Hứa Minh Tâm không kịp chuẩn bị, cô trừng to mắt, thậm chí còn quên đẩy anh ra, mặc cho anh hung hăng càn quấy.
Đợi đến khi Hứa Minh Tâm phản ứng lại được, muốn đẩy Cố Gia Huy ra thì cũng đã không kịp nữa rồi.
Cái ôm của anh như tường đồng vách sắt, cô không thể nào làm gì được.
Nụ hôn này vẫn bá đạo như trước nhưng lại mang theo một chút dịu dàng và cưng chiều.
Cô thật sự sợ mình không kiên trì được mà đắm chìm vào nụ hôn này.
Cô hạ quyết tâm cắn một cái thật mạnh. Sau đó mùi máu tanh lan tràn giữa khoang miệng hai người.
Cố Gia Huy bị đau thì cả người run lên một chút, anh không ngờ rằng Hứa Minh Tâm lại ác như thế.
Cuối cùng Hứa Minh Tâm cũng thở phào một hơi. Cô nghĩ rằng anh sẽ buông ra ngay nhưng không ngờ rằng…
Vậy mà anh lại không lo cho cái lưỡi của mình mà lại làm cho nụ hôn này càng sâu hơn. Công thành chiếm đất, không cho cô bất kỳ cơ hội thở dốc nào.
Nụ hôn này cũng bắt đầu từ dịu dàng biến thành trừng phạt.
Cuối cùng Cố Gia Huy mới lưu luyến không rời mà buông ra.
“Anh điên rồi.”
Hứa Minh Tâm che miệng rồi nhìn anh với vẻ khiếp sợ.
Vì sao anh lại không thả ra chứ, cô biết rõ rằng mình cắn mạnh tới cỡ nào.
Cố Gia Huy nuốt một ngụm nước bọt máu rồi nói: “Đây là anh nên chịu. Tối hôm qua anh không nên thả em đi. Anh cho là anh có thể tác thành cho em một cách thoải mái nhưng kết quả đều là lừa mình dối người mà thôi.”
“Em sờ lên tim anh đi, nó đang nói với em rằng nó sắp chết rồi! Em nghe thấy không?” Anh tóm lấy tay của cô rồi đặt nó lên ngực mình.
Cô có thể cảm nhận được trái tim đang đập một cách mạnh mẽ dưới lớp da thịt kia rất rõ ràng.
Nhiệt độ cơ thể của anh truyền tới tay cô, cho dù là có quần áo cũng không ngăn được.
Trái tim của Hứa Minh Tâm dần trở nên hoảng loạn, ngón tay cô run rẩy muốn rút về nhưng lại bị anh nắm chặt trong lòng bàn tay.
“Đừng tránh, em nhìn vào mắt anh đi, anh chỉ muốn nói với em một câu.”
“Câu gì…”
Hứa Minh Tâm vốn tưởng rằng mình có thể khống chế được tình cảm của mình nhưng cô vừa cất lời thì đã không ngừng run rẩy, giọng nói cũng vỡ tan.
Cô thậm chí còn chẳng có can đảm nhìn vào mắt anh.
“Anh hỏi em, đến cùng là trong trái tim em có anh không?”
Anh chỉ tay vào lồng ngực cô.
Cách quần áo Hứa Minh Tâm cũng có thể cảm nhận được anh dùng sức rất mạnh, móng tay có chút bén nhọn.
Trái tim của cô như bị dao đâm vào, rất đau đớn.
Cô muốn rũ mắt xuống nhưng không ngờ lại nghe thấy tiếng hét của anh.
“Nhìn vào mắt anh rồi trả lời anh đi. Em chỉ cần nói trong đó không có anh thì anh sẽ đi.”
“Không…”
Cô còn chưa nói hết câu thì Cố Gia Huy đã cúi người chặn miệng cô lại.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 239
Chương 239