Tần Sênh Nguyệt uống liền ba chai bia rồi mới chậm rãi nói: "Tôi với Quân Hạo là thanh mai trúc mã, từ nhỏ lớn lên với nhau, tình cảm của chúng tôi tiến triển rất thuận lợi dường như không có bất cứ một trắc trở nào, cứ thế mà kết hôn thôi. Sau khi cưới thì sinh hoạt cũng rất ngọt ngào. Tính tình tôi hay nóng nảy nhưng anh ấy vẫn rất bao dung tôi, còn chiều tôi hơn cả ba mẹ tôi nữa. Mấy cái trò xã giao kia cũng chỉ là gặp dịp thì đi, cho tới bây giờ cũng chưa từng xảy ra cái gì."
"Anh ấy rất tốt, thật sự rất tốt... Tôi cũng không hiểu tại sao lần này anh ấy lại như bị quỷ ám như vậy, bị một con hát ở quán bar làm cho u mê như vậy... thậm chí còn muốn ly dị tôi..."
"Lúc phát hiện ra chuyện của bọn họ, tôi đã đến quán bar đó cho cô ta mấy cái bạt tai, kết quá... cô biết không? Anh ta bảo vệ cho ả đàn bà kia ngay trước mặt tôi! Hôm đó còn đòi ly dị tôi..."
Ninh Tịch chống đầu, hơi nhướn mày: "Có phải cô gái kia có thân thế rất thê thảm không? Còn bảo là hát ở quán bar là để kiếm tiền vừa học vừa làm các kiểu?"
"Đúng vậy, tôi đã điều tra rồi, những gì cô ta nói đều là thật, có khi... cô ta đúng là một cô gái tốt thật... Chẳng lẽ là tôi quá ác độc sao?" Tân Sênh Nguyệt ôm đầu đau đớn nói.
Ninh Tịch giật giật khóe miệng: "Tôi lạy cô, một cô gái tốt sẽ đi dan díu với chồng của người khác sao? Cứ cho là trước đấy cô ta không biết đi nhưng cô đã chạy tới làm ầm như thế rồi thì cô ta còn có thể không biết sao? Cô nói cho tôi xem hiện giờ thái độ cô ta thế nào?"
"Cô ta quỳ xuống trước mặt tôi nói xin lỗi, nói là vì yêu Quân Hạo quá nên không có cách nào khác, không có anh ấy thì cô ta sẽ chết. Hơn nữa, cô ta đã từng tự sát hai lần rồi, bệnh viện cũng nói là cô ta rơi vào tình trạng nguy kịch..."
Nói tới đây, Ninh Tịch đã đoán được đại khái câu chuyện. Cô gái kia nhất định là một người có thân thế không tốt và có khi vẫn còn là học sinh, nói là tới quán bar vừa làm vừa học là để kiếm tiền cho người nhà chữa bệnh các kiểu.
Còn chồng của Tần Sênh Nguyệt đoán chừng là người trọng nghĩa, lại khá hiền lành. Anh ta thường xuyên phải đến quán bar kia xã giao nên bọn họ trở nên thân quen, thân quen rồi thì cô gái kia nhất định sẽ coi anh ta thành chúa cứu thế hay thượng đế gì gì đó để ỷ lại với sùng bái...
Bí kíp này tuy cũ nhưng là bí kíp tán trai kinh điển, rất hợp để đối phó với kiểu người như Nghiêm Quân Hạo, huống chi đối phương còn đưa cả cái mạng ra đặt cược rồi...
"Ok, đã hiểu, được rồi, cô gái này... có vẻ độ khó hơi cao, ba ngày xem chừng không đủ, một tuần đi, nhất định trả cho cô một người chồng tỉnh táo ~"
Tần Sênh Nguyệt mê mang cùng khó hiểu nhìn Ninh Tịch: "Tôi không biết... rốt cuộc cô lấy tự tin ở đâu ra vậy? Biện pháp gì tôi cũng thử hết rồi, tất cả đều vô dụng! Tôi cứng rắn thì cô ta đòi tự sát, tôi mềm mỏng khuyên cô ta thì chưa kịp nói cái gì cô ta đã quỳ xuống đập đầu xin tôi tha thứ. Quan hệ của tôi với chồng giờ như miếng băng mỏng... Tôi không dám làm cái gì nữa..."
"Yên tâm đi, tôi không làm bậy đâu, nhất định sẽ không làm tổn thương chồng cô hay cô gái kia, dĩ nhiên là cũng sẽ không tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì tới cô cả. Có điều... nếu tôi làm được, cô có chịu mặc đồ của Tắc Linh không?"
Đây mới là vấn đề mà Ninh Tịch quan tâm nhất.
"Tôi nói rồi, cô bắt tôi mặc cái gì cũng được."
"Tốt lắm, "quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy"!"
Sau khi Ninh Tịch rời đi, Tần Sênh Nguyệt nắm danh thiếp của Tắc Linh trong tay, cảm thấy mình chắc là điên mất rồi. Thế mà dám tùy tiện đi tin lời của một người xa lạ, hơn nữa lại còn ôm một chút hy vọng...
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng
Chương 763: Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy
Chương 763: Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy