Có ai ngờ rằng mọi việc sẽ diễn tiến thế này? Người ta cứ ngỡ Quân Mạc Tiếu phải giành giật cái mạng giữa rừng sát thương, sống hay chết là cả một dấu chấm hỏi. Nhưng rốt cuộc, kẻ phải lo lắng sinh tồn lại biến thành Bách Hoa Liễu Loạn.
Bị tấn công từ nhiều phía, chỉ xoay góc nhìn thôi đã đủ mệt óc, tuyển thủ chuyên nghiệp dù được train kỹ cách mấy cũng khó xử lý tình huống này.
Giết Quân Mạc Tiếu?
Trương Giai Lạc cảm thấy sao quá xa vời. Mình đừng chết trước đã! Muốn càn giết Quân Mạc Tiếu dưới mưa bom lửa đạn, HP Bách Hoa Liễu Loạn trượt dốc như điên. Trong khi đó, thế tấn công của hắn nhằm vào Quân Mạc Tiếu lại không hữu hiệu cho lắm. Nếu cứ tiếp tục, người ngã xuống sẽ là hắn.
Tạm thời lùi về?
Nghe có vẻ khá ổn, vì chỉ cần Tay Nhỏ Lạnh Giá bị tóm, giết Quân Mạc Tiếu chỉ là chuyện sớm muộn, chưa kể Đại Mạc Cô Yên đang trên đường đến tiếp ứng mình.
Nhìn đơn giản thì vậy, nhưng Trương Giai Lạc biết rõ cái ổn nói trên chỉ là viễn cảnh tươi đẹp trong tưởng tượng. Chỉ cần hắn nhường bước, ngưng tạo áp lực, Hưng Hân sẽ đình chỉ việc tấn công và quay sang đánh Lãnh Ám Lôi để giải cứu Tay Nhỏ Lạnh Giá ngay.
Một khi Tay Nhỏ Lạnh Giá về với vòng tay bảo hộ, Hưng Hân sẽ xác lập ưu thế vững vàng.
Bất kể muôn vàn bước ngoặt, trị liệu mãi mãi là điểm mấu chốt nhất của trận đoàn đội. Tấn công Quân Mạc Tiếu, Bách Hoa Liễu Loạn đang tạo áp lực để Hưng Hân không thể dồn sức cứu trị liệu.
Xét trên phương diện này, có thể thấy được tầm quan trọng của Diệp Tu với Hưng Hân. Không chiến đội nào sẽ hi sinh trị liệu vì tay đấm, bởi cho dù lấy 4v5, còn trị liệu là còn hi vọng, khả năng chiến thắng vẫn cao. Đây không phải ảo tưởng sức mạnh mà có số liệu chứng thực rõ ràng. Suốt mười năm tổ chức giải đấu Vinh Quang chuyên nghiệp, tình huống bốn người bao gồm trị liệu vs năm người không trị liệu từng xảy ra 101 lần, trong đó có 74 lần chiến thắng thuộc về đội bốn người.
Cái thời mùa giải thứ tư, Trương Tân Kiệt trợ giúp Hàn Văn Thanh đánh đổ vương triều Gia Thế; mùa giải thứ năm và bảy, Thần Trị Liệu Phương Sĩ Khiêm bảo hộ Vi Thảo, trợ giúp Vương Kiệt Hi đoạt hai quán quân, giới Vinh Quang còn lưu truyền câu nói "có trị liệu giỏi là có thiên hạ".
Sức ảnh hưởng của trị liệu lên chiến đội quan trọng thế đấy, cho nên người ta nghĩ ra vô số cách khai trừ trị liệu trong các trận đoàn đội. Tuyển thủ trị liệu của Hưng Hân mùa giải này rất bị khinh khi, nhưng nhờ lợi dụng điều đó, họ đã nhiều lần giăng bẫy phá địch. Ấy cũng là điển hình cho việc tận dụng giá trị của trị liệu.
Sẽ không ai hi sinh trị liệu. Hưng Hân vì ưu tiên Quân Mạc Tiếu mà để Tay Nhỏ Lạnh Giá khốn đốn tự vệ, nhưng chỉ cần áp lực đầu này thuyên giảm, họ sẽ lập tức xoay nòng pháo.
Đó là điều chắc chắn.
Cho nên không thể lùi, nhất định không thể lùi.
Lấy một địch ba, long cả mắt ra cũng phải đánh tiếp!
Giết Quân Mạc Tiếu!
Trương Giai Lạc không lùi, Bách Hoa Liễu Loạn không lùi.
Cố chấp ấy, bất cứ người nào cũng cảm nhận được, mà vì sao phải cố chấp đến thế, bất cứ người nào cũng hiểu rõ. Hưng Hân vốn định dồn dame buộc Trương Giai Lạc phải lùi, từ đó cứu về Tay Nhỏ Lạnh Giá, muốn một mũi tên hạ hai con chim, nhưng không ngờ Trương Giai Lạc không lùi, chết cũng không lùi.
