“Cố Gia Huy, anh quan sát tỉ mỉ như vậy thật đáng sợ quá đi “Em sợ cái gì chứ? Sợ anh ăn em bất thành hả?”
Cố Gia Huy tức giận nói. Nếu không phải là Hứa Minh Tâm mà là người khác, anh cũng không rảnh quan tâm làm gì.
“Được rồi được rồi, trong nhà này có nhiều cấu độc thân lắm đấy, các người không phải diễn cảnh ân ái đầu.” Quý Cảnh An có chút không chịu nổi sở sở mũi, nhanh chóng chuồn mất dạng.
Hứa Minh Tâm cũng không nhàn rỗi, đi vào phòng bếp giúp đỡ, Cố Gia Huy chủ động ra giúp Quý Mặc Nhiên dần câu đối Tết.
“Tên nhóc, hôm nay cậu đã vào nhà họ Quý chủng tôi, cũng chính là con rể mà chúng tôi đều tán thành. Tuy Minh Tâm không lớn lên trong nhà họ Quý, cô cháu gái này của tôi cũng đã xa nhà bao nhiều năm nay, nhưng chúng tôi vẫn vô cùng quan tâm con bé.”
“Đúng vậy. Nếu tên nhóc nhà cậu dám ức hiếp con bé, chúng tôi sẽ có vô vàn cách khiến cậu chết khó coi đấy.” Quý Quốc Định tiếp lời nói nốt.
Cố Gia Huy bất đắc dĩ nói: “Hai cậu à, mỗi lần cháu qua đây hai người đều phải cảnh cáo cháu như vậy sao?”
“Đương nhiên rồi. Ai mà biết được cậu đã nhiều tuổi như vậy còn không kết hôn, có phải có gì kỳ quái khó nói, có tỉnh trăng hoa hay có sở thích xấu xa gì đó hay không?”
“Trâu già gặm cỏ non, phải có tính tự giác chứ”
Trâu già…
Cố Gia Huy nghe hai chữ kia, có chút dở khóc dở cười.
Qua đêm giao thừa hôm nay, anh chính là một người đàn ông ba mươi tuổi, ngẫm nghĩ cũng cảm thấy thể lương.
Người đàn ông ba mươi tuổi, sự nghiệp thành công, trường thành chững chạc, không biết có bao nhiều người cực kỳ hâm mộ.
Nhưng từ sau lúc anh gặp được Hứa Minh Tâm, mỗi khi nghĩ đến vấn đề tuổi tác, đều cảm thấy tổn thương sâu sắc. không có cách nào khác, vợ xinh đẹp vẫn còn quá nhỏ.
“Nếu cậu dám đối xử không tốt với Minh Tâm nhà chúng tôi, tôi lập tức sẽ giới thiệu cho nó một chàng trai khác cao ráo giàu có đẹp trai. Tôi quen biết không ít với quan chức chính phủ, toàn những nhân tài tuổi trẻ đầy hứa hẹn đấy.” Quỷ Mặc Nhiên nói “Hừ, tôi vào Nam ra Bắc, đặc biệt chuyên làm ăn kinh doanh ở nước ngoài, cũng quen biết rất nhiều người trẻ tuổi giỏi giang, năng lực cũng không thua kém gì câu đầu
Cố Gia Huy vừa nghe mấy lời này, đầu như to ra, nhất thời cảm thấy nguy cơ rình rập mọi nơi.
Con đường đi đến đích cưới vợ này vẫn còn lắm gian truân. Tình địch ẩn minh thật sự rất nhiều.
“Thưa hai cậu, nhiều lời cũng vô dụng, hai người chỉ cần xem biểu hiện của cháu là được a.”
Anh một chữ cũng không hé răng, cũng là để hai người bọn họ có thể yên tâm.
Ai cũng có thể nói những lời có cảnh nhưng những người thực sự làm được lại rất ít.
Quý Mặc Nhiên nghe vậy, cũng coi như đã vừa lòng gật đầu. Cháu rể này trừ việc tuổi tác không thích hợp ra, những cái khác không có gì để bắt bẻ được.
“Hai người bọn tôi vẫn là người dễ đối phó, nhưng em gái của tôi thì không dễ chút nào đâu.”
Lời vừa mới rời khỏi miệng, chợt nghe thấy tiếng người hầu thông báo, Quý Thiên Kim muốn gặp anh.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1446
Chương 1446