“Chị thì là cái thá gì mà đòi dạy dỗ em chứ?”
Bạch Thư Hân cũng không chút khách khí, vung tay lên tất một cái rồi thu tay về.
Thậm chí còn nặng hơn rất nhiều.
Ôn Thanh Vân không chống đỡ được, cả người lảo đảo lui về sau mấy bước.
Hai má cô ấy đỏ bừng, nhanh chóng sưng lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, thậm chí khoé miệng còn trào ra máu tươi,
Máu tươi đỏ bừng, ai nhìn thấy cũng phải giật minh.
Con người của Ôn Mạc Ngôn bỗng nhiên có lại anh là bước nhanh về phía trước đó lấy Ôn Thành Hoàng “Chị, chị không sao chứ?”
“Ôn Mạc Ngôn, đây chính là cô gái mà em thích sao? Ngày nào em cũng khen cô ta tốt bụng, xinh đẹp và tràn ngập tinh thần trong nghĩa, nhưng có ta đã làm ra chuyện gì? Em đã vì cô ta mà tốn nhiều công sức như vậy, kết quả cô ta lại là một con nhỏ vô ơn, ngay cả hiểu chuyện cũng không có!”
Ôn Mạc Ngôn nghe xong lời này, toàn thân căng thẳng, giống như cung tên đang kéo căng.
Đôi mắt anh ta đỏ hoe, sau đó quay lại liếc mắt nhìn Bạch Thư Hân.
Trong mắt anh ta… có hận thù.
Căm hận.
Chán ghét.
Hồi hận.
Tất cả những cảm xúc tiêu cực đan xen vào nhau, giống như một tấm lưới khổng lồ, bao phủ lên đầu Bạch Thư Hân.
Anh ta bước vào từng bước một khiến cô ấy sợ hãi liên tiếp lùi lại phía sau.
“Là chị ta là chị ta ra tay trước, tại sao chị ta lại đánh em? Nếu đánh em thì nhất định em sẽ trả lại.
“Bạch Thư Hân, là anh nhìn lầm em
Vừa dứt lời, anh ta dùng bàn tay to bóp cổ cô ấy, thu lực lại một chút,
Cô ấy cảm thấy vô cùng ngột ngạt, sắc mặt ngày càng đỏ hơn.
Cô ấy không ngừng giãy giụa: “Anh làm gì vậy….. anh định giết em sao?”
Cô ấy lộ ra một vẻ mặt run sợ.
“Khuôn mặt đẹp trai đến mức này mà lại có một trái tim hung ác như thế sao?”
“Bạch Thư Hân, cảm ơn em đã cho anh một bài học, sau này anh sẽ trả lại cho em thật tốt.”
Dứt lời, anh ta buông lỏng tay ra.
Anh ta bỗng nhiên thu lực lại, cả người Bạch Thư Hân không chống đỡ nổi, chật vật té ngã trên đất, cơ thể đau gần chết.
Cô ấy đang nằm trên mặt đất, mà anh ta thì đang đứng đó, ngay sát bên cạnh, nhìn bản thân mình từ trên cao.
Ánh mắt đau khổ hận thù ấy như những mũi dao sắc bén, cửa từng mảnh da thịt của cô ấy. Ôn Mạc Ngôn nhìn thoáng qua thật sâu, đêm nay vô cùng lạnh lẽo,
Anh ta xoay người đó Ôn Thanh Vân sải bước rồi khỏi quán cà phê. Hứa Minh Tâm cũng vừa tỉnh táo lại, cô vội vàng đó Bạch Thư Hân lên.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1476
Chương 1476