"Thông Nhi, Linh Lung, thù lớn của hai đứa cuối cùng cũng báo được rồi!"
Bên ngoài Tử Vong Cốc.
Diệp Bắc Minh một đường đánh tới, đã giết hơn một nghìn người tu võ.
Thực lực yếu nhất chí ít cũng là Võ Thần!
Thực lực đáng sợ nhất vậy mà đã đạt tới cảnh giới Hợp nhất.
Diệp Bắc Minh vừa thu gom chiến lợi phẩm, vừa lắc đầu: "Bây giờ mới tiến vào Tử Vong Cốc chưa tới mười cây số, vậy mà đã có nhiều người tu võ như vậy sao?"
"Xem ra chị em nhà họ Tiêu không nói dối tôi, người tu võ bị Côn Lôn Hư truy nã đều chạy vào đây".
"Cũng không biết Giếng Tử Vong cụ thể ở đâu, tìm tiếp như vậy chừng nào mới tìm được?"
Giọng nói của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền tới: "Nhóc con, chẳng lẽ chuyện này với cậu mà nói không tốt sao?"
"Một ngàn người tu võ này đều là kẻ đại gian đại ác, cậu ngưng tụ sát khí cũng không ít!"
Ngoại trừ Diệp Bắc Minh.
Long Đế cũng nhận được rất nhiều lợi ích!
Gần như tất cả máu tươi.
Đều bị ông ấy hấp thu!
Long Đế rất hưng phấn: "Nhóc con, tiếp tục giết người như vậy".
"Tôi có thể ngưng tụ chân hồn rồi!"
"Nói không chừng có thể sống lại luôn".
Ấu!
Bỗng nhiên.
Sau lưng truyền tới từng đợt tiếng sói tru.
Một đám Tật Phong Lang biến dị cấp bốn xuất hiện, điên cuồng cắn nuốt thi thể dưới đất.
Diệp Bắc Minh lạnh lùng quan sát tất cả, cầm kiếm giết vào trong bầy sói.
Mấy phút sau, thi thể đầy đất.
Anh đang định tiếp tục lên đường!
Giọng nói của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền tới: "Có người cũng vào theo rồi, chị em nhà họ Tiêu cũng ở trong đó!"
"Cái gì?"
Diệp Bắc Minh sững sờ: "Không phải không cho bọn họ vào sao?"
Anh cộng hưởng ý thức với Tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Một giây sau.