"Mạn Đà La, Hạc Đỉnh Hồng, kịch độc của rắn cạp nong là thành phần chủ yếu, còn có Hạnh Hoa Thảo, Bà La Quả, Kim Tuyến Diệp".
Sương độc tản đi!
Diệp Bắc Minh không có chút dấu hiệu trúng độc nào, đứng chắp tay tại chỗ.
Quỷ Thủ Độc Thánh vô cùng chấn động: "Cậu… Làm sao cậu biết phương pháp luyện chế của loại độc này?"
"Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!"
"Loại độc này là tự tay tôi luyện chế ra, phương pháp luyện chế là tuyệt mật!"
"Không có bất kỳ người nào biết, làm sao cậu có thể biết được?"
Diệp Bắc Minh cười: "Cái này mà còn được gọi là phương pháp luyện chế ư?"
Anh vừa nói vừa lắc đầu: "Anh chỉ trộn các loại kịch độc cùng với nhau thôi, trong mắt tôi cũng chỉ là rác rưởi!"
"Phù!"
Diệp Bắc Minh hít sâu một hơi!
Tất cả sương độc xung quanh đều bị anh hút vào trong cơ thể!
"Làm sao cậu dám!"
Quỷ Thủ Độc Thánh sợ tới mức choáng váng, cho dù là chính hắn cũng không dám trực tiếp hút loại độc này vào người!
Một giây sau.
Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng lớn.
Sương độc phun ra từ trong miệng anh, bao phủ Quỷ Thủ Độc Thánh!
Quỷ Thủ Độc Thánh còn không kịp kêu thảm đã hóa thành một bãi máu ngay tại chỗ.
Những người tu võ trúng độc còn lại nhìn thấy một màn này, liền vọt tới bên cạnh Diệp Bắc Minh.
Bịch!
Đồng loạt quỳ xuống!
"Anh Diệp cứu mạng, ngài không sợ loại độc này, nhất định sẽ có biện pháp giải độc đúng không?"
"Cậu Diệp, cầu xin ngài mau cứu tôi, chỉ cần ngài cứu tôi, kể từ bây giờ nhà họ Từ tôi sẽ coi ngài như thiên lôi sai đâu đánh đó!"
Một lão già đỏ bừng mắt, trong miệng không ngừng tràn ra máu đen.
Nếu không phải ông ta có thực lực cường đại, chỉ sợ đã sớm hóa thành một vũng máu rồi!
"Anh Diệp cứu mạng!"
"Sát Thần đại nhân cứu mạng!"
Mấy trăm vị khách đều quỳ trên mặt đất dập đầu.
Diệp Bắc Minh nhìn lướt qua đám người: "Cứu mấy người cũng được thôi!"
"Cảm ơn anh Diệp!"
Đám người cảm động đến mức rơi nước mắt.