Những tiếng hít vào lạnh lẽo vang lên.
“Ông trời của tôi ơi, đó là phó hội trưởng mã đấy!”
“Phó hội trưởng Mã đã chết rồi ư? Bị một thanh niên đến từ Giang Nam, năm năm trước đã rơi vào cảnh tan nhà nát cửa, bị vua Giang Nam đuổi giết đánh chết trong một đòn?”
Một đám nhà giàu Giang Bắc đều có vẻ vô cùng kinh ngạc!
Nhà họ Triệu bị giết!
Vua Giang Nam bị giết!
Bọn họ đã từng nghe tới ba chữ “Diệp Bắc Minh”!
Tên của Diệp Bắc Minh thật sự như tiếng sấm bên tai.
“Tít tít!”
“Tút tút tút!”
“Ting ting ting!”
Đột nhiên, điện thoại của đám nhà giàu kia liên tục vang lên.
Bọn họ đều đi nghe điện thoại.
“Cái gì? Thương hội Đông Doanh bị diệt!”
“Quân Vô Hối chết rồi, bị Diệp Bắc Minh giết chết hả?”
“Má ơi, thiệt hay giả vậy?”
“Trời sắp sập rồi!”
Bởi vì tin tức bị giới hạn thời gian lan truyền nên đám nhà giàu đó không nắm được chuyện xảy ra ở Giang Nam sớm.
Lúc này, cuối cùng tin tức cũng đã lọt tới tai bọn họ!
Cộng thêm Diệp Bắc Minh đứng trước mặt bọn họ, một đấm giết chết Mã Lập Quốc!
Cảm giác rung động đó thật sự không thể hình dung được!
“Hình như cậu ta… Mới hơn hai mươi thôi nhỉ?”, có người nhỏ giọng nói.
Đúng vậy!
Một thanh niên đầu hai lại có được thực lực khủng bố như vậy ư!
“Tương lai, Giang Nam, Giang Bắc sẽ không thể vắng bóng cậu ta!”
Dường như bọn họ vừa nhìn thấy một vị vua mới vừa được sinh ra!
“Thực lực của cậu Diệp thật đáng sợ! Mã Lập Quốc ít nhất cũng đã đến rất gần Đại Tông Sư! Lại bị một đấm của cậu ấy giết chết”, Thẩm Hạc kinh hãi nghĩ.
Dù là ông ta cũng không thể giữ được bình tĩnh!
Ông ta thoáng suy ngẫm.
Nếu như một đấm đó đánh vào mình, thì ông ta có đỡ nổi không?
Ngẫm đi ngẫm lại, trên trán Thẩm Hạc lại dày thêm một lớp mồ hôi.
“Mau… Mau giao ba cô gái kia ra… Anh Diệp Bắc Minh! Ngài Diệp Bắc Minh! Anh Diệp… Tha mạng, chuyện này không liên quan gì tới tôi!", Saito Asuka sợ đến mức choáng váng, hắn ta kêu la không khác gì một con chó chết, luôn miệng cầu xin.
Mã Lập Quốc còn bị Diệp Bắc Minh giết chết trong một đấm, thì sao hắn ta còn dám ôm hy vọng vào may mắn?