“Anh làm sao vậy? Em làm anh tức giận rồi sao?”
“Em như vậy nhìn người đàn ông khác, anh rất không vui.”
Vừa nghĩ đến vừa rồi trong lúc quay phim, ánh mắt Hứa Minh Tâm thêm chút ngượng ngùng nhìn Viên Mặc Hàn, dáng vẻ như vô cùng thích, toàn thân anh liền cảm thấy khó chịu.
Hứa Minh Tâm nghe vậy không nhịn nổi nở nụ cười. Cô chọc chọc vào cánh tay Cố Gia Huy, hỏi: “Chú ba Cố, anh đang ăn giấm sao?” (ăn giấm =ghen) “Không phải, anh không thích ăn đồ chua.”
Cố Gia Huy không tự nhiên nói.
Vừa nghĩ đến bản thân mình từng này tuổi rồi, lại còn ăn loại giấm này, anh cảm thấy mặt mũi bị vứt hết.
Cô nhìn dáng vẻ Cố Gia Huy không tự nhiên nhíu mày, giống như phát hiện ra lục địa mới vậy.
Dáng vẻ Cố Gia Huy tức giận dễ thương quá đi!
Cô không nhịn nổi nhéo nhéo mặt anh.
“Hứa Minh Tâm, không được đụng lung tung, anh sẽ cáu đấy.”
“Yo yo yo, còn là một con hổ cơ đấy, anh có thể làm gì em chứ?”
Cô không sợ chút nào.
Ngay lúc này, Cố Gia Huy đột nhiên đạp phanh xe, Hứa Minh Tâm bị dọa một phen, theo quán tính đầu bị đụng vào ghế khiến cô bị đau.
Cô không kịp oán giận, không ngờ Cố Gia Huy đã vươn người qua đó.
chuẩn xác không sai chút nào mà hôn lên cánh môi cô.
Không chỉ như vậy, bàn tay to của anh còn không quy tắc mà nhấc lên, trực tiếp luôn vào bên trong…
bã Cảm giác chưa từng có trước đây.
Thân thể Hứa Minh Tâm nhất thời mềm oặt, không còn chút sức lực nào.
Cô muốn giãy giụa, nhưng căn bản không thể địch lại nổi anh.
Miệng bị bịt lại, khoang xe quá nhỏ, tay chân cũng không tiện vươn ra.
Cô chỉ có thể bị động nhận lấy.
Nụ hôn này vô cùng mãnh liệt, thêm cả phần dục vọng chiếm giữ nông đậm.
Mỗi lần nhìn thấy cô gái nhỏ này tỏa sáng trước mặt người khác, anh đều rất lo lắng.
Lo lắng cô trở nên ngày càng tốt, có càng nhiều người thích, sự lựa chọn của cô cũng càng nhiều.
Cô vốn chỉ là kế sách của Cố Gia Huy, lại trở thành thứ chú ba Cố lo được lo mất.
Chỉ là người phụ nữ của chú ba Cố.
Cô gái nhỏ này đang lấy mạng của anh, nhưng cô lại không hề biết!
Hứa Minh Tâm cảm thấy đau.
Anh đang làm đau cô.
Cô nhịn không nổi phản kháng lại, nhưng dừng như người đàn ông này không cảm nhận được.
Ngay lúc này, trong không gian xe chật hẹp, đột nhiên truyền đến tiếng quần áo bị xé vụn, xoẹt một tiếng, vô cùng rõ ràng. Thanh âm này, khiến người đàn ông đang mất đi lí trí đột nhiên tỉnh táo lại.
Anh lập tức thả Hứa Minh Tâm ra, cô đau tới mức lông mày xinh đẹp nhíu chặt lại, lông mi ươn ướt, vành mắt đã đỏ hồng lên.
Cô có chút sợ hãi nhìn bản thân, ánh mắt vô cùng vô tội.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 725
Chương 725