ai sẽ cho rằng Hưng Hân áp đảo Lam Vũ. Cho đến khi, Một Tấc Tro nhập trận một cách quá khéo.
Khoảng cách thời gian được tính toán cực chuẩn, dây máu Lam Vũ đã bị rỉa mạnh, chỉ hai thứ đó cũng chưa đủ tạo thành ưu thế cho Hưng Hân. Tuy nhiên, nếu kết hợp chúng với số điểm dẫn trước của Hưng Hân trên lôi đài, mọi việc đã trở nên sáng tỏ.
Vì sao Hưng Hân vô cùng cực khổ mới xây dựng được ưu thế trị liệu, để rồi dễ dàng từ bỏ?
Vì cái gọi là ưu thế đó, không quyết định bởi quân số hay mana.
Dụ Văn Châu đã hiểu ra toàn bộ. Hưng Hân không muốn đánh tổng thể với họ, nhất là 5v5.
Nguyên nhân?
Hệt như vô số trận khác mà Hưng Hân đánh trong vòng đấu bảng: Họ muốn bảo vệ trị liệu.
Việc họ hi sinh trị liệu, chính là một sự bảo vệ. An Văn Dật dù đã tiến bộ rất nhiều, dù được đắp đồ cho nhân vật, nhưng trình vẫn chưa đủ sánh ngang trị liệu các chiến đội ông lớn.
Những thế trận càng phức tạp sẽ càng bất lợi cho An Văn Dật, đồng thời bất lợi cho Hưng Hân. Vì vậy, Hưng Hân quyết định tránh né. Họ không muốn phân thắng bại nhờ trị liệu, bởi vì... trị liệu chưa bao giờ là thế mạnh của Hưng Hân cả.
Họ chỉ lợi dụng cái gọi là ưu thế mà bện thành những mắt xích nho nhỏ, họ sẽ nối chúng lại dần dần, xác lập dần dần ưu thế thực thụ.
Không có trị liệu.
Lúc này trong trận, Hưng Hân có Diệp Tu, Tô Mộc Tranh, Phương Duệ và Kiều Nhất Phàm.
Lam Vũ có Dụ Văn Châu, Hoàng Thiếu Thiên, Lư Hãn Văn và Trịnh Hiên.
Chỉ cần xếp tên, đã thấy dàn tuyển thủ Hưng Hân đủ sức chơi ngang hàng ông lớn Lam Vũ.
Còn về nhân vật, Quân Mạc Tiếu thì chưa bàn trang bị, riêng cái nghề đã là thế mạnh của Hưng Hân rồi. Hôm nay hắn vác full set bạc level 80 vào trận, có thể nói chói mù mắt chó. Mộc Vũ Tranh Phong và Hải Vô Lượng là hai nhân vật hạng sao, nền tảng chắc chắn vững vàng. Giai đoạn quá độ từ level 70 lên 75, các chiến đội ông lớn không thể vượt mặt Hưng Hân bởi Hưng Hân theo đường lối xa xỉ, tuy thiếu thốn chắp vá khắp nơi nhưng nguồn dự trữ vật liệu 75 thì chẳng kém cạnh ai. Chưa kể, hai người này cũng đang mặc đồ bạc level 80, thuộc diện chờ nghiên cứu.
Ưu thế lớn nhất của Lam Vũ, chỉ là nhiều hơn một người.
Người thứ sáu đó, Đào Lạc Sa Minh của Tống Hiểu, vẫn đang bôn ba dặm trường để đến với chiến cuộc. Ưu thế này tạm chưa tồn tại!
Nhanh lên! Nhanh lên nào!
Camera phát sóng thỉnh thoảng sẽ chiếu đến chỗ Đào Lạc Sa Minh. Tuy chưa gia nhập chiến trường, nhưng y chính là mấu chốt thắng thua cuối cùng của cả hiệp đấu, nhất là đối với Lam Vũ.
Lam Vũ cần kéo dài thời gian, chờ cho Tống Hiểu xuất hiện.
Hưng Hân sao có thể không biết điều đó? Thế là họ vứt sạch toàn bộ chiến thuật và kỹ thuật, hò nhau tóm một mục tiêu rồi cứ thế mà focus.
Trong cơn cuồng sát, thỉnh thoảng lại có những luồng sáng trắng hiện lên. Diệp Tu khiển Quân Mạc Tiếu chích máu đấy mà! Mấy cú chích bé như cái muỗi, nhưng vì đôi bên đều mất trị liệu nên chúng trở nên quý giá hẳn, hút thù hận hẳn.
Thanh máu đôi bên đang thi nhau trượt mạnh.
Ai sẽ ngã xuống đầu tiên?
Nhìn khoảng cách giữa Đào Lạc Sa Minh và chiến trường chính, mọi người biết trước khi y đến, chắc chắn phải có người gục ngã. Đó sẽ là ai?
Tính theo HP, ít máu nhất hiện tại là Dạ Vũ Thanh Phiền của Hoàng Thiếu Thiên. Từ đầu game đi trinh sát đến giờ, Hoàng Thiếu Thiên chưa hề được nghỉ tay. Chiến đấu suốt buổi với cường độ cao, Dạ Vũ Thanh Phiền khó thể nào đầy máu. Lúc Linh Hồn Ngữ Giả chết, hắn đã là người thấp máu nhất đội, lại tay ngắn nên nghiễm nhiên trở thành mục tiêu cho Hưng Hân focus.
Không bứt ra được.
Nếu có lựa chọn, Lam Vũ ắt sẽ rút quân triệt để, quay về tập trung với Tống Hiểu. Nhưng vì Hưng Hân đeo bám quá gắt, miễn cưỡng rút quân sẽ tốn HP vô ích khi bị truy đuổi. Bất cẩn hơn, biết đâu còn chết trên đường. Thế nên những gì họ có thể làm là nỗ lực kéo chiến trường đến gần với Tống Hiểu.
Cố lên!
Các tuyển thủ Lam Vũ thầm nhủ trong lòng. Cắn răng, họ quyết chống cự đến cùng.
Fan Hưng Hân trên khán đài cũng lo lắng đứng dậy. Xét HP, Hưng Hân đang chiếm ưu thế. Tuy nhiên, ưu thế này còn xa mới tính là an toàn. Chỉ cần một sai lầm, tình thế hoàn toàn có thể nghịch chuyển.
Cố lên!
Tuyển thủ hai đội dưới sân cũng không ai ngồi yên. Họ đều dồn dập đứng dậy, mắt dán vào trận đấu.
Dạ Vũ Thanh Phiền, HP 6%!
Hắn sắp là người đầu tiên ngã xuống?
Hoàng Thiếu Thiên thường là tác giả của những pha thần thánh, liệu hắn có sẽ lội ngược dòng với 6% HP?
Đánh đến tận đây, vẫn không một ai nhìn Hoàng Thiếu Thiên như con cá trên thớt chờ chết. Chỉ cần Hoàng Thiếu Thiên còn trong trận, hắn sẽ mãi mãi là kẻ nguy hiểm nhất.
Kiếm Định Thiên Hạ!
Dạ Vũ Thanh Phiền đột ngột sử dụng đại chiêu Thức tỉnh. Một kỹ năng mà Hoàng Thiếu Thiên đã chờ rất lâu để có thể phá vỡ cục diện trước mắt. Chỉ cần một cơ hội thôi, để Lam Vũ lùi về vài bước, gần thêm Tống Hiểu vài bước!
Thế nhưng...
Lồng Niệm Khí!
Hải Vô Lượng chợt đẩy hai tay, một chiếc Lồng Niệm Khí tỏa rộng, bao trùm lấy Quân Mạc Tiếu, Hải Vô Lượng và Một Tấc Tro bên trong. Mộc Vũ Tranh Phong ở quá xa, Lồng Niệm Khí không rướn tới nổi.
Thừa cơ có giáp, Quân Mạc Tiếu hoàn thành ngâm xướng.
Ma Giới Chi Hoa!
Kỹ năng của pháp sư triệu hồi! Ma Giới Chi Hoa level 1 sức sống khá thấp, sức đánh khá yếu, nhưng vẫn đầy đủ công năng cần có.
Thương Lâm Đạn Vũ nhanh chóng bắn một phát Bạo Viêm Đạn.
Ô Thiên Cơ mắc zại của Quân Mạc Tiếu lập tức giương thành khiên.
Ầm!
Ngọn lửa từ Bạo Viêm Đạn bùng lên quanh mặt ô. Ma Giới Chi Hoa không bị cản trở, rễ cây vút khỏi mặt đất.
Lam Vũ mệt tâm quá! Đang nguy ngập biết mấy, lại lòi ra thêm một đứa cần giết.
Dạ Vũ Thanh Phiền phi thân lên cao, tránh khỏi rễ cây đâm vọt dưới chân. Ánh kiếm chớp lóe bổ xuống, mạnh mẽ vô cùng nhờ vào buff Kiếm Định Thiên Hạ. Hắn chưa chạm đất, Ma Giới Chi Hoa đã bị chém nát.
Nhưng Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu đang ở phía dưới đứng chờ!
Viên Vũ Côn!
Ô Thiên Cơ biến thành chiến mâu móc lên không trung, Dạ Vũ Thanh Phiền vung kiếm muốn hất đi mà không kịp, bị mũi mâu xiên trúng, móc thẳng xuống đất.
Người Lam Vũ vội lao tới cứu, nhưng Dạ Vũ Thanh Phiền chỉ còn tẹo máu, Hưng Hân ngu gì tha? Hốt!
Dạ Vũ Thanh Phiền rốt cuộc vẫn là kẻ đầu tiên gục ngã. Fan Hưng Hân trong nhà thi đấu hoan hô rầm trời, fan Lam Vũ thì nghiến răng nghiến lợi.
"Haiz... Tiếc thật..." Phan Lâm bày tỏ. Hắn rất kỳ vọng Hoàng Thiếu Thiên sẽ bùng nổ trong phút quyết định, nhưng Dạ Vũ Thanh Phiền chỉ vì ham giết Ma Giới Chi Hoa mà lại quang vinh lên bảng.
"Xét theo số liệu thống kê, tốc độ tay của Hoàng Thiếu Thiên vừa rồi có hơi sụt giảm." Lý Nghệ Bác nhìn bảng thống kê thời gian thực.
"Ồ?"
"Cả trận đấu, anh ta luôn phải đánh rất căng mà!" Lý Nghệ Bác nói.
Phan Lâm thở dài. Đáng tiếc thật đấy, vì con người đâu phải máy móc? Quả thật, suốt một trận này Hoàng Thiếu Thiên đánh không kịp thở. Trong số mười hai tuyển thủ, hắn chính là người tốn sức nhất.
"Tuy nhiên, Lam Vũ đã chớp lấy cơ hội, focus một đợt cho Hải Vô Lượng thương tổn không ít." Lý Nghệ Bác nói.
"HP Hải Vô Lượng chỉ còn 11%, Hưng Hân đang chiếm ưu thế hơn người tạm thời! A! Hải Vô Lượng bất kể mạng sống, cùng Hưng Hân dồn dame Lưu Vân!" Phan Lâm kêu lên.