Cô rất đau lòng, là cô làm liên lụy đến anh. Cô đưa tay sờ nhẹ vào vết thương của anh, dường như người cô cũng đang đau nhói lên.
“Xin lỗi, đều do em không tốt, thì ra…sở hữu thân phận cao quý cũng áp lực như thế. Em không muốn làm Hứa Minh Tâm cao quý gì nữa, em chỉ muốn quay về lúc trước, được anh che chở, không cần suy nghĩ gì cả thật tốt biết mấy.
Đúng là cô rất thích có người nhà, thích được họ bảo vệ.
Nhưng…cô cũng cảm nhận được sự bất lực của họ bởi vì cô đã lựa chọn Cố Gia Huy.
Nhận được càng nhiều thì lúc mất đi sẽ càng đau nhiều hơn.
Cô lo sợ bản thân mình lúc này quá tốt đẹp, tình thân, tình yêu, tình bạn đều quá hoàn hảo, đến ngày nào đó đột nhiên mất đi thì cô chắc chắn sẽ đau đến mức chết đi sống lại. Thậm chí có còn không còn nghĩ đến ngày đó nữa, cô cảm thấy rất đau, nỗi đau không thể nói nên lời.
Cô thở ra một hơi và dựa vào người anh, đau khổ nhắm mắt lại.
Một dòng lệ bỗng tuôn trào ra.
Cô đã kiềm nén rất lâu rồi, cô thấy mệt mỏi lắm rồi. Cuối cùng mệt mỏi đến mức ngủ thiếp đi.
Cố Gia Huy hôn mê không lâu thì đã tỉnh lại, phản ứng đầu tiên của anh là đi tìm Hứa Minh Tâm.
Nhưng vừa thức dậy đã cảm thấy có ai đó đang nằm lấy tay mình.
Đôi tay này có cảm giác này rất quen thuộc. Là…Hứa Minh Tâm.
Sau khi xác định đúng thì lòng anh mới thấy nhẹ nhõm.
Anh khẽ nghiêng đầu nhìn Hứa Minh Tâm đang ngủ bên cạnh, khóe môi anh bất giác nở ra một nụ cười mãn nguyện.
Có cô ở bên cạnh, cảm giác này thật tuyệt. Anh đưa tay ra khẽ vuốt mái tóc cô.
Có lẽ cô cũng cảm nhận được nên hơi nhăn mũi một cái.
Anh nhìn khuôn mặt nhỏ kia, khuôn mặt xinh đẹp và ngũ quan tinh xảo.
Các nét trên khuôn mặt phối hợp hài hòa với nhau trông rất hoàn hảo.
Làn da mịn màng căng bóng, khuôn mặt còn rất trẻ trung nữa.
Cô y như còn búp bê sứ vậy, lo sợ mạnh tay quá sẽ làm vỡ mất.
Trong lúc anh đang ngắm nghĩa thì điện thoại đột nhiên vang lên, là một số điện thoại lạ.
Sau khi anh bắt máy lên, đầu dây bên kia im lặng hồi lâu mới mở miệng nói.
“Tôi là Quý Thiên “Xin chào cô “Tôi là dì của Minh Tâm, cậu còn dùng thân phận của cậu để xưng hô sao?”
Cố Gia Huy nghe xong thì hơi kinh ngạc: “Dì chấp nhận cháu rồi sao?” tôi chỉ là bị con bé đánh bại thôi, nó không hề thuyết phục được tôi nhưng lại ép tôi phải thừa nhận hai người, đây là con đường con bé chọn, sau này nhà họ Cố có phạm lỗi lầm gì thì nhà họ Quý cũng không giúp nó đâu “Nếu như hai người thật sự bên nhau thì cậu phải hiểu là con bé không hề có nhà ngoại cụ thể, không thể giúp đỡ cậu được. Nếu như cậu phạm lỗi lầm, chúng tôi cũng tuyệt đối không mềm lòng với cậu đâu, con bé cùng cậu đi con đường này sẽ rất cô đơn và cực khổ, vì vậy nên cậu phải đảm bảo với tôi là cậu phải đối xử thật tốt với nó.
“Chắc chắn là như thế, cháu sẽ xem cô ấy quan trọng hơn cả sinh mạng của mình nữa.”
“Thật ra tôi không tin tưởng đàn ông lắm nhưng lần này tôi tình nguyện tin tưởng vì tôi thật sự hy vọng cậu hãy đối xử với con bé thật tốt, nó là đứa trẻ rất đáng thương, nếu cậu làm nó bị tổn thương thì tôi sẽ để nhà họ Cổ của cậu chết chung đấy!”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1356
Chương 1356