TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bất Tử Bất Diệt
Quyển 1 - Chương 19: Dĩ Chiến Luận Vũ

“Thế nào? Phục chưa hả?”

“Không phục, có bản sự thì cùng ta đánh một chưởng chính diện đi.”

“Đồ đần, ai lại giống ngươi chứ, cứ đứng một chỗ mà nhảy với hét, qua loa vùng vẫy hai tay như một con gấu ngốc, ngươi nghĩ địch nhân như khúc gỗ cứ đứng yên cho ngươi đánh à. Con đường chân chính của võ công là dùng xảo đánh thắng ngàn cân, không nói cho ngươi nghe nữa đâu.”

“Ngươi biết cái gì, cái mà ngươi gọi là ‘, qua loa vùng vẫy hai tay như một con gấu ngốc’, chính là Bá Vương Thần Quyền đầy khí thế quần lâm thiên hạ của ta đó, há không làm cho giang hồ nổi song sao, tiểu nữ nhân như ngươi làm sao hiểu được chứ.

“Ha ha, tức cười quá, Bá Vương Thần Quyền, một cái tên quá tục, thế mà ngươi cũng nghĩ ra được, võ công biến hóa khôn lường, vừa nãy cách đánh của ngươi là quá sức ngu ngốc, bộ pháp căn bản không phối hợp với thân mình, thế mà ngươi còn dám oang oang khoe khoang à.”

Độc Cô Bại Thiên tuy bên ngoài miệng cứ nói không phục nhưng trong lòng ngầm tán đồng. Quyền pháp này mới sang tạo ra chưa lâu, bởi vì Cửu Chuyển Công Pháp cũng còn ở giai đoạn sơ khai, chưa hoàn thiện, ngày đạt đại thành còn xa vời lắm, nên phối hợp quyền pháp với vận khí còn chưa thông suốt nên mới có tình cảnh này. Chỉ là bên ngoài quyền pháp này hết sức uy phong lẫm lẫm nhưng mà không tưởng nỗi lại bị tiểu nha đầu này nhìn sơ đã nhận ra. Còn bô pháp, hắn đã suy nghĩ nhiều ngày nhưng vẫn không vừa ý.

“Sao lại không nói tiếp, bị tỷ tỷ nói trúng hết rồi à, hi hi.”

“Đến đây, ta đánh tiếp.” Tả thủ đánh vào khoảng không một quyền, phía dưới chân lại đá ra về hướng tiểu phúc (bụng dưới ^^) của thiếu nữ. Thiếu nữ lách người tránh đi, sau đó Độc Cô bại Thiên lại tung ra một đám quyền ảnh. Mạnh đến nỗi kình khí làm cho lá cây trong sân bị thồi ào ào, thiếu nữ theo quyền phong né đông né tây, không thể nói là nhàn nhã nhưng lại ung dung như đi tản bộ tránh đợt quyền ảnh.

Độc Cô Bại Thiên vừa bực vừa nóng lòng, song quyền không dứt huy vũ, như hai cái bánh xe gió, nhưng mà không chạm đến được cả y phục của thiếu nữ. Trong sân khắp nơi đều kình khí giao động, lá cây bay lượn. Sau đó hắn dần tĩnh tâm lại, một quyền rồi lại một quyền đánh ra, mỗi quyền tung ra trong lòng lại phân tính kĩ càng, chân khí bắt đầu trở nên thong suốt, bộ pháp bước đi đã ứng với quyền pháp.

Thiếu nữ đã nhận ra thay đổi của Độc Cô Bại Thiên, thấy quyền pháp của hắn không còn dùng lực cương mãnh nữa, hiện tại bá khí nghiêm nghị dần mất đi trỏ nên phiêu dật, mà bước chân dẫm xuống rất hợp lý tạo thành bộ pháp, né tránh thay đổi dần trở nên như nước chảy, không còn khô khan cứng nhắc như trước nữa.

Trong mắt thiểu nữ lóe lên sự kinh ngạc.

Một lúc sau, trong long Độc Cô Bại Thiên vô hỉ vô ưu, vô dục vô cầu, trong lòng tĩnh lặng. Hắn không quan tâm gì đến bên ngoài, chỉ là trong lòng có chút cảm giác tràn trề thống khoái vì quyền pháp của bản thân. Chân Khí phảng phất như đã tìm được quỹ đạo của nó rồi, tại thể nội chân khí vận hành thong suốt. Bộ pháp nhẹ nhàng linh hoạt, không còn như lúc nãy nữa.

