Diệp Bắc Minh hơi kinh ngạc.
Cảnh giới của cô nhóc này đã bắt kịp Lăng Thi Âm!
Mới được hơn một năm chứ mấy?
Tốc độ này quả thực có phần kinh người!
Chẳng lẽ thật sự là thiên tài võ đạo?
..
"Anh Diệp!"
Hầu Tử mỉm cười xông lên, ôm lấy Diệp Bắc Minh.
Lại đấm vào vai anh một quyền: "Anh được đấy, thế mà đã rạng danh khắp thế giới Cao Võ rồi!"
"Không hổ là anh em tốt của Vương Khinh Hậu tôi!"
"Mình cậu đắc đạo, chúng tôi cũng gà chó lên trời theo!"
"Nếu không phải anh Diệp, e rằng chúng tôi vẫn còn đang hít bụi tại địa bàn Côn Luân!"
Mấy người bọn họ rất hưng phấn!
Nhưng khuôn mặt Diệp Bắc Minh không thấy chút vui vẻ nào: "Sao mọi người lại tới đây?"
Lăng Thi Âm nghi hoặc: "Thiếu chủ, không phải cậu bảo chúng tôi tới sao?"
"Tôi?"
Lông mày Diệp Bắc Minh lại càng xoắn lại.
Ngô Khinh Diên liền vội vàng giải thích: "Thiếu chủ, Tổng viện Giám sát tới địa bàn Côn Luân".
"Nói rằng Thiếu chủ cậu lập công lớn cho Tổng viện Giám sát, bảo chúng tôi đến Tổng viện Giám sát tập võ!"
"Chẳng lẽ, không phải cậu bảo chúng tôi tới?"
Diệp Bắc Minh không nói gì.
Sâu trong đôi mắt hiện lên sát ý lạnh như băng!
Anh bảo những người này lưu lại địa bàn Côn Luân chính bởi vì suy nghĩ cho an toàn của bọn họ!
Vương Bình An lại bỉ ổi đến như thế!
Mang những người này ra uy hiếp anh!
Hầu Tử cũng cảm giác được mọi chuyện không đúng lắm, nghi ngờ hỏi: "Anh Diệp, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?"
Đột nhiên.
Một giọng nói quen thuộc truyền đến: "Nhóc Diệp, cậu trở lại rồi!"
Tạch!
Diệp Bắc Minh ngẩng đầu nhìn.
Vương Bình An mỉm cười bước tới gần.
Trên người Diệp Bắc Minh ngưng tụ một cỗ sát ý!
Cảm nhận được sát ý của Diệp Bắc Minh, Vương Bình An tỉnh bơ mở miệng: "Mọi người đi xuống trước đi, lát nữa rồi ôn chuyện sau".
"Tôi tìm nhóc Diệp có chút việc!"
Mấy người bọn họ nhìn thoáng qua Diệp Bắc Minh.
Diệp Bắc Minh gật đầu ra hiệu: "Mọi người xuống nghỉ ngơi trước đi".
Vương Bình An nhìn lướt qua Phùng Vũ: "Cậu cũng đi xuống đi".
Bọn họ quay người đi.
Diệp Bắc Minh bước lên trước, đi đến bên người Vương Bình An!
Vù!
Một cỗ sát ý ngút trời lập tức khóa chặt Vương Bình An!
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay anh cũng gác lên cổ Vương Bình An!
Âm thanh như Tử thần vang lên: "Vương Bình An, ông muốn chết đúng không?"
Thân thể Vương Bình An khẽ run lên, nhưng ông ta không né tránh!
Ông ta chỉ vào hướng đám Hầu Tử vừa rời đi: "Tốt nhất là cậu nên buông thanh kiếm trong tay xuống, nếu để bọn họ thấy cảnh này, bọn họ sẽ nghĩ như thế nào?"