“Đưa! Tôi đưa!”
Cuối cùng ông chủ Vương cũng hết chịu nổi. chỉ có thể đầu hàng.
Cố Gia Huy nghe vậy, vẻ mặt lạnh nhạt, trực tiếp ném roi vào tay Khương Tuấn.
“Nếu ông chủ Vương đã biết điều rồi thì cậu hãy chiêu đãi ông ấy thật tốt đi. Khương Tuấn, chắc cậu chưa từng chơi trò này đúng không? Cử chơi từ từ, chơi chán thì thôi.”
“Tôi… Tôi đã đồng ý đưa tiền, vì sao… Vi sao còn muốn đánh tôi nữa?”
“Ông đây vui.”
Cố Gia Huy bò lại ba chữ này, sau đó xoay người rời khỏi.
Ông chủ Vương đến cùng vẫn không chịu nổi, hôn mê bất tinh.
Ngoài cửa, Cố Yên thấy Cố Gia Huy ra,nhanh chóng đỡ Hứa Minh Tâm đang mơ màng đi tới.”Anh… Anh ba…”
Cô ấy lắp bắp.Ánh mắt Cố Gia Huy cử như muốn ăn tươi nuốt sống cô đến nơi.
Cô không dám ngẩng đầu, da đầu tê rần.Bàn tay to của Cố Gia Huy vươn ra, kéo cô gái nhỏ vào lòng.
“Anh gọi người đưa em về nhà”
“Không cần đâu anh, em uống ít, em tự lái xe về cũng được. Vậy… giao Minh Tâm cho anh chăm sóc nhé…”
Cố Yên chi ước mình có thể sớm chuồn khỏi, vội vàng rời đi.
Hứa Minh Tâm vẫn chưa mất hết lý trí, cô biết mình uống rượu, Cố Gia Huy nhất định sẽ đánh gây chân cô.
“Ây… Cậu nói muốn chăm sóc tôi, sao lại nuốt lời như thế? Cậu… câu nói điêu quá.”
“Chăm sóc em?”
Cố Gia Huy lạnh lùng nói, bàn tay to nắm lấy có áo cô, xách như xách mèo con.Hứa Minh Tâm cúi đầu, không dám nhúc nhích.
Cố Gia Huy trực tiếp xách người lên xe, không nói một lời, quay về biệt thự.Về đến phòng ngủ, Cố Gia Huy mới thốt ra ba chữ:
“Hứa Minh Tâm!”
Câu kế tiếp còn chưa kịp nói ra, Hứa Minh Tâm đã ‘phich’ một tiếng quỳ xuống.
Mông nhỏ đặt trên gót chân, hai tay túm chặt tai, đáng thương nói: “Em… Em sai rồi, em thật sự biết sai rồi.”
Cố Gia Huy nhìn cô lắc lư, không biết nên tức hay nên cười.Hai má cô đỏ bừng như trái anh đào chín chở người đến hái.
Đôi mắt vì uống rượu mà mơ màng trong sáng, như hổ phách ngập nước.
Hứa Minh Tâm nấc lên toàn hơi rượu, rụt rụt đấu.
“Sai ở đâu?”
Hứa Minh Tâm thầm kêu khổ trong lòng, những lời này cô đã nghe trên TV vô số lần.
Lần nào cũng là nữ chính chất vấn nam chính,nhưng đến lượt cô thì đổi thành Cố Gia Huy lạnh lùng hỏi cô sai ở đâu.
“Không nên uống rượu.”
“Còn gì nữa?”
“Còn nữa ư?”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 443
Chương 443