“Khi kết hôn… mẹ vợ đều ghê gớm thế này sao?”
“Anh đừng lo lắng chuyện mẹ vợ nữa, mẹ em nhiều lắm cũng chỉ kéo anh tình khỏi mộng thôi. Ảnh vạn nên lo lắng cho em kìa.”
“Tại sao vậy?”
“Lát nữa nếu em muốn đánh người, anh nhất định phải ngăn cản em, em sợ lỡ tay giết chết lũ khốn kiếp này mất
Bạch Thư Hân xắn tay áo trực tiếp xông vào, nhanh chóng đẩy đám người ra.
Bầu không khí trong nhà khá căng thẳng.
Tiền Chí Trung đang ngồi ở ghế đầu tiên, hút điều thuốc khô khốc, khuôn mặt héo hơn nhăn nhỏ.
Còn nước da của Tiền Cao Ban đỏ bừng lên vì tức giận, âm thanh phản bác đã bị phía nhà vợ dập tắt.
Nhìn về phía nhà vợ, mẹ vợ, em vợ, chị vợ và hai người trung tuổi, có lẽ là các cô chủ dì bác.
Trận chiến này thực sự rất lớn.
“Tiền Cao Ban, anh phải có chút lương tâm, vợ anh đang mang thai, tôi cho nó ăn ngon uống tốt. Đầu phải tôi mở miệng nói bừa, tổ yến và nhân sâm tôi mua đều có hóa đơn rõ ràng đấy!”
“Tôi không hề lợ là chăm sóc vợ của anh, anh phải đưa tôi phi chăm sóc chứ”.
“Tiến Cao Ban, nếu hôm nay anh không đưa vợ về, tôi sẽ liều mạng với anh.”
Bên nhà vợ mồm năm miệng mười, lúc thì than vẫn, lúc lại răn đe. .
||||| Truyện đề cử: |||||
Họ đều buộc Tiền Cao Ban phải đưa người về, và phải trả cho họ một trăm bảy mươi triệu tiền chăm sóc.
Lúc này, những tờ hóa đơn trong tay bà mẹ vợ bị lấy mất.
Bà ta nhìn vào cô gái trạc ngoài hai mươi, trắng trẻo, ăn mặc thời trang, chẳng giống dân quê chút nào.
Bà ta nhưởng đôi lông mày mỏng và cao giọng nói: “Cô là ai?”
“Tôi á? Bạch Thư Hân, người thân của nhà họ Tiền. Bốn tháng qua nếu thật sự ăn nhiều như vậy, tôi sẽ trả hết cho các người. Nhưng nếu không ăn mà tùy tiên đem hóa đơn đến đòi tiền, vậy thì để toà án dân sự giải quyết đi.”
Bạch Thư Hân lạnh lùng nói, “Con nhóc non nớt từ đầu đến mà lại dám quần chuyện người khác vậy?”
Một người đàn ông béo tốt dữ tợn trong số bọn họ vỏ bàn gầm lên.
Đúng lúc này, Ôn Mạc Ngôn tiến lên bảo vệ Bạch
Thư Hân.
Anh ta lạnh lùng nhìn người đàn ông kia, bất mãn nói: “Thế nào? Muốn làm gì?”.
“Còn anh là ai?”
“Người đàn ông của cô ấy.”
Ôn Mạc Ngôn hùng hổ nói như thể rất tự hào.
Bạch Thư Hân bất lực mặc kệ bọn họ, trực tiếp chụp ảnh toàn bộ hóa đơn. Vẻ mặt bà mẹ vợ trở nên khó coi, muốn giựt lại đồng hóa đơn, nhưng lại bị Ôn Mạc Ngôn ngăn lại.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1437
Chương 1437