Hứa Minh Tâm làm thế nào cũng không ngủ được.
Trong phòng tối đen như mực, yên tĩnh trống trải Cô nhắm mắt lại, cảm thấy như cả cơ thể mình đang chìm vào trong đại dương, không có chỗ để trốn.
Ông trời đúng thật là đã đưa cô vào một con ngõ cụt, trước sau đều không phải kết quả mà cô muốn.
Đúng lúc này, cô nghe thấy tiếng mở cửa, còn có tiếng bước chân rất khẽ.
€ô biết là Cố Gia Huy đi vào, cơ thể hơi cứng đờ, vội vàng nhằm mắt lại giả vờ ngủ.
Cô không muốn để anh biết mình rất khó xử, nếu không trong lòng anh cũng sẽ cảm thấy rất khó chịu.
Cố Gia Huy vén chăn lên và ngoan ngoãn nằm xuống một bên mà không làm gì khác.
Lần đầu tiên Gô cảm thấy hai người đang nằm chung một chiếc giường mà lại như hai người xa lạ.
Trước đây, cho dù gặp chuyện gì thì hai người sẽ thản nhiên đối mặt và cùng nhau gánh vác.
Nhưng bây giờ dường như không thể gánh vác nổi, bởi vì hậu quả thật sự quá nặng nề, quá tàn nhắn.
Từng giây từng phút trôi qua, trong căn phòng dần trở nên yên lặng như tờ.
Cô biết Cố Gia Huy vẫn chưa ngủ, lòng anh cũng đang rất nặng nề vì chuyện này.
Đúng lúc này, anh dịch tới gần và dùng sức ôm chặt cô vào lòng.
Anh ôm cô từ phía sau, lưng cô kề sát vào ngực anh, Hứa Minh Tâm có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng trên người anh.
“Anh yêu em”
Giọng nói khàn khàn của anh vang lên bên tai cô, êm ái trầm bổng giống như một khúc đàn Cello du dương.
Trái tim cô lập tức mềm nhũn, nước mắt rơi lã chã.
Cô không nhịn được mà rơi nước mắt, làm ướt sũng cả chiếc gối.
Cô không nói tiếng nào mà cùng ngủ với anh Một đêm này, người nào cũng ngủ không yên giấc.
Lúc cô tỉnh lại vào buổi sáng, đầu hơi đau, sắc mặt tái nhợt.
Đêm qua gió rất lớn mà cô còn ngâm nước ở bên ngoài lâu như thế.
Ông cụ lập tức mời bác sĩ, tần suất bác sĩ tới đây đã trở nên bình thường như cơm bữa.
“Cô chủ trúng gió nên cảm lạnh, phụ nữ có thai mà uống thuốc thì không tốt cho thai nhị, tính chất của thuốc xung đột lẫn nhau mà.
Đế tôi xem trước một chút rồi sẽ bào chế loại thuốc có tính nhẹ, dần dần rồi sẽ khỏi bệnh, chỉ là cô sẽ phải chịu mệt mỏi”
Hứa Minh Tâm nghe thấy bác sĩ nói thế thì không nhịn được mà muốn ấn nút like cho ông ta và thốt lên “quá đỉnh”
Diễn xuất đỉnh quá, nói như thật vậy! Đúng là kín kế không có một lỗ hổng, không sai chút nào.
Hiệu suất diễn xuất thực sự quá đỉnh. Lúc bác sĩ sắp đi, cô lén lút gọi ông ta lại và ké‹ ông ta tới một góc khuất trên hành lang, yếu ớt hỏi: “Chuyện là… Tôi hỏi chút, tôi đã hai tháng.
không có kinh nguyệt rồi, có bình thường không? Tôi thấy trên google nói là phụ nữ không có kinh nguyệt trong một hai tháng là bình thường, không phải thường xuyên bị thế là được”
“Kinh nguyệt của cô không tới á? Đấy là chuyện bình thường mà?”
Bác sĩ cảm thấy khó hiểu.
“Ôi chao, ông nói vậy là tôi yên tâm rồi!”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 2051
Chương 2051