Mạc Lăng Thiên đứng bên cạnh thì lo sốt cả vó lên, dù sao vừa nãy anh ta cũng vừa mới đồng ý với Lục Đình Kiêu trông chừng Ninh Tịch hộ anh ta.
Đối với sự căng thẳng quá mức của Lục Đình Kiêu, vốn dĩ anh ta còn tưởng rằng là lo xa thái quá, nhưng nào ngờ, Lục Đình Kiêu mới ra ngoài nghe cuộc điện thoại có mấy phút ngắn ngủi thôi, thế mà cô nhóc này đã quậy ra thành như thế này rồi!!
"Không được! Thật sự là quá hồ nháo mà!" Mạc Lăng Thiên chỉ có thể vội vã ngăn lại.
Quan Tử Dao nhìn Mạc Lăng Thiên với ánh mắt áp bách: "Lăng Thiên, anh đừng nhúng tay vào chuyện này."
"Anh làm sao mà mặc kệ được? Tử Dao, cô nhóc đó không hiểu chuyện thì thôi em cũng đừng gây sự nữa!" Mạc Lăng Thiên khuyên nhủ nói.
Vừa mới dứt lời, Ninh Tịch ở cạnh đó đã bĩu môi: "Tôi không hiểu chuyện ở đâu ra chứ! Tôi nghiêm túc thật mà!"
Giờ phút này, Mạc Lăng Thiên quả thật muốn đập đầu xuống đất! Móa nó chứ! Để ông đây chết đi cho rồi!
Ông đây rã cả bọt mép nói đỡ cho cô, thế mà cô cứ thích đâm đầu vào chỗ chết là sao!
Lục Đình Kiêu thích được cô gái này... haiz, quả nhiên không thể dùng tư duy của người bình thường để hiểu được...
"Anh Thiên, anh thấy chưa, chuyện này bắt đầu là do chính cô ta đề ra, bọn em đâu có gây sự đâu. Đây là chuyện giữa phụ nữ bọn em, anh không cần quan tâm!" Lục Hân Nghiên sợ Mạc Lăng Thiên nhảy vào phá đám, vội cuống quýt kéo anh ta sang một bên.
Giờ phút này, ngoại trừ Mạc Lăng Thiên lòng như lửa đốt, tất cả mọi người ở đây đều tỏ ra đang đợi một vở kịch hay.
Nhưng mà, vở kịch này hình như cũng không có gì hay ho cho lắm, bởi vì kết quả quá ư là hiển nhiên.
"Tôi cảm thấy đứa con gái này có ngu thì cũng không ngu đến mức đấy chứ? Có phải cô ta đang "Giả heo ăn thịt hổ" không?" Có người nghi ngờ nhỏ giọng lầm bầm.
"Hứ! Cái dạng như cô ta mà cũng đòi "giả heo ăn thịt hổ"?"
"Kể cả phát súng vừa nãy của cô ta không sai sót thì trình độ của cô ta còn có thể như thế nào được nữa đây? Bây giờ người ra tay không phải là Lục Hân Nghiên mà là Quan Tử Dao! Vừa nãy lúc Quan Tử Dao thi với Mạc Lăng Thiên, e rằng cũng chưa hết sức đâu nhỉ?"
"Nói thế cũng phải, con nhỏ đó muốn ra vẻ một phen không ngờ lại bị mất mặt!"
.....
"Cô trước đi~!" Ninh Tịch nói.
Quan Tử Dao cũng không nhiều lời, liền đeo kính bảo hộ và tai nghe lên, ngay sau đó liền dứt khoát giơ súng, nhắm bắn.
Tư thế của cô gái này nhìn vào rất đúng tiêu chuẩn, chí ít cũng đã có vài năm luyện bắn súng.
Lục Hân Nghiên lườm Ninh Tịch một cái, hầm hừ nói: "Thật đúng là không biết sống chết, chị Tử Dao chơi súng gần mười năm nay rồi, thế mà còn dám chạy đến trước mặt chị Tử Dao khoe khoang! Chị Tử Dao cố lên!"
Quan Tử Dao nhắm mắt lại sau đó hít một hơi thật sâu, hình như đang khống chế cảm xúc.
Cho dù đứa con gái Ninh Tịch này nhìn trông có vẻ vô dụng nhưng mà chuyện có liên quan đến Lục Đình Kiêu, cô ta không cho phép bất cứ cái ngoài ý muốn xảy ra.
Lúc này, tất cả mọi người đều nín thở chăm chú nhìn, Lục Hân Nhiên cũng im lặng, không dám nói câu nào.
Bên cạnh, Ninh Tịch nằm bò ra bàn chống cằm ngáp một cái thật dài.
Một lúc sau, Quan Tử Dao mới mở mắt ra.
Ngay sau đó.
"Đoàng."
"Đoàng."
"Đoàng."
Ba phát súng liên tiếp vang lên.
Sau khi tiếng súng dứt, tất cả mọi người đều vội quay sang nhìn xem điểm số mà Quan Tử Dao ghi được.
Kết quả là, vừa nhìn thấy tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, kinh ngạc ngẩn ra tại chỗ.
Phát thứ nhất: 9.9
Phát thứ hai: 10
Phát thứ ba: 10
Thế mà chỉ có một phát đầu là 9.9, hai phát sau đều đạt điểm tuyệt đối là 10! Quả tuyệt vời!
Thế này có thể so với trình độ của bộ đội chuyên nghiệp nhà người ta rồi đấy!
"Trời ạ! Chị Tử Dao giỏi quá! Thật lợi hại! Chị chính là thần tượng của em!" Lục Hân Nghiên kích động.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng
Chương 748: Móa nhà nó! Để ông đây đi chết luôn cho rồi!
Chương 748: Móa nhà nó! Để ông đây đi chết luôn cho rồi!