Chu Thị Linh khinh thường nhìn cô một cái: “Tôi đây còn là tay lái lụa đường núi đấy, cô đúng là con gà bệnh. Ân huệ lớn không nói lời cảm ơn, nếu cần tôi giúp đỡ gì cứ việc kêu một tiếng. Nếu như có cô người mẫu hay minh tinh nào dám đắc tội cô cứ việc tìm đến tôi, tôi sẽ khiến cho bọn họ hối hận vì sinh ra trên đời này.”
Nói xong liền lái xe nghênh ngang bỏ đi. Hai chân Hứa Minh Tâm mềm nhũn, lần sau đánh chết cô cũng không bao giờ ngồi xe Chu Thị Linh nữa, ngồi trong đấy chẳng khác nào bị giày vò đến chết.
Thời gian trôi qua từng ngày từng ngày, rất nhanh đã đến tháng sáu.
Tháng sáu là tháng của thi cử, lại đến mỗi năm một lần được trải nghiệm sống chết.
Cô không thể làm mất mặt Cố Gia Huy thêm nữa, nếu lần này mà còn thi không đạt, cô sẽ nghiêm khắc phạt bản thân ăn chạy suốt kỳ nghỉ hè.
Với lời thề độc như vậy cô không tin mình còn không làm được bằng mọi giá.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong khoảng thời gian này cũng chẳng có chuyện gì xảy ra.
Ôn Mạc Ngôn và Bạch Thư Hân vẫn là bạn bè, cũng không thấy dấu vết xuất hiện của nhân cách thứ hai.
Vợ chồng Ngôn Minh Húc cũng thường xuất hiện tung cẩu lương, ngọt ngào đến sến sẩm, vượt xa cả vợ chồng mới cưới.
Cô bận rộn chiến đấu với kỳ thi, mỗi ngày trôi qua cũng vô cùng phong phú.
Bởi vì sau sự việc của Tiết Minh Khuê, cô cũng không đi học bù nên mọi thứ đều phải dựa vào sự siêng năng của bản thân để bù đắp những điểm yếu của mình.
Cuối cùng cũng vượt qua được kỳ thi cuối kì, cô suýt chút nữa đã cảm động đến rơi nước mắt rồi.
Bài thi làm cũng không tồi, dù sao thì cũng không bị mắc kẹt ở mức vừa đạt.
Sau khi cô tra thành tích xong liền nhanh chóng đi đến tập đoàn Cố thị.
Cố Gia Huy vừa mới bước ra từ phòng họp, nhìn có vẻ giống như vừa kết thúc một cuộc họp, đẳng sau có không ít người đi theo sau.
Hứa Minh Tâm vui đến mức quên mình, một đường chạy bước nhỏ đến đó, rất tự nhiên nhảy cẫng lên treo mình trên người anh.
Phản ứng của Cố Gia Huy cũng rất nhanh, kéo lấy cái mông vểnh lên của cô, để mặc cô giống như con gấu koala treo trên người mình.
Trong tay Hứa Minh Tâm vẫn đang cầm lấy bảng thành tích, được in từ nhà trường.
Môn chuyên ngành môn nào cũng được điểm cao đến đầu chín, điều này chứng minh cô cũng không hẳn là quá ngốc, chim ngốc có khi cũng sẽ là con bay trước. “Vui đến vậy sao?”
Cố Gia Huy cảm nhận được sự vui sướng của cô, cười cười hỏi cô. “Anh đoán xem!”
Thực ra Cố Gia Huy sớm đã nghĩ đến kì thi cuối kỳ của cô không tồi, nhưng nhìn thấy cô mong chờ như vậy anh đành cố ý giả vờ đoán không ra.
Đoán sai mấy lần liền mới nói: “Không phải thành tích thi cuối kì của em đấy chứ?”
“Đoán đúng rồi, cho anh xem nè, bảng thành tích của em, em đặc biệt in nó ra đấy, lần này không làm anh mất mặt chứ?”
Hứa Minh Tâm nhanh chóng nhảy xuống, đưa bảng thành tích cho anh xem.
Cố Gia Huy nhìn lướt qua một lượt, môn chuyên ngành đều đạt trên chín mươi điểm, mấy môn khoa học khác cũng đã lấy được điểm số, thành tích đều rất ổn.
Khương Tuấn chạy qua góp vui, nói: “Cô Tâm tiến bộ nhiều quá đi, quả nhiên thầy giỏi có trò hay.”
“Cái gì chứ, học kỳ này anh ấy không ôn tập giúp tôi có biết không hả? Đây đều là tôi tự mình lấy được đấy!”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 989: 9
Chương 989: 9