“Cám ơn vua Charles đã tác hợp, vậy tôi cũng phải vì con gái tôi mà lấy lại công bằng.
Cậu Gia Huy, xin hỏi khi nào cậu sẽ chịu trách nhiệm với con gái của tôi, cưới con bé làm vợ”
“Tôi đã có vợ chưa cưới rồi, cả đời này tôi sẽ không lấy người con gái khác làm vợ”
Sau khi Cố Gia Huy xem bọn họ kẻ xướng người họa, rốt cuộc cũng mở miệng nói, từng chữ từng chữ một phát ra vô cùng rõ ràng.
Lời vừa nói ra, mọi người mới ý thức được Hứa Minh Tâm vẫn còn ở chỗ này.
Cô đứng thẳng người, sắc mặt trắng bệch đến đáng sợ, giống như máu trên toàn bộ cơ thể đều bị rút sạch.
Cô rất gầy, như thể chỉ cần một cơn gió đã có thể lập tức thổi bay cô.
Mọi người rất lo lắng cô không thể chịu nổi đả kích này, sẽ ngất xỉu, nhưng ma cô vẫn kiên cường đứng thẳng, như là cột bê tông cốt thép, sẽ không bao giờ ngã xuống được.
Antonio nghe vậy, dùng sức gõ cây gậy chống xuống đất, làm cho mọi người khiếp sợ đến nổi không dám thở.
Hôm nay, đúng là có thể xem trò hay.
“Chuyện này là như thế nào? Hai người cũng chưa kết hôn, lẽ nào cậu dự định không chịu trách nhiệm với Lucia hay sao chứ?”
“Chịu trách nhiệm?” Cố Gia Huy nghe nói như thế, giống như nghe được một câu chuyện hài, khóe miệng nhếch lên một vòng cung lạnh lẽo khiến người khác hoảng sợ.
Anh cau mày, giọng nói trầm thấp lạnh như băng: “Tôi không hề làm chuyện này, chịu trách nhiệm như thế nào đây? Lẽ nào cần tôi mời bác sĩ đến đây xét nghiệm cơ thể sao?”
Anh hôn mê bất tỉnh, căn bản không thể làm ra chuyện này.
Huống hồ… Anh hôn mê bao lâu rồi, chỉ mới nửa tiếng, làm sao xong việc nhanh đến vậy?
Chuyện này có phải là đánh giá bản thân anh quá thấp rồi không?
Anh lòng dạ trong sáng, Lucia cố ý làm như vậy, dưới hàng trăm con mắt của mọi người, ép buộc anh phải đưa ra quyết định này.
Ngày hôm nay, dù cho Lucia có mất hết thể diện, anh cũng không thể im lặng để bản thân chịu thiệt thòi.
Hiện tại, người mà anh lo lắng nhất chính là Hứa Minh Tâm, nhìn dáng vẻ mất hồn của cô, trong lòng anh… vô cùng đau đớn.
Lucia nghe anh nói như thế, lập tức sắc trở nên trắng bệch.
Hàng mi cụp xuống để che khuất sắc khi u ám trong đôi mắt xanh.
Không ngờ anh ở trước mặt nhiều người như vậy lại thẳng thừng từ chối cô ta, không để lại cho cô ta một chút thể diện nào.
Quả thực chuyện này vô cùng nhục nhã.
Cô †a chưa từng phải chịu đựng nổi nhục nào lớn đến như vậy.
Antonio cũng nhíu mày thật chặt, liếc mắt ra hiệu với Lance.
Lập tức bọn họ dẫn khách đi ra ngoài.
Nếu không có cách nào để tạo áp lực, cũng không thể để cho bọn họ bị chê cười được.
Diên nắm bàn tay nhỏ của Hứa Minh Tâm, việc này không hề liên quan đến cô, coi như muốn giải thích thì cũng phải để Cố Gia Huy và Antonio nói chuyện xong, mới có thế giải thích với cô.
Cô ở chỗ này, trái lại dễ bị ảnh hưởng hơn.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1712
Chương 1712