Cứ tiếp tục như vậy thì làm sao cơ thể cậu ấy chịu nổi Lời nói dối thiện ý mà thôi, sẽ không gây ra chuyện gì đâu, chỉ cần kết quả cuối cùng là Hứa Minh Tâm xuất hiện là được.
Trời đần vào đông nên tối nhanh hơn hẳn, mới sáu giờ mà đã tối đen cả rồi.
Strzyga lại xe tới đón Hứa Minh Tâm, Diên cũng thay quần áo xong xuôi rồi, trước khi ra cửa còn hỏi ý kiến tất cả người giúp việc, xác nhận mình ăn mặc gọn gàng, chỉn chu rồi mới dám ra ngoài.
Trên mặt khó nén niềm vui sướng, cho dù chỉ là bữa cơm giữa bạn bè với nhau thì cậu ấy cũng cam tâm tình nguyện.
Chỉ cần cô đến là tốt lắm rồi.
Một mình anh đợi ở bãi biển, ánh huỳnh quang lan khắp mặt biển, đẹp không tả xiết Một mình cậu ấy đứng dưới ánh trăng, nhón chân nhìn xung quanh, chờ mong Strzyga đưa người đến bên cậu ấy sớm một chút.
Đúng lúc đó, cậu ấy thấy đèn xe chiếu đến, hình như đang chạy về phía này.
Cô tới rồi sao?
Cùng lúc đó, Strzyga vừa mới đến nhà họ Gố, Hứa Minh Tâm vừa ngồi lên xe.
Trên đường giao thông tắc nghẽn, không tiến lên được chút nào.
Strzyga sốt ruột đến nỗi trán đầy mồ hôi, trước kia làm gì có nhiều xe thế này đâu, hôm nay gặp quỷ rồi sao?
Bọn họ không làm được gì khác, đành phải đối tuyến đường, nhưng mà phải đi lâu hơn một tiếng đồng hồ.
Cái này cũng là chuyện bất đắc dĩ.
Lúc bọn họ đến bãi biển thì đã chín giờ tối.
Bên bãi biển đèn đuốc sáng choang, kéo dài theo đường ven biến, nhưng lại không thấy bóng dáng Diên đâu cả.
“Diên?”
Cô gọi tên cậu ấy, Strzyga cũng đi tìm khắp nơi.
Vị trí chỗ này tương đối hẻo lánh, còn xa hơn cả vùng ngoại thành, chắc chắn không thể có người tới.
Vì vậy, Diên ra ngoài không đem theo người bảo vệ.
Nhỡ may gặp phải chuyện gì không may..
Hứa Minh Tâm vừa nghĩ đến đây thì thấy trên bờ cát mềm mịn có vết máu!
“Strzyga…Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Hứa Minh Tâm run rẩy mà gọi tên Strzyga, sau khi ông ấy nghe thấy liền chạy lại, lúc này nhìn thấy máu, sắc mặt liền trầm xuống, vội vàng theo vết máu tìm đến.
Cuối cùng tìm đến một chỗ đá ngầm, sau đá ngầm là Diên đang trần trụi, một nửa đang chìm xuống nước.
Sắc mặt cậu tái nhợt, cả người đều là vết thương, máu chảy ròng ròng. Quần áo cậu đã sớm bị xé rách, vứt qua một bên.
Hứa Minh Tâm thấy cảnh tượng như vậy, kinh hoàng mà bụm miệng, nước mắt lăn dài Đã xảy ra chuyện gì… Không nghĩ cũng biết.
Nước mắt Strzyga đầm đìa, muốn vớt Diên ra khỏi nước, nhưng mà ông ấy đã đến tuổi trung niên, sức khỏe không tốt, căn bản không thể di chuyển được một nam thanh niên.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1967
Chương 1967