Cũng may có Hứa Minh Tâm ở bên cạnh, vội vàng đỡ lấy cô ấy ngồi lên ghế để nghỉ ngơi.
Tháo khẩu trang ra, cô mới phát hiện sắc mặt Cố Yên đã tái nhợt đi, rõ ràng là đã tiêu hao sức lực quá mức rồi.
“Cậu không sao chứ?”
Hứa Minh Tâm đau lòng nói.
“Không có việc gì, nghỉ ngơi một chút là được rồi.”
“Cậu sợ bác sĩ Doanh nhìn thấy cậu trong tình cảnh này phải không?”
“Anh ấy bây giờ không có tư cách nữa rồi, không xứng đáng.”
Cố Yên lạnh lùng nói.
Cô ấy không cần anh ấy cùng chia sẻ ánh hào quang, cũng không cần anh ấy nhìn thấy cô ấy trong lúc đau khổ hay yếu đuối.
Cô ấy ổn hay không thì bây giờ cũng không còn liên quan gì đến anh ấy nữa rồi.
“Tôi sẽ nhờ anh trai đến đón, tôi về văn phòng nghỉ ngơi chút đây”
Cô ấy yếu ớt đứng lên, cũng không để Hứa Minh Tâm đỡ, mà cố chấp tự rời đi như thế, dáng vẻ run rẩy.
Cô ấy trở về phòng làm việc, nghỉ ngơi hồi lâu mới ổn một chút, trợ lý cũng vừa đi đến để báo cáo tình hình.
“Tình trạng bệnh nhân đã ổn định rồi”
“Vậy thì… còn Lệ Nghiêm thì sao?”
“Bác sĩ Lệ Nghiêm đang ở bên cạnh bệnh nhân một bước cũng không rời ạ”
Một bước không rời Phải rồi, họ là một nên như vậy.
Khi cô ấy chuẩn bị rời bệnh viện vào ban đêm, thì bệnh nhân bất ngờ xảy ra vấn đề.
‘Vết thương của Helen bị nhiễm trùng và trở nên sưng tấy, cô ấy sốt cao và vẫn hôn mê bất tỉnh.
Trực tiếp được chuyển từ khoa tổng hợp đến khoa hồi sức cấp cứu.
Cố Yên vội vã trở lại và thực hiện một loạt các cuộc kiểm tra, cô ấy đã mệt mỏi và kiệt sức lắm rồi, nhưng vẫn tiếp tục cấp cứu đến nửa đêm, và cô ấy vẫn đang tiếp tục quan sát theo dõi tình hình bệnh nhân.
Cô ấy còn phát hiện ra một hiện tượng kỳ lạ, khả năng tái tạo máu của Helen rất mạnh, các tế bào máu có thể tiết ra một chất đặc biệt, tạo ra một chất đề kháng mạnh mẽ.
Vợ chồng son mà, Sức đề kháng này khiến kháng thể của người bệnh trở nên rất mạnh, nhưng một khi kháng thể bị tổn thương như sốt cao, viêm nhiễm thì sẽ trở nên rất nguy hiểm.
Cô ấy có chút nghỉ ngại, yêu cầu trợ lý gửi bản báo cáo đến văn phòng thay vì đưa nó vào hồ sơ. Cô ấy muốn nghiên cứu thêm một chút.
Nhưng cô ấy cũng không muốn rời khỏi phòng bây giờ, Lý Hoàng Pháp và trưởng khoa đang đứng chờ sẵn ngoài cửa.
Trưởng khoa dặn cô ấy không được can thiệp vào chuyện này và muốn chuyển người đến bệnh viện quân khu, sẽ có người chuyên trách phụ trách ‘Và Lý Hoàng Pháp chính là người đến để đưa Helen đi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1816
Chương 1816