Quảng Lăng Tán là một trong mười khúc cổ cầm nổi tiếng nhất trong lịch sử Trung Hoa, giai điệu của nó mạnh mẽ, hùng hồn, là nhạc khúc duy nhất có không khí chiến đấu sát phạt trong các khúc nhạc còn tồn tại tới giờ của Trung Quốc, nó thể hiện tinh thần muốn trả thù cho cha, có tính chất tư tưởng và nghệ thuật rất cao.
Nghe khúc nhạc này, Cook lại càng cảm thấy kinh ngạc.
Trong các khúc cổ cầm, đây là khúc mà ông thích nhất, vì nó không chỉ thể hiện được một loại tinh thần phản kháng và chí ý chiến đấu mãnh liệt mà còn không có tà âm.
Điều khiến ông càng ngạc nhiên hơn là, không ngờ một cô gái trẻ như Ninh Tịch không chỉ có kĩ thuật đánh đàn điêu luyện mà còn diễn tả rất đúng khí thế của Quảng Lăng Tán...
Cook lúc này đã hoàn toàn chìm đắm trong tiếng đàn, ông ngẩn ngơ nhìn cô gái trước mắt, tuy quần áo cô không được ngăn nắp, mặt mũi không trang điểm, thậm chí trông còn như một kẻ ăn mày ất ơ, nhưng khi cô ngồi xuống trước chiếc đàn, khi cô bắt đầu biểu diễn khúc nhạc này...
Dù cho cô có ăn mặc như một kẻ ăn mày nhưng không có bất cứ ai lại nghĩ rằng cô thật sự là ăn mày cả, trong lòng cô nhất định là có một câu chuyện...
Khúc nhạc kết thúc, Cook vẫn mãi chưa hoàn hồn lại được.
Một hồi lâu sau, ông mới áp chế niềm kích động của mình lại, mở miệng nói: "Cô gái này, khúc Quảng Lăng Tán của cô quả là vượt qua sự tưởng tượng của tôi!"
"Cảm ơn." Ninh Tịch khẽ gật đầu cảm ơn, vẻ mặt vẫn không hề lay động.
Cô gái này dù cho có bị rầy la hay được khen ngợi cũng đều tỏ ra thờ ơ, khiến ông cảm thấy sự cao quý dường như được phát ra từ xương cốt vậy...
Phải! Chính là cao quý!
Hơn nữa còn là loại cao quý chỉ có người thuộc dòng dõi quý tộc thật sự mới có được!
Dù cho có rơi vào khổ cảnh, nhưng khí chất cao sang toát ra từ bên trong lại vĩnh viễn không thể thay đổi được!
Thật thần kì! Tất cả những người ban nãy đều không đem đến cho ông được cảm giác này, ngay đến biểu hiện của Lý Nhạc Lăng ông cũng không thể cho điểm tuyệt đối, ông vẫn cảm thấy có gì đó rất giả và gượng gạo. Tại sao cô gái trước mắt ông dù có mặc đồ rách rưới nhưng vẫn lại khiến ông có cảm giác cô cao quý đến lạ?
Cook chăm chú dò xét cô, trong lòng lại vô vàn kích động, khó lắm ông mới làm dịu tâm trạng xuống được, tiếp tục test: "Xin hỏi, cô lí giải thế nào về hàm ý của chữ cao quý?"
Câu trả lời của những người ban nãy tương đối giống nhau, họ cho rằng cao quý chính là được tu dưỡng học thức, tu dưỡng bản thân từ trong ra ngoài, tuy ông cũng khá tán thành với câu trả lời này, nhưng giờ, ông lại vô cùng kì vọng vào đáp án của Ninh Tịch.
Sau khi nghe câu hỏi của Cook, Ninh Tịch biết, Cook đã bị phần biểu diễn vừa rồi của mình thuyết phục, giờ cô chỉ còn lại bước cuối cùng nữa thôi.
Sau khi cân nhắc từ ngữ một hồi, cô bắt đầu trả lời: "Tôi cho rằng, sự tao nhã cao quý chân chính không phải xuất phát từ những cái tên xa hoa trong cái chữ của nó, không phải là đồ trang sức quý báu chuyển động trên cổ tay, không phải là sắc đẹp, học thức tu dưỡng để khoe khoang bản thân, cao quý chân chính nghĩa là dù cho có mặc những bộ đồ lam lũ, đầu tóc rối bù, thì khí chất cao quý vẫn không thể che lấp được."
Nghe tới đây, mắt Cook sáng lên, gương mặt ông như thể cũng bắt đầu tỏa sáng theo.
Ninh Tịch nói tiếp: "Scent of a Woman, nghĩa là nước hoa có thể thể hiện được phẩm vị một người hơn bất cứ thứ hàng xa xỉ nào, đối với một người phụ nữ mà nói, nước hoa còn quan trọng hơn cả quần áo hay nói cách khác là khí chất quan trọng hơn vẻ bên ngoài nhiều. Nước hoa được coi là một trong những yếu tố thời thượng kinh điển, nó không giống với những yếu tố như quần áo, trang sức hay kiểu tóc, nước hoa là thứ được duy trì lâu dài, hương thơm tuyệt vời sẽ không bao giờ là lỗi thời cả."
Cook nghe thấy vậy không kìm nén được sự kinh hỉ của mình nữa, gật đầu lia lịa phụ họa: "Không sai không sai! Cô nói phải lắm!"
Lời giải thích của cô, thật sự rất phù hợp với chủ đề của bọn họ!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng
Chương 461: Vô cùng thích hợp với chủ đề
Chương 461: Vô cùng thích hợp với chủ đề