Hứa Minh Tâm nghe như lọt vào trong sương mù, khó hiểu hỏi: “Cái gì mà… Nhận ra vấn đề, vấn đề gì thế ạ?”
“Thư Hàn thích Lệ Nghiêm.”
“Cháu biết chứ, em gái thích anh trai là chuyện bình thường mà?”
“Con bé dành cho Lệ Nghiêm tình yêu nam nữ chứ không phải là tình thân. Cô Minh Tâm và Thư Hàn thân thiết với nhau thế mà không biết ư?”
“A..” Hứa Minh Tâm nghe bà ấy nói như sét đánh ngang tai.
Thư Hàn thích Lệ Nghiêm, thích kiểu nam nữ ư? Mẹ Bạch thầy cô ngơ ngác thì không nhịn được lắc đầu xem ra cô bé Minh Tâm này cũng giống Lệ Nghiêm, hoàn toàn mù tịt chuyện tình cảm! “Bác đã trông hai đứa từ nhỏ đến lớn, bố mẹ chúng có cũng nhận ra nhưng lại không nghĩ hai đứa nó thích hợp đến với nhau. Lệ Nghiêm trưởng thành, có tinh thần trách nhiệm, luôn chịu trách nhiệm giúp đỡ Thư Hàn. Còn Thư Hàn thì sao? Không biết chừng mực đúng sai, tính tình cũng thoải mái tùy tiện. Chúng tôi nghĩ Thư Hàn vào môi trường quân đội rồi thì sẽ được mài dũa dần.”
“Nào ngờ con bé Thư Hàn cứng đầu không muốn tham gia vào quân đội. Lệ Nghiêm cưng chiều con bé, mặc nó muốn làm gì thì làm, thì bản thân bị trách phạt cũng không muốn để Thư Hàn chịu khổ. Gia đình thường cảm thấy đau lòng cho đứa nhỏ này, cảm thấy Thư Hàn không đủ trưởng thành và lý trí, nó vẫn là một đứa trẻ nên không hợp với Nguyên
Doanh. Thể nên bí mật hai đứa không phải là anh em ruột luôn được giấu mãi không công khai để mong Thư Hàn có thể kiếm chế bản thân
“Thế nhưng có một năm hai đứa nó học cấp ba, Lệ Nghiêm dần một bạn học nữ về, Thư Hàn không kiếm soát được nên đã chạy ra khỏi nhà trong đêm mưa bão, vì cứu con bé nên Lệ Nghiêm bị xe đụng trúng, nó là một mầm non tốt nhưng cuối cùng lại… Phải làm một quân y. Thư Hàn cũng đã có cuộc sống của riêng mình”
“Gia đình cực kì hài lòng về Nguyễn Dao và Cố Yên. Yên có thể bao dung thằng bé có thể trở thành một hậu phương vững chắc, có thể cùng tiến cùng lùi với Lệ Nghiêm, trở thành những chiến hữu thân thiết nhất. Thế nhưng Lệ Nghiêm đã quen sống những ngày tháng có Thư Hàn nên thằng bé không thể xử lý được mối quan hệ tình cảm dành cho hai người.”
“Gia đình định giầu Lệ Nghiêm cả đời nhưng mẹ ruột thằng bé bị bệnh nặng, muốn nhìn mặt con một lần cuối trước khi ra đi. Nhà họ Bạch cũng không có cách nào từ chối, cuối cùng hai đứa nhỏ cũng biết chuyện. Gia đình cứ lo lắng Thư Hàn sẽ gây chuyện, sẽ dùng những cách tiêu cực để giành được Lệ Nghiêm nên cứ đề phòng mãi đến tận bây giờ. Không ngờ đến phút cuối vẫn xảy ra chuyện. Xem đoạn băng ghi hình từ đồn cảnh sát thì cũng không thể trách Thư Hàn, con bé đã cố thành toàn cho hai đứa nhưng cuối cùng tai vạ bất ngờ ập tới đã ngăn cản hôn lễ này.
Mẹ Bạch nói khá là bình thản nhưng Hứa Minh Tâm nghe được lại trợn mắt há hốc mồm.
Cô nghĩ đó chỉ là tình cảm anh em trong sáng, không ngờ trong đó lại có nhiều chuyện tình cảm phức tạp như thế. Thư Hàn thích Lệ Nghiêm và Lệ Nghiêm cũng không biết mình dành cho Thư Hàn tình yêu nam nữ hay là tình cảm anh em ư? “Thể… Rốt cuộc bác sĩ Lệ Nghiêm…”
“Uầy, chúng ta là người ngoài nên không thể nhảy vào chuyện của họ, cứ để Lệ Nghiêm tự lựa chọn thôi. Mong là Lệ Nghiêm có thể xử lý chuyện tình cảm này thật tốt để không có ai bị tổn thương nữa.”
“Di à, chắc gì cũng mệt rồi nên dì nghỉ ngơi đi, để con chăm sóc Thư Hàn cho.”
“Hãy…” Mẹ Bạch thở dài rồi ngồi trên ghế lặng lẽ gạt nước måt.
Tim Hứa Minh Tâm chợt nhói lên, ai trong số Thư Hàn và Cố Yên bị thương thì cũng không phải là điều cô muốn thấy.
Thư Hàn mất máu quá nhiều thôi chứ không có nhiều vết thương, cũng được xem là may mắn.
Người gây ra tai nạn đã vào tù, có lẽ sẽ khó ra.
Hứa Minh Tâm cố gắng hết sức để chăm sóc, cô ra căn tin bệnh viện để mua thức ăn cho mẹ Bạch lít da.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 590
Chương 590