Trên mặt Ngô Ưu còn đang giàn giụa nước mắt nhưng trong lòng thì sớm đã vui đến mức nở hoa rồi.
Khó khăn lắm mới đuổi được con quỷ đói khát kia đi chỗ khác, tất nhiên cô ta phải làm gì đó để thu hút sự chú ý của Cố Gia Huy rồi, đây là cơ hội ngàn năm có một đó.
“Người đàn ông vừa rồi đẹp trai thật đó!”
“Bọn họ là người yêu của nhau sao?
Nhìn có vẻ không giống lắm nhỉ? Bọn họ đang cãi nhau sao?”
“Không phải đâu, hai người bọn họ chẳng có quan hệ gì với nhau cả.” Hứa Minh Tâm tay bưng bát đậu phụ mặn, vừa ăn vừa đứng hóng chuyện.
“Sao cô lại biết được?”
“À, tôi đã từng nhìn thấy bạn gái của người đàn ông đó, cô ấy rất xinh xắn, đáng yêu, lương thiện đó…”
Hứa Minh Tâm tấm tắc tự khen ngợi mình.
“Ây, nếu như đã có bạn gái rồi vậy thì tôi nhớ nhung gì anh ta nữa.”
Người qua đường lắc đầu rồi quay người rời đi.
“Ây, đúng là có nhiều người rất tự giác nhưng tại sao lại vẫn có những người không chịu biết điều chứ?”
Hứa Minh Tâm lắc lắc đầu.
Thật ra cô biết Ngô Ưu muốn tách mình ra nhưng cô cũng lười đứng đó tiếp tục dây dưa với cô ta.
Nhìn cô ta dính sát vào người Cố Gia Huy như dính phải keo chó vậy, nếu như cô mà có một chiếc dép lê ở đây thì nhất định sẽ đáp chiếc dép lên qua đó.
Nhưng hiện giờ, cô không thể thừa nhận quan hệ của mình và Cố Gia Huy được, làm người vẫn phải biết khiêm tốn một chút, cô cũng không muốn vô duyên vô cớ trêu chọc vào kẻ thù làm gì.
Thế là cô dứt khoát giúp người khác đạt được mong ước, để cho Cố Gia Huy tự mình đi đối phó với cô ta.
Cô nghĩ rằng với phẩm vị của Cố Gia Huy sẽ không đến mức vì bụng đói mà ăn quàng, đến người phụ nữ như vậy mà anh cũng có thể nuốt trôi.
Đậu phụ mặn quả thật rất ngon, có một anh trai xếp hàng ở phía trước đã mua được rất nhiều, sau đó thấy cô gái bé nhỏ như cô chen chúc trong đám người sắp bị kẹp cho bẹp dí rồi, vì thế lòng tốt liền trỗi dậy đưa cho cô một bát.
Không được, cô phải đi mua thêm một bát nữa, thật sự là quá nó ngon rồi!
Một mình Hứa Minh Tâm lắc lư đi lại trên đường, cô còn mua một balo lớn, chỗ này đựng một chút, chỗ kia nhét một chút, thậm chí quà định mua cho Cố Cố và Bạch Thư Hân cũng chuẩn bị xong cả rồi.
“Bưu thiếp đẹp quá, mua nhiều một chút mang về. Sau này chụp ảnh rồi gửi cho Diên xem.”
Tuy rằng từ trước tới nay Diên chưa từng trả lời email của cô nhưng mỗi một email cô gửi đi đều có người nhận rồi.
Cô tiếp tục đi xuống dưới nữa, cả một con đường này đâu đâu cũng có ngõ ngách, có những ngách nhỏ giấu rất nhiều đồ ăn ngon, nhưng cũng có những ngách nhỏ là ngõ cụt âm u, lạnh lẽo, ẩm ướt, không có ai thèm ngó ngàng tới.
Cô đang đi thì không ngờ rằng có một bàn tay to đột ngột vươn ra từ bên người bịt chặt miệng cô lại, sau đó kéo cô vào trong ngách.
Ngách nhỏ thường xuyên không có ánh nắng mặt trời chiếu vào nên vô cùng âm u và lạnh lẽo, mặt đất đều ra rêu xanh trơn trượt.
Hứa Minh Tâm bị dọa sợ chết khiếp, đang định hét lên một tiếng chói tai thì bị một bờ môi mỏng lấp kín miệng của cô.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 837
Chương 837