Cô được tài xế đưa về. Tóm lại bữa ăn hôm nay rất hoàn hảo, vợ chồng Bạch Tùng Dương rất thích mình, tin chắc hai người sẽ nhanh chóng được đính hôn thôi, độ khoảng một năm sau thì có thể kết hôn rỏi.
“Thư Hàn, anh bảo tài xế đưa em về.”
“Anh, anh có thể ra ngoài đi dạo với em một chút không? Nhà em thuê cách đây không xa, anh đưa em về nhé.
“Cüng được.”
Lệ Nghiêm không từ chối.
Đi xuống lấu, Bạch Thư Hân dón hết can đàm nám tay Lệ Nghiêm. Lệ Nghiêm cứng đờ trong phút chốc rối muốn rút tay ra nhưng bị Bạch MinhChâu cản lại.
“Khi còn bé, chúng ta thường như vậy đúng không?”
Bach Thư Hàn hỏi ngược lại.
Lệ Nghiêm không nhịn được chìm vào hồi ức, khi còn nhỏ Bạch Thư Hân rất bảng anh ta, không thấy được anh ta thì sẽ khóc nhè.
Đến giờ tan học, người giúp việc trong nhà đi đón em ấy về nhưng em ấy không chịu đi, cứ muốn chờ mình tới thì em ấy mới chiu về.
Lúc đó bố đã nói đùa rằng không ai có thể lừa được con bé này đâu, nó tinh ranh lắm rồi.
“Khi còn bé, em rất lém lỉnh, chỉ thích đi sau đuôi anh thôi. Bây giờ, em và anh lại lạnh nhạt với nhau, anh cũng không còn thân thiết với em nữa.”
“Lệ Nghiêm, em thật sự chỉ mong bây giờ có thế giống như khi chúng ta còn nhỏ… Chúng ta, chỉ có chúng ta thôi, không có người thứ ba chen vào. Thế thì có gì không tốt chứ? Anh hai có em không đủ sao? Chẳng cần Có Yên được không anh?
Bạch Thư Hân lấy hết can đàm nói ra những gì minh ấp ủ. Cô ta thật sự rất sợ, cô ta không muốn ảnh mắt của Lệ Nghiêm dừng chân ở chỗ nguời con gái khác!
Lệ Nghiêm nghe vậy chỉ nghĩ bênh tâm thần của Bạch Thư Hân đang tái phát.
Anh ta xoa đầu cô ta, dịu dàng nói: “Không phải em đã nghĩ thoáng hơn rồi sao? Bây giờ sao vậy, lo lắng sau khi bọn anh sống với nhau thì sẽ bỏ rơi em hå?”
“Đúng, em lo lắng thể đẩy, em sợ… em sợ Cố Yên sẽ ngăn càn chúng ta ở cùng nhau.”
“Ngốc quá, em gái và anh trai sống cùng nhau là đương nhiên, nhưng cuối cùng anh phải cưới vợ sinh lẽ con, còn em cũng sẽ lập gia đình. Em vẫn là em gái của anh, anh sẽ luôn bất chấp gian nguy vì em.”
“Lệ Nghiêm… Nếu em lập gia đình, anh sẽ thể nào?” Cô ta dè dặt hỏi.
Lệ Nghiêm nghe vậy thì đôi mắt trở nên sâu xa hơn, trông như màn đêm yên tĩnh.
Trước kia anh ta chưa từng nghĩ Bạch Thư Hân sẽ lập gia đình nhưng khi thấy cô ta đến trường thành,anh ta biết Bạch Thư Hân sớm muộn sẽ rời đi.Vừa nghĩ đến cô em gái anh ta thương yêu, chiều chuộng và che chở cả đời này sẽ ở bên người khác thì trái tim của anh bỗng thấy khó chịu.
Nhưng khó chịu thì khó chịu, anh ta vẫn sẽ chúc phúc.
“Nếu tìm được người ấy, nhất định phải dẫn tới để anh xem thử, anh sẽ kiểm định cho em.”
“Nếu anh hài lòng thì sao?”
“Nếu hài lòng. vây đương nhiên anh sẽ phải chúc phúc cho em rồi. Anh sẽ chuẩn bị cho em thật nhiều đổ cưới, chắc chắn sẽ không để nhà chồng khinh thường em.”
Bạch Thư Hân nghe vậy thi trải tim như bị tắc nghẽn.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 427
Chương 427