Hắn liều mạng như thế, Hưng Hân nào dám chuyển mục tiêu? Sơ sẩy tí thôi cũng đủ cho người như Bách Hoa Liễu Loạn giải quyết một thanh máu 7%, bất kể thanh máu đó là của ai.
Làm sao bây giờ?
Giết Thạch Bất Chuyển đã là một pha hành động thần thánh của Hưng Hân, nhưng giờ đây, họ vẫn lâm vào bế tắc. Ai sẽ phá được bế tắc này? Đại Mạc Cô Yên sắp về đến rồi, ngoài xa là Âm 9 Độ đang dùng hết tốc lực gia nhập chiến trường từ khu thay người.
Trước lúc đó, liệu Hưng Hân có khả năng giết luôn Bách Hoa Liễu Loạn?
Khó lắm!
Tuy rằng 3v1, Quân Mạc Tiếu lại không dám dâng lên cao vì máu quá ít. Hắn cần duy trì khoảng cách an toàn để kháng cự đòn tấn công từ Bách Hoa Liễu Loạn. Thú triệu hồi của Muội Quang và hỏa lực nặng của Mộc Vũ Tranh Phong gây sát thương lớn, nhưng chưa đủ để tiễn chân Bách Hoa Liễu Loạn trong một nốt nhạc. Trương Giai Lạc đâu phải con gà chỉ biết đưa đầu ăn dame?
Diệp Tu cần mạo hiểm.
Ôm cây máu 7%, Quân Mạc Tiếu lò dò tiến về phía trước hòng áp sát Bách Hoa Liễu Loạn.
Camera zoom thẳng vào Quân Mạc Tiếu. Bỗng đúng lúc này, mặt đất dưới chân Tay Nhỏ Lạnh Giá và Lãnh Ám Lôi đột nhiên sáng bừng lên. Trận pháp triệu hồi ngưng tụ làm đất đá tối màu, Ma Giới Chi Hoa bất ngờ chui ra!
Vút!
Dây leo quất tới cổ chân Lãnh Ám Lôi, anh không thể không tránh. Chiêu trói của Ma Giới Chi Hoa quá imba, là kỹ năng mà mọi pháp sư triệu hồi đều phải học, cũng là lý do khiến nó trở thành mục tiêu săn giết đầu tiên trong dàn pet.
La Tập thấp cổ bé họng, ai sẽ ngờ rằng người phá bế tắc chính là cậu?
Bị Ma Giới Chi Hoa quấy rối, Lãnh Ám Lôi lỡ mất nhịp tấn công Tay Nhỏ Lạnh Giá. An Văn Dật liền thừa cơ ù té chạy, nhưng Lâm Kính Ngôn quá cao tay nên vẫn duy trì kèm giữ Tay Nhỏ Lạnh Giá trong phạm vi Ma Giới Chi Hoa. Chỉ tiếc là hiệu suất không còn hoàn hảo, An Văn Dật vẫn kịp bơm vài phát máu.
Tắm dưới ánh sáng thần thánh, Muội Quang tự tin vung lên ma trượng trong tay. Một trận pháp triệu hồi xuất hiện bên cạnh Ma Giới Chi Hoa.
Ưu thế tác chiến đa phương diện của pháp sư triệu hồi đang được Muội Quang phát huy khi chia đám thú làm hai nhóm rõ rệt.
Trận pháp nhanh chóng thành hình, không phải thú xịn xò gì mà là Goblin.
Kỹ năng thấp nhất, giá trị nhỏ, mọi pháp sư triệu hồi đều biết xài. Yếu ớt như một con chốt, Goblin thường bị gọi ra thí mạng vì không có tác dụng lớn lao trong trận.
Nhưng lúc này khi Lãnh Ám Lôi đang rất cần tóm giữ Tay Nhỏ Lạnh Giá, con Goblin lại trở nên khó ưa vô cùng.
Dù nhỏ yếu đến đâu, nó cũng biết đánh người. Đã đánh thì sẽ có hiệu ứng đi kèm, Lãnh Ám Lôi buộc phải xử lý. Hiệu ứng không mạnh nhưng anh phải đỡ hoặc né, thế là lại tạo điều kiện cho Tay Nhỏ Lạnh Giá rảnh tay phút chốc.
Goblin lê cái thân liêu xiêu lảo đảo, ném cục đá như cục phiền phức về phía Lãnh Ám Lôi. Cùng lúc, Lãnh Ám Lôi nhìn thấy trận pháp triệu hồi thứ ba hiện ra trên đất…
Muội Quang theo trường phái Tứ thú, lượng thú cậu khiển ổn định nhất cũng khoảng bốn năm con như hiện tại. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là cậu chỉ biết gọi Ma Giới Chi Hoa và những con thú đang có mặt.
Rào… Có âm thanh nặng nề vang lên, Kị Sĩ Tử Vong chui khỏi đống đất đá ngổn ngang. Con thú chính của trường phái triệu hồi khác lại ghé quầy Tứ thú làm kép phụ là cảnh tượng hiếm thấy, vì điểm kỹ năng để học Kị Sĩ Tử Vong không hề ít.
Cơ mà, Hưng Hân thiếu gì chứ đâu thiếu điểm kỹ năng..