Nam Cung Uyển lạnh lùng nhắc nhở: “Đây không phải ma thú, mà là do ma khí trong tháp Phù Đồ ngưng tụ thành!”
Diệp Bắc Minh ngẩn người: “Ma khí ngưng tụ thành?”
Nam Cung Uyển tỏ vẻ mặt ngạo mạn: “Tôi đã nói, anh vốn không hiểu tháp Phù Đồ!”
“Đây là ma thú cấp mười một do ma khí ngưng tụ thành, tên là Hổ Âm Ảnh!”
“Từ trong bóng tối đi ra, vô tăm vô tích!”
“Chỉ cần anh đi sai một bước, thì sẽ có các loại ma thú từ ma khí biến ra xuất hiện, anh vẫn nên theo…”
Nam Cung Uyển còn chưa nói hết.
Diệp Bắc Minh khẽ quát một tiếng: “Kiếm Đoạn Long!”
Liền sau đó.
Kiếm Đoạn Long xuất hiện trong tay Diệp Bắc Minh!
Anh bước ra một bước, xuất hiện trước Hổ Âm Ảnh nhanh như điện giật!
Chém xuống một đường kiếm!
Phập!
Hổ Âm Ảnh bỗng nổ tung, hóa thành ma khí tiêu tan!
“Việc này…”
Trên khuôn mặt Nam Cung Uyển lóe lên vẻ kinh ngạc.
Cô ta không chú ý đến, những ma khí đó hóa thành khói xanh, sau đó chui vào trong kiếm Đoạn Long!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cất giọng kích động: “Cậu nhóc, cậu sắp phát tài rồi!”
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: “Sao thế?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kích động giải thích: “Đây là ma khí tinh túy nhất dưới gầm trời!”
“Loại ma khí này so với ma khí bình thường, nó không có chút tạp chất nào!”
“Cho nên mới có thể được kiếm Đoạn Long hấp thụ!”
Diệp Bắc Minh nắm bắt được một thông tin: “Kiếm Đoạn Long có thể hấp thụ ma khí ư?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười: “Thông minh, thông tin này bị cậu phát hiện ra rồi!”
“Nói vậy là sao?”
Diệp Bắc Minh khẽ động trong lòng.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười giải thích: “Thanh kiếm này rất đặc biệt, hấp thụ đủ nhiều ma khí thuần khiết, có thể sinh ra khí linh!”
Diệp Bắc Minh vui mừng: “Thật không?”
“Thật!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khẳng định trả lời: “Chỉ là không biết trong tháp Phù Đồ có đủ ma khí hay không thôi!”
Lúc này, giọng của Nam Cung Uyển vang lên phía sau: “Muốn sống sót trong tháp Phù Đồ, không phải có thực lực là được!
Anh có thể giết một con Hổ Âm Ảnh, nhưng sau đó còn có hai con, ba con…”
“Thậm chí là mười con đấy?”
“Anh cũng muốn lãng phí chân nguyên để giết hả?”
Cô ta chậm rãi tiến lên, đứng sánh vai cùng Diệp Bắc Minh.
Diệp Bắc Minh không nhìn đến Nam Cung Uyển, cũng không quay đầu tiến vào sâu trong tháp Phù Đồ!
“Anh!”
Nam Cung Uyển nhìn bóng lưng của Diệp Bắc Minh rời đi, cắn chặt răng.