“Anh…” Hứa Minh Tâm cảm thấy máu huyết toàn thân đều dồn lên trên đỉnh đầu, rõ ràng mấy phút trước vẫn nói chuyện rất nghiêm túc, làm sao… một giây sau liền biến thành không đứng đắn rồi?
Cô tự biết nói không lại Cố Gia Huy, anh vừa rồi có thể làm cho một đám lão già thông minh có thể đã trở thành tinh một câu cũng không nói ra được!
“Không nói với anh nữa, em muốn về nhà, Cố An Nhiên vẫn đang ở nhà đấy.”
“Ừ, anh bảo Khương Tuấn đưa em về. Anh ở đây vẫn còn chút việc cần phải xử lí.”
“Vậy anh chú ý sức khỏe, nếu như mệt không được uống cafe, lá lách và dạ dày của anh bây giờ vẫn còn yếu. Nếu như mệt rồi, thì phải nghỉ ngơi, không được cố tỏ ra mạnh mẽ. Buổi tối cũng nhất định phải sớm về nhà, em làm đồ ăn ngon cho anh ăn.”
“Được, anh nhớ rồi.”
Cố Gia Huy tiễn cô ra khỏi phòng hội nghị.
Vào lúc này, có một phu nhân mặc bộ âu phục, người phụ nữ thân hình đẹp đi đến, trong tay cầm mấy tập văn kiện.
Đó là thư ký A Lâm, là từ hải ngoại du học đến, đã từng là thư ký của Cố Triệt, năng lực đàm phán không tồi, nhanh chuẩn tàn nhẫn, một điểm cũng không giống tác phong làm việc của phụ nữ.
Cô ấy bước đến nói: “Cố tổng, đây là khoản đầu tư trước đây cho các dự án nghiên cứu và phát triển, cần anh xem qua, mới có thể tiếp tục thi công.”
“Xin chào cô Hứa.”
Sau khi báo cáo xong, cô ấy vẫn không quên chào hỏi với Hứa Minh Tâm, rất có lễ phép.
Hứa Minh Tâm ngẩn đầu tò mò liếc mắt một cái, một cô gái vô cùng xinh đẹp, trang điểm trông hơi cổ điển, nhưng lại không lộ vẻ chửng chạc, ngược lại lộ ra hào quang.
Khác với những người phụ nữ trẻ trung và dịu dàng, cô ấy tỏa ra hào quang mạnh mẽ, một nữ cường nhân đúng chuẩn.
Nói chuyện nhẹ nhàng, nhưng rất bình tính và mạnh mẽ.
Hướng cô khẽ cười, mặc dù không hề dịu dàng, nhưng cũng không làm cho người khác cảm thấy quá lạnh lùng.
Người phụ nữ thật xinh đẹp, hơn nữa thân hình cũng rất đẹp.
Được che đậy trong một bộ âu phục và váy, eo thon mông nở, lập tức đều được phơi bày ra.
Trời… Cô ấy làm cho mình có chút áp lực, thân hình của hai người quả thực quá khác biệt rồi.
Cô thực sự trưởng thành rồi sao?
Thân hình này, làm sao vẫn chưa dậy thị được chứ? .
Hay là nói, không thể dậy thì được?
Hứa Minh Tâm vô thức vòng tay trước ngực, muốn che đậy, nếu không rất dễ dàng sẽ bị người khác nhìn thấy sự chênh lệch.
Cô muốn trong tình thế bất lợi này đem bản thân che đậy chắc chắn.
“Cái đó… em không làm phiền nữa, em đi trước đây, anh nhớ về sớm.”
Hứa Minh Tâm chán nản quay bước đi.
Theo sau đó A Lâm cùng Cố Gia Huy bước vào trong, cô ấy đặt văn kiện xuống.
Khi nghiêng người, làm lộ ra cảnh Xuan.
Cô ấy nhìn thấy Cố Gia Huy hung hăng nhíu mày, lập tức bưng kín ngực.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 890
Chương 890