Cố Cố lần đầu tiên tức giận lớn tiếng nói lại Ôn Thanh Vân, con bé sợ tới mức khóc thét lên.
Cô bé vừa mới biết bản thân có bồ, hiện tại mẹ lại nói đó không phải bố.
“Đừng khóc, bố không cần con, con khóc để làm gì..”
Ôn Thanh Vân dường như đang phát tiết, căn bản đã không còn lý trí.
Ôn Mạc NCôn không nhịn được, đưa nhỏ cho thư ký, nói: “Chị đang làm cho C: sợ hãi, con bé đâu làm gì sai, tất cả đều là do tên Cố Trường Quân không có chút tình người kia! Thế lực nhà họ Ôn ở Hồ Chí Minh không nhỏ, em không tin Cố Trường Quân lại không có chút sợ hãi nào! Chị, chị đã cố chấp chờ đợi một người nhiều năm như vậy, chịu không biết bao nhiêu tủi nhục, em nhất định thay chị đòi lại công bằng. Chị và Cố Cố cứ sống như vậy lại khéo lại là phương án tốt”
Ôn Mạc NCôn tức giận nói.
“Chị quyết định buông tay…Giúp cho anh ấy cùng Josh đến bên nhau…”
“Cái gì?” Ôn Mạc NCôn khiếp sợ nhìn cô ấy: “Chị, sao chị lại buông tay dễ dàng như vậy, mấy năm nay chị đã sống khổ sở biết bao?
“Anh ấy không thương chị, lại yêu một người đàn ông khác, em bảo chị làm sao có thể tranh giành? Chị thua, thua thảm bại đến mức không đứng dậy nổi, không muốn bản thân mất đi thể diện, chuyện tình cảm đã qua, cho dù thời gian có trôi qua thì nó vẫn tồn tại, chị không muốn bản thân hận thù đối phương.”
“Buông tay một cách dứt khoát, đối với anh ấy hay chị đều là giải thoát, chị còn níu kéo một người không yêu ở bên cạnh làm gì.
Mấy năm nay quả thực chịu không ít khổ sở, nhưng đói không phải lỗi của anh ấy. Là chị cố tình chọn đi theo con đường này, chị không trách bất kỳ một ai cả, cũng không hối hận.
Rời xa anh ấy, chị vẫn có thể sống tốt như trước, vì Cố Cố mà sống, không phải sao?”
“Chị luôn miệng nói vì Cố Cố, nhưng chị lại nhãn tâm nhìn Cố Cố không có bố sao? Hiện tại mọi người đều biết Cố Trường Quân còn sống, tin tức này đã lan rộng khắp nơi, Cố Cố không còn nhỏ, sao lại không biết tin tức này.
Chị định nói cho con bé biết chính bố nó không nhận nó, còn yêu thương một người đàn ông khác sao?”
“Chị, chị thấy như thế không phải rất buồn cười sao?”
“Đây là lựa chọn của anh ấy, chị chỉ tôn trọng quyết định đó, chị nhất định sẽ chăm sóc thật tốt cho Cố Cố, chuyện này em không cần lo lảng. Kể từ khi mang thai, thân thể của Christie rất yếu, bố mẹ con bé luôn không yên lòng, muốn đưa con gái trở về, hiện tại cũng qua ba tháng đầu, tình trạng của con bé chắc cũng khỏe hơn rồi chứ?”
“Không biết, nghe nói được vào phòng bệnh tư nhân để chăm sóc, em cũng không tiện can thiệp nhiều.”
Nói đến Christie, thái độ của Ôn Mạc NCôn trong nháy mắt liền lạnh đi vài phần Anh ta không hề có chút tình cảm nào đối với người vợ này, chẳng qua cũng là người chung chăn gối, khác giấc mộng.
Mỗi lần năm mơ, anh ta đều nhìn thấy bóng dáng của một người con gái xinh đẹp thích mặc những bộ quần áo trẻ trung, năng động, giống như bông hoa hồng, yêu kiều mà thướt tha.
Nhưng… Chưa một lần nào anh ta mơ về cô ta.
Trong mỗi giấc mộng, anh ta đều cố gắng đuổi theo người con gái đó, nhưng lại không theo kịp bước chân của người đó.
Hiện tại anh ta dám khẳng định, người con gái đó không phải Hứa Minh Tâm, nhưng mà chuyện này nhất định có liên quan đến cô.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1863
Chương 1863