La Thanh Nhã chột dạ, trợn tròn mắt nói mò.
Cố Gia Bảo chỉ có thể nhịn cơn tức giận mà nghe chị ta nói bậy.
Cố Gia Bảo để người làm nữ thay quần áo cho Hứa Minh Tâm, những người khác thì đến phòng khách.
Cố Gia Bảo nhận được điện thoại của Khương Tuấn, biết được chuyện đã xảy ra, nên mới lập tức khẩn cấp chạy tới.
Ông đoán được là Cố Tử Vị làm, nhưng chưa bắt được thằng nhóc con này, ông cũng hết cách.
Chỉ hy vọng Hứa Minh Tâm vẫn trong sạch, nếu không cậu ba mà trở về thì sẽ thành một trận gió tanh mưa máu.
Cố Gia Bảo ngồi ở trên ghế sa lon, La Thanh Nhã đứng ở một bên.
“Bố, An Kỳ là con dâu của con, con thân là mẹ chồng, chung quy là giữ gìn lẽ phải cho nó. Nhà họ Hứa đã mặc kệ Hứa Minh Tâm, toàn quyền giao cho con xử lý rồi. Bố, chuyện này bố không nên nhúng tay!”
“Bố còn chưa chết, bố vẫn là chủ của nhà họ Cố! Từ lúc nào, trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, mà có thể bỏ qua bố, mấy người tự ý xử lý rồi? Đây là ý của con, hay là ý của Cố Triệt?”
“Cái này… Đây là ý của con…”
Đối mặt với ông cụ rất khí thế, chị ta cũng không tiện cuốn Cố Triệt vào.
Từ khi Cố Gia Huy trở về, ông cụ càng ngày càng bất mãn với Cố Triệt, rất bất công.
Mặc dù chị ta không thích bố chồng này, nhưng e ngại ông. “Đây là chuyện nhà họ Cố, nên giao cho bố xử lý. An Kỳ bây giờ đang ở bệnh viện, còn không biết ra sao, bố mang Hứa Minh Tâm về nhà cũ, chờ bệnh viện bên kia có tin tức rồi sẽ quyết định sau.”
“Bố… Bố đang cố mưu cầu lợi ích cá nhân à?” La Thanh Nhã nghe ông muốn mang người đi, thì thái độ cũng gay gắt.
“Mưu cầu lợi ích cá nhân? Bố sợ lại có người đang lạm dụng hình phạt riêng đấy!” Ông cụ tức giận nói.
“Bố, người có thể mang về nhà cũ, thế nhưng con cũng muốn đi theo. Hiện tại chứng cứ vô cùng xác thực, Hứa Minh Tâm chính là hung thủ hại người! Nếu bố phải đợi kết quả của bệnh viện, thì con đây không có lời nào để nói. Nhưng con cũng sợ bố thiên vị chú ba mà oan ức An Kỳ nhà con, nên con cũng không thể ngồi xem mặc kệ được.
Nếu bố không mưu cầu lợi ích cá nhân, thì con đến cũng không thành vấn đề chứ?”
Cố Gia Bảo nghe vậy thì nhíu mày, không đáp ứng cũng không được.
Cuối cùng ông đưa người về nhà cũ, muốn mời một bác sĩ trị liệu, nhưng không nghĩ La Thanh Nhã lại quỳ trên mặt đất, than thở khóc lóc để ngăn cản.
Chị ta lên án Hứa Minh Tâm độc ác, nói An Kỳ chưa biết sống chết, vẫn còn ở bệnh viện. Chị ta thương cảm cho chắt trai, mới vừa mang thai được một tháng đã bị sát hại dã man.
Nếu Hứa Minh Tâm được cứu trị, chị ta sẽ đập đầu tự tử liền.
Ông cụ rất tức giận, lại không thể thiên vị quá rõ ràng.
Ông chỉ có thể đặt Hứa Minh Tâm dưới mí mắt mình, phòng ngừa La Thanh Nhã làm mấy chuyện xấu.
Nhưng… Lại không thể giúp cô vượt qua kiếp nạn này.
Ông phái Khương Tuấn đi tìm thím Trương, không nghĩ tới thím Trương lại mất tích.
Ngay cả nhà họ Hứa cũng tán thành cô phạm sai lâm, nói cô đẩy người xuống lầu, và đưa Hứa Minh Tâm lên nơi đầu sóng ngọn gió.
Hứa An Kỳ ở trong bệnh viện, trong bụng cô ta là chắt trai của ông, ông cũng lo lắng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 642: 2
Chương 642: 2