Thật sự quá giống, ai không biết hẳn đều sẽ cho rằng đó là Ngọc Diệp sống lại. “Mẹ, mẹ nhìn bố đỏ mặt kia, xấu hổ rồi ha? Mẹ mới nói riêng với bố gì đó, có phải là định cho con thêm một em trai em gái không a?”. “Khu khu…
Hứa Minh Tâm nghe nói thế, vội ho sặc sụa, suýt thì bị sặc nước miếng của mình luôn.
Thêm một em trai em gái, đây là cái ý tưởng quý quái gì thế? “Trẻ con đừng nói lung tung, không thể nào đâu.
Cô vội vàng đưa mắt đi chỗ khác, cảm thấy bầu không khí hơi ngượng ngùng.
Phó Minh Tước nhìn cô, thấy đôi gò má cô ứng hồng, mí mắt rũ xuống, vẻ như xấu hồ. Bộ dáng này của cô dần dần trùng khớp với bóng hình ăn sâu trong kí ức của anh, cuối cùng… ngay cả Phó Minh Tước cũng bắt đầu không nhận ra,
Ngọc Diệp… Thật sự là em đã trở về đó
Nếu không, trên đời này sao lại có thể có hai người giống nhau đến thế?
Cuộc họp phụ huynh khó khăn lắm mới kết thúc, Hứa Minh Tâm nhân cơ hội tham quan phòng học của Minh Diệp.
Có lẽ do vụ náo loạn trước đó, máy bà mẹ học sinh kia thoảng cái đã vây lại đây, khen Minh Diệp thông minh.
Bọn họ còn không ngừng bỏng gió xa xôi dò hỏi cô làm nghề gì.
Có người thấy cô quen mắt bèn nghi hoặc hỏi: “Cô… Chẳng phải cô chính là Hứa Minh Tâm, con gái cưng của nhà họ Hứa đó sao?”
“Ai tên Hứa Minh Tâm a? Mẹ cháu tên là Ngọc
Diệp.”
“Thế à? Tôi nhận nhầm người rồi à?”
“Minh Diệp, con ở yên trong phòng học chờ mẹ mẹ với bố con đi mua chút đồ uống nhé, con muốn uống giản “Con có thể ăn kem không a?”
“Không được, hiện giờ thời tiết lạnh rồi, không ăn kiếm được, ăn lạnh sẽ đau bụng đó – Vậy thì thôi a.”
“Mẹ mua cho con thứ khác nhé, bánh kem nề bánh bích quy nè, được không nào?”
“Cái gì mẹ mua con cũng thích hết ạ
Nhóc con kia buồn tới cũng nhanh mà đi cũng le, thoáng cái đã trở nên vui vẻ trở lại.
Hiện giờ bé con đã không còn bài xích cô, còn chủ động tới chơi cùng cô nữa.
Cô tranh thủ cùng Phó Minh Tước rời khỏi đó. “Kéo tôi ra đây làm gì?”
“Tôi rất muốn xem qua ảnh của người vợ quá cố của anh, hai chúng tôi … thực sự rất giống nhau sao?”
“Hiện tại tôi không có ảnh ở đây, nếu có cơ hội tôi sẽ cho cô xem ảnh cô ấy. Hai người… thực sự rất giống nhau, liệu cô có chị gái ruột không?”
“Đúng là tôi có chị gái, nhưng…. Tôi nghĩ hắn tôi với vợ anh không có liên quan gì đâu, dù sao, thế giới này rộng lớn như vậy, không gì không có thể xảy ra, người giống người cũng đâu có thiếu “Cũng phải, tôi cũng chưa từng nghe nói vợ tôi có em gái”
“Tôi có thể mạo muội hỏi một câu không vỡ anh đã qua đời như thế nào ạ?”
“Khó sinh, băng huyết. Sau khi sinh Minh Diệp, cô ấy đã rời xa tôi mà đi, Minh Diệp sinh non, sức khỏe vẫn luôn không được tốt, từ nhỏ sức đề kháng đã kém. Cho nên mấy năm nay tôi vẫn luôn đưa nó đi khắp nơi, tìm kiếm phương pháp điều trị cho nó, mãi đến gần đây mới ổn định trở lại. “Vậy anh… Vì sao lại luần quần trong lòng mà làm sát thủ?” Cô lấy can đảm tiếp tục hỏi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1235
Chương 1235