Minh Diệp gặt cái đầu nhỏ, cũng không dám nói chuyện, nó cử cảm thấy người phụ nữ này thật là đáng sợ quá đi mất. Một bữa cơm trôi qua trong bầu không khí áp lực.
Hứa Minh Tâm không nhịn được phải đi tìm Quý Thiên Kim, giờ này bà ấy đang ngồi trong phòng đọc sách xem văn kiện. “Sao nào? Có chuyện gì muốn nói với dì à?”. “Dì rõ ràng đã biết chuyện giữa cháu và Cố Gia Huy, tại sao còn đi tìm nhà họ Ngôn? Dì Kim, cháu tôn trọng dì là bể trên, nhưng thà phá huỷ một ngôi đền còn hơn huỷ hoại hôn nhân một gia đình. Tại sao dì vẫn nhất định làm như vậy?”
“Cháu có biết bản thân mình đang nói chuyện với ai không hả? Kể cả mẹ đẻ của cháu có đứng ở đây cũng không dám nói chuyện láo xược như vậy.”
“Mẹ đẻ của cháu…” Hứa Minh Tâm hơi ngần người. ra, có chút khó hiểu: “Dì biết mẹ đẻ của cháu?”
“Mẹ cháu mà biết cháu có quan hệ yêu đương với Cố Gia Huy, nhất định sẽ rất thất vọng. “Vì sao? Cố Gia Huy không tốt sao?” Hứa Minh Tâm ngờ vực
Cậu ta vẫn chưa đủ tốt.
Theo góc nhìn của tôi, cậu vẫn chưa đủ mạnh để bảo vệ cháu chu toàn.
Cô nhóc ngắc, rốt cuộc cháu có biết con đường sau này cháu phải đi khó khăn đến mức nào không?
Quý Thiên Kim cảm thấy đau đầu, con bé đi theo ai không tốt chử, cử nhất quyết phải đi theo Cố Gia Huy.
Từ gia tộc Kettering ở London cho đến thế giới ngầm quyền thế nhất ở Đà Nẵng, đều là kẻ địch của nhà họ Cổ.
Một cục diện rối rắm lớn như vậy, đến bản thân Cố Gia Huy còn khó giữ, mà nó cứ nhất quyết ở cùng một chỗ với Cố Gia Huy.
Quý Thiên Kim chỉ muốn giải thích rõ ràng với cô, nhưng lại sợ cô không chịu đựng nổi. Dù sao chuyện này cũng rất phức tạp, chắc hẳn Hứa Minh Tâm cũng không hiểu nổi.
Nhà họ Hứa thì chết rồi, thân thể nhà họ Ngôn cũng minh bạch, còn nhà họ Quý lại là cây cao đón gió, sớm muộn gì cũng trở thành mục tiêu công kích,
Bà ấy cần phải tìm một người đủ mạnh để làm chỗ dựa cho cổ, Cố Gia Huy bây giờ không đủ từ cách
“Sau này dì sẽ nói với cháu, cháu tuổi còn nhỏ đơn thuần, gặp phải một người đối tốt với cháu một chút là cháu lại móc hết ruột gan ra cho người ta. Mà lại không biết thế giới ngoài kia còn bao nhiêu người tốt, sao cứ phải treo cổ chết trên một cái cây chứ “Chú ba Cổ không phải người như thế, anh ấy đổi tốt với cháu không giống những người khác!” Hứa Minh Tâm nắm chặt tay thành quyền, từng câu từng chữ nghiêm túc trả lời lại. “Đàn ông giỏi nhất là nói dối, lừa gạt trái tim của mấy cô gái nhỏ. Dì cũng đã từng gặp qua người nói lời ngon tiếng ngọt, nhưng sau khi lừa được trái tim và thân thể của cô gái thì lập tức biến mất không một dấu vết. Còn người bạn đó lại khổ cực chờ đợi, cuối cùng… đã chết rồi mà cũng không đợi được người đó quay lai.”
“Chết rồi”
Hứa Minh Tâm hốt hoảng Cuộc nói chuyện bắt đầu trở nên nghiêm túc, vậy mà cô lại cảm nhận được cảm xúc bị thương của Quý Thiên Kim.
Bạn của bà ấy chắc hẳn rất quan trọng đối với bà “Chết rồi ”
Quý Thiên Kim nhắc lại lần nữa, ngữ điệu mang theo chút bị thương nhạt nhòa. “Cho nên dì không tin trên đời này vẫn còn đàn ông tốt? “Di tin là có, nhưng đàn ông tốt mà dễ bị đã kích thì có tác dụng gì? Chuyện này nói nhiều với châu cũng vô ích, cháu chỉ việc ngoan ngoãn nghe lời, dì tự nhiên sẽ nói mấy chuyện mà cháu muốn biết cho cháu. Cứ hễ cháu trai dì mà hẹn cháu đi hẹn hò là cháu bắt buộc phải đồng ý, không được phép từ chối. Nếu không làm theo, dì sẽ sai người đánh cho Cố Gia Huy thành đầu lợn. “Việc này… “Cháu không tin dì có năng lực làm việc này sao? “Cháu tin “Vậy cháu phải ngoan ngoãn vào, dì cho cháu thời gian một tháng, nếu như cháu trai gì không thể khiến cháu rung động chút nào thì dì cũng sẽ không tiếp tục can thiệp vào chuyện của bọn cháu. Hơn nữa còn nói cho cháu biết tin tức mẹ đẻ của cháu. “DI và mẹ cháu có quan hệ gì vậy ạ? Năm xưa bà ấy vứt bỏ châu, thật sự là do bất đắc dĩ sao?”. “Bà ấy là một phiên bản khác của dì. Đôi đồng tử của Quý Thiên Kim nhuốm màu ảm đạm, nhắc đến chuyện đau lòng xưa cũ, trong lòng lại bắt đầu nhói đau. Cuối cùng bà ấy nở nụ cười đắng chát, nói: “Bà ấy quả thật là do bất đắc dĩ, vứt bỏ cháu đi bà ấy cảng đau gấp trăm lần vạn lần “Cháu từng đi đến thị trấn nhỏ đó, bà ấy đã chết rồi.”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1333
Chương 1333