Không phải phụ nữ có thai không thể mang giày cao gót do có thể khiến sinh non sao?
Cô cũng được sắp xếp lên cắt băng, dù không phải xí nghiệp mới nhưng một khi tập đoàn ra mắt cũng có ý nghĩa tượng trưng cho một sự ra đời mới.
Hứa Minh Tâm cũng chỉ làm dáng một chút, cô nhìn Hứa Văn Mạnh bộ dạng được thời đắc ý chủ trì họp báo, cảm thấy có chút xa lạ.
Cô có lúc cũng nghi ngờ, người đàn ông trung niên này là bố mình sao?
Sao cô lại cảm thấy ông ta có chút đáng sợ?
Ký giả dưới đài đang hỏi đến hai cô con gái của ông ta, hiện tại cũng đang rất thuận buồm xuôi gió.
Một người gả vào nhà họ Cố, trở thành bà chủ nhà giàu.
Một người được nhà họ Ngôn nhận làm con gái nuôi, trở thành tiểu thư danh giá.
Con gái lớn đã gả đi, con gái thứ cũng được nhiều nhà để ý. .
||||| Truyện đề cử: |||||
Cô đứng phía sau đài mới biết hóa ra mình có giá đến vậy. Hứa Văn Mạnh nói người đến cầu hôn đã sắp đạp nát ngưỡng cửa nhà họ Hứa, dù có khoa trương nhưng cô biết chắc sẽ có người đến cầu hôn.
Cùng cô kết hôn, cũng là có thêm một tầng quan hệ với nhà họ Cố và nhà họ Ngôn, hoàn toàn là một vốn bốn lời.
Hứa Minh Tâm cảm khái, một cô nhóc tầm thường khi xưa nay cũng có thể trở thành một cô gái được nhà nhà để ý.
Cô rốt cuộc cũng cảm thấy hóa ra mình không tệ đến vậy, cố gắng một chút cũng có thể xem là xứng với Cố Gia Huy.
Nghĩ đến đây, cô không khỏi bật cười.
Hứa An Kỳ ở một bên thấy vậy không nhịn được mà cười lạnh, nói: “Chim sẻ bay lên cành cao tưởng mình là phượng hoàng thật sao? Bản chất của cô vẫn vậy thôi, vốn chỉ là hư danh.”
“Dù là hư danh cũng có sao, ở xã hội thượng lưu, ai thật sự coi trọng bên trong chứ, thứ họ nhìn không phải là vẻ bề ngoài xinh đẹp danh giá sao? Nếu chị không gả vào nhà họ Cố, nhà họ Hứa cũng không có thanh thế lớn như vậy, không phải sao?”
“Cho nên, nói trắng ra thì chị cũng không phải sinh ra đã là phượng hoàng.”
“Cô…”
Hứa An Kỳ bị một câu đó chặn họng, mặt dần đỏ lên.
Hứa Minh Tâm bĩu môi một cái, nghĩ đến đứa nhỏ trong bụng cô ta bèn nhịn xuống.
Cô ta bây giờ đã là phụ nữ có thai, không thể cứ gây chuyện với cô ta được.
Rất nhanh buổi họp báo kết thúc, bọn họ ngồi xe trở về, ở trước mặt ký giả tỏ vẻ một nhà hòa thuận.
Thời điểm dùng cơm tối tương đối trễ, bên ngoài trời đã tối.
Hứa Văn Mạnh ngồi ở ghế chủ nhà, Trần Hiểu Vân ngồi bên tay phải, vợ chồng Cố Tử Vị bên tay trái, còn cô ngồi ở đối diện.
Bọn họ là một gia đình thân thiết, còn cô chỉ là một người đến ké bữa cơm.
Cô chỉ muốn ăn cho nhanh rồi trốn về sớm một chút.
Hứa Minh Tâm ngồi có chút lệch, nhìn chằm chằm thịt viên đặt ở khá xa.
Cô định gắp mấy lần đều không được, đành phải ngại ngùng bỏ qua.
Cô chỉ có thể cố nén, nhìn chằm chằm mấy đĩa cải xanh nấm hương trước mặt rồi lặng lẽ ăn.
Cô cũng nghi Trần Hiểu Vân cố ý, đặt hết thịt cá bên đó, còn chỗ cô đều là rau xanh cải trắng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 628: 8
Chương 628: 8