Bàn tay siết chặt lại, các đốt ngón tay trắng bệch, gần xanh nổi lên.
Hứa Minh Tâm bận việc ở phòng bếp, vừa nói vừa cười với cô Lan,
Cô nghe thấy phía sau truyền đến tiếng bước chân liền biết là Cố Gia Huy tới, rửa sạch một quả dưa chuột đưa qua, nói: “Anh ăn không?”
“Ừ, phải ăn như thế nào?”
“Cẩm lấy gặm đi, vấn đề anh hỏi đúng là ngu ngốc, nếu không thì ăn như thế nào?”
“Không gọt sao?”
Cố Gia Huy cẩm dưa chuột, về mặt có chút kỳ quái.
Anh chưa từng ăn dưa chuột như vậy, mỗi lần đầu có đầu bếp cắt ra đĩa.
Mà Hứa Minh Tâm lại rất thô bạo, đối với cà chua, dưa chuột, cà rất linh tinh đều là trực tiếp gam. “Cậu Trung, cậu thật là càng ngày càng bình dân. Cổ Linh, nơi này để cho cô, tôi ra ngoài mưa đổ ăn.”
Cô Lan thấy hai người hòa hảo như lúc ban đầu thì vui vẻ không thôi, lập tức lấy cớ đi ra ngoài, nhường không gian cho bọn họ.
Cố Gia Huy thấy không có người ngoài, cũng không còn xấu hổ, cầm lấy dưa chuột lên ăn.
Cách này thật sự rất bình dân.
Anh vừa ăn, vừa công khỏe miệng nở nụ cười.
Hứa Minh Tâm thoảng nhìn, cảm thấy khó hiểu: “Anh cười cái gì?”
“Anh chỉ không ngờ, anh còn có lúc như vậy. Hứa Minh Tâm, em đang phá vỡ hình tượng tổng giám đốc bá đạo của anh. Em cho rằng tổng giám đốc bá đạo sẽ đứng ở chỗ này gặm dưa chuột sao?”
“Vậy tổng giám đốc bá đạo cần phải như thế nào?”
“Cần phải như vậy.”
Vừa dứt lời, bàn tay to của anh ôm vòng lấy chiếc có than của Hứa Minh Tâm, vững vàng đặt cô ở trên Sau đó, một nụ hôn thâm trầm lưu luyến chậm rãi hạ xuống.
Triền miên làm li.
Thật lâu sau mới tách ra.
Gò má cô ửng đỏ, ý loạn tình mê.
Hai tròng mắt cô mê mang giống như con non vừa mới sinh ra, trong suốt vô tội, chớp mắt nhìn anh. “Còn muốn không?”
Giọng nói của anh trầm thấp khản khản, tràn đầy từ tính, mang theo mê hoặc.
Cô ngồi ở trên quầy, độ cao hai người trở nên không cách biệt lắm nên có thể nhìn thẳng.
Khi anh nói chuyện, hầu kết lên xuống, trông rất gợi cảm.
Trong mắt anh tràn đầy dục vọng đang cố gắng kiểm chế.
Cô biết, dù cho có hôn nữa thì anh cũng sẽ không làm xằng bậy.
Cô mim cười: “Muốn, ăn rất ngon.”
“Vậy tiếp tục đi
Anh mim cười, củi người tiếp tục hôn Mà cô cũng rất tự giác ôm lấy cổ anh, hai chân vòng quanh eo anh, mạnh mẽ hôn lại.
Ánh đèn nhưng ấm áp chiếu xuống, kéo dài hình dáng triền miên của hai người trong phòng bếp vô cùng ái muội và hạnh phúc.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ngoài cửa phát ra động tỉnh cắt ngang hai người.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1289
Chương 1289