Sắc mặt già nua của Long trưởng lão cực kỳ nghiêm nghị: "Cung chủ, nhất định chúng ta phải tìm ra kẻ này!"
Chủ nhân Tinh Cung bình tĩnh lắc đầu: "Gây ra động tĩnh lớn như vậy, chỉ cần đầu óc cậu ta không có vấn đề, chắc chắn sẽ lập tức trốn đi!"
Long trưởng lão nhíu mày: "Thế nhưng kẻ này là..."
"Được rồi".
Chủ nhân Tinh Cung lắc đầu: "Việc này cứ để qua một bên đi, Diệp Bắc Minh tạm thời sẽ không lộ diện".
"Bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn!"
"Ngày mai chính là sinh nhật của Như Ngọc, dựa theo ước định... bọn họ cũng nên tới".
Ông ta ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời!
Sắc mặt trên trăm lão già ở đây đều biến hóa.
"Được rồi, ngoại trừ Long trưởng lão và La trưởng lão, những người còn lại đều lui ra đi".
Chủ nhân Tinh Cung ra lệnh một tiếng.
Đám trưởng lão còn lại lần lượt rời đi.
Sau đó đóng cửa lại.
Long trưởng lão không nhịn nổi mở miệng: "Cung chủ, kẻ này..."
"Sao kẻ này lại trông giống người trong lời tiên đoán của vị kia ở Tinh Cung như đúc vậy?"
...
...
Bà già gật đầu: "Bà già này cũng phát hiện ra, cho nên mới chạy về Tinh Cung ngay lập tức".
"Chẳng qua tất cả mọi người đều ở đó, tôi không dám mở miệng!"
"Cung chủ, nếu như người này thật sự là đấng cứu thế của Tinh Cung, thân phận Ma tộc của cậu ta..."
Chủ nhân Tinh Cung nhíu mày: "Việc này liên quan đến tương lai của Tinh Cung, nếu tiên đoán là thật, người này chính là nhân vật mấu chốt nhất!"
Long trưởng lão nghi hoặc: "Cung chủ dự định làm thế nào?"
Chủ nhân Tinh Cung hít sâu một hơi: "Long trưởng lão, trước tiên ông phái người đi tìm người này về rồi nói!"
"Điều trước mắt chúng ta phải làm là tiếp đãi những người kia như thế nào".
...
"Ngay ngày mai..."
...
Trong sơn cốc.
Diệp Bắc Minh nâng tinh phách Yêu Thần trên tay: "Tiểu Tháp, làm thế nào mới có thể khiến chị Tiểu Yêu khôi phục hình người?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: "Trước tiên để cô ấy ra ngoài đã!"
"Được!"
Một suy nghĩ hiện lên trong đầu Diệp Bắc Minh.
Một con hồ ly nhỏ chợt xuất hiện trước mắt, chính là Lục sư tỷ Đạm Đài Yêu Yêu.
Khoảnh khắc Đạm Đài Yêu Yêu xuất hiện, tinh phách Yêu Thần bắt đầu run rẩy dữ dội.
Ánh sáng lóe lên.
Ngưng tụ ra một bóng dáng màu đỏ: "Đây là... Huyết mạch của mình?"
"Yêu Yêu... Là con, con gái của ta!"
Đạm Đài Yêu Yêu nhào về phía bóng đỏ: "Mẹ!"
Nhưng vồ hụt.
Diệp Bắc Minh ngây người: "Chuyện gì vậy?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Tinh phách Yêu Thần là nơi chứa đựng tinh hoa sinh mệnh của Yêu tộc, có một sợi tàn hồn ở trong đó cũng chẳng kỳ lạ!"
Diệp Bắc Minh hiểu ra.
"Mẹ! Hu hu hu, mẹ!"