Kỷ Nguyệt Trâm quan sát Hứa Minh Tâm, thấy cô không có tí nào là ghen tuông nên cô ta cũng lười tiếp tục giả vờ.
Cố Gia Huy giới thiệu Kỷ Nguyệt Trâm là một người bạn đồng thời nói Kỷ Nguyệt Trâm sẽ theo họ một thời gian.
Tuy rằng Hứa Minh Tâm cảm thấy kì lạ và có chút tò mò nhưng cô cũng không hỏi cho ra lẽ bởi vì cô tin tưởng Cố Gia Huy,
Kỷ Nguyệt Trâm cảm thấy bầu không khí trong phòng sách quá ngột ngạt và buồn tẻ nên đã kéo Hữa Minh Tâm ra ngoài.
Hai người đều hai mươi tuổi, sinh nhật cũng khá gần nhau, Kỳ Nguyệt Trâm chỉ sinh trước Hứa Minh Tâm vài ngày.
Hứa Minh Tâm lên tiếng trước: “Cô là thầy bói?”
“ở phương đông gọi chung là xem số mệnh. Còn nếu gọi theo phương tây thì cô có thể gọi tôi là phủ thủy. Tôi bởi bài rất chuẩn đó, cô có muốn thử không?”
“Vậy… tôi muốn hỏi về an nguy của một người bạn. Mặc dù cô ấy đã gửi cho tôi một bức thư báo rằng cô ấy bình an nhưng tôi vẫn rất lo lắng bởi vì cô ấy không gọi điện thoại cho tôi cũng không nói cho tôi biết hiện giờ cô ấy đang ở đâu.”
“Vậy được, trước tiên cô hãy thành tâm nghĩ về điều cô muốn biết, sau đó lần lượt rút ba tấm bài
Trong tích tắc Kỷ Nguyệt Trâm liền đưa ra câu trả lời: “Người bạn đó của cô… vẫn luôn bên cạnh cô chưa từng rời xa cô!”
Hứa Minh Tâm hết sức kinh ngạc: “Thật vậy ư? Sao có thể chứ?”
“Lá bài này tượng trưng cho bóng hình, cũng tức là luôn đồng hành, Vậy nên cô đang ở London thì người bạn đó của cô cũng đang ở London. Có lẽ bạn cô vẫn đang bình an vô sự, cô đừng lo lắng
Hứa Minh Tâm không biết có nên tin tưởng vào bởi toán hay không. Nếu như Bạch Thư Hân cũng đang ở London thì tại sao cậu ấy không gặp minh, hay là lo ngại sẽ chạm mặt Ôn Mạc Ngôn?
Hoặc là, ngay cả cô, Bạch Thư Hân cũng không muốn gặp nữa? “Cô còn muốn xem cái khác nữa không?”
“Thôi”
Kỳ Nguyệt Trâm cảm thấy có chút ngạc nhiên, cô ta còn tưởng Hứa Minh Tâm sẽ sự tình giữa cô và Cố Gia Huy. Thậm chí Kỷ Nguyệt Trâm đã chuẩn bị sẵn lời nói dối rồi nhưng không ngờ cô lại không hỏi đến.
Kỷ Nguyệt Trâm không khỏi thắc mắc hỏi: “Cô không quan tâm rằng cô và Cố Gia Huy có đi cùng nhau đến cuối hay không ư?”
“Chúng tôi nhất định sẽ đi cùng nhau cho tới khi đầu bạc răng long” Hứa Minh Tâm hết sức kiên định nói.
“Tại sao?”
Hứa Minh Tâm chậm rãi nói: “Đồng sinh cộng từ ấy ả, nếu như có thể trăm năm hạnh phúc bên nhau thì đương nhiên là cái kết viên mãn nhất. Nhưng nếu như không thể vì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu như anh ấy rời bỏ tôi thì tôi cũng sẽ không lẻ lại sống tiếp trên đời này. Tôi không có con cái, không có bố mẹ cũng không có anh chị em. Tuy rằng tôi cũng có người nhà nhưng họ vẫn sống tốt những năm qua khi không có tôi ở bên “
“Nhưng tôi không thể sống không có Cố Gia Huy, rời khỏi anh ấy thì tôi không phải Hứa Minh Tâm nữa. Thực ra tôi biết, việc Cố Gia Huy bộc lộ tài năng nhất định sẽ không tránh khỏi phiền phức. Dẫu vậy tôi nguyện ý đi cùng anh ấy, anh ấy đi bao xa tôi cũng sẽ ở bên cạnh. Nếu anh ấy dừng bước tôi cũng sẽ dừng lại. Đồng hành cùng nhau là điều tuyệt vời nhất.
Khi nói những lời này, hai mắt cô sáng lấp lánh.
Con người ai cũng sợ chết nhưng có một thứ luôn luôn tồn tại, đó là tín ngưỡng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1665
Chương 1665