Thiếu nữ kinh ngạc không nói nên lời, vừa nãy còn là tiểu tử vụng về rất buồn cười, nháy mắt đã thành con người mới. Trong lúc đánh nhau ngộ ra võ công thì rất bình thường nhưng mà như tên tiểu tử trước mắt tiến bộ quá nhanh, thì thật là rất hiếm thấy.

Trong sân, hai má Độc Cô bại Thiên cương nghị anh tuấn vô hỉ vô ưu, vừa di chuyển vừa đánh rất thoải mái. Thiếu nữ lúc này không còn dám khinh thường nữa, không chỉ tránh né, vừa tiến thoái vừa xuất quyền gạt đỡ. Thân thể uyển chuyển, khinh linh phiêu dật.

Trên sân, hai người thì một người quyền pháp cương mãnh, bá khí hào hùng; một người tránh né khinh linh phiêu dật, như tiên nữ đang múa tung bay trong bàn tiệc.

Đối diện với người càng đánh càng mạnh như Độc Cô Bại Thiên, thiếu nữ có ý muốn thành toàn cho hắn, lực tay đánh ra cũng tăng thêm phần, đồng thời tốc độ cũng nhanh hơn trước.

Gặp phải áp lực liên tục đánh tới, dung mạo Độc Cô Bại Thiên vẫn trấn tĩnh, vô hỉ vô ưu. Nhưng bộ pháp rõ ràng đã phát sinh biến hóa, không còn phiêu dật như rồng cuốn hổ chồm.

Gặp được thiếu nữ này có thể nói là vận may lớn của Độc Cô Bại Thiên, trong nội tâm hắn có những biến ảo khôn lường, thiếu nữ không ngừng xuất chiêu, khiến hắn liên tục đột phá, võ công phát sinh những bước nhảy vọt. Thật lực chỉ mới nhị lưu liền nhảy vọt lên nhất lưu cao thủ, thay đổi khó hơn là lĩnh ngộ cách tấn công. Hắn vốn trộn lẫn công pháp của tiền nhân để tạo ra võ công của bản thân, bước đầu gặp được may mắn, khiến hắn lĩnh ngộ được công pháp mà chí ít cũng phải mất năm năm, được lợi cả đời.

Thiếu nữ không ngừng gia tăng áp lực, Độc Cô Bại Thiên lại thu thêm đột phá. Quyền thấ càng trở nên uy vũ, kình khí dồn dập, lộ rõ khí thế bá vương. Chân khí lay động làm cho lá khô bị nghiền thành bột phấn, quần áo trên thân hình cao to của hắn cũng bị chân khí làm rách teng beng, lộ ra thân hình to lớn đầy bắp thịt, không có gió nhưng tóc tung bay, lộ ra vẻ oai phong.

Độc Cô Bại Thiên đánh ra một quyền đơn giản về phía thiếu nữ, thiếu nữ phòng ngự vững chắc, nhanh chóng né tránh.

“Oanh”

Một quyền này đánh trúng cây ngô đồng sau lưng thiếu nữ, thây cây ngô đồng gãy thành những mảnh nhỏ, một quyền đánh hết sức lại có uy lực như vậy.

Sau khi cây ngô đồng gãy đổ, Độc Cô Bại Thiên dần tĩnh lại, thiếu nữ cũng ngừng công kích. Mắt cứ hướng về cây ngô đồng do bản thân mình đánh gãy, trong lòng kích động không nói nên lời, rồi nhắm mắt hồi tưởng kĩ càng những gì vừa xảy ra.

Thiếu nữ im lặng nhìn hắn, không dám quấy nhiễu hắn, nàng biết nếu như bây giờ không dụng tâm lãnh ngộ, những gì vừa nãy đột phá được có khả năng chả còn gì hết

Độc Cô Bại Thiên từ từ mỏ mắt, ánh mắt trong sang, thần quang khi ẩn khi hiện.

Thiếu nữ biết hiện giờ Độc Cô Bại Thiên đã đạt đến cảnh giới nhất lưu cao thủ.

“Hi hi, cung hỉ đệ đệ ngốc từ nhị lưu lên nhất lưu cao thủ nha, ngươi tính cảm tạ tỷ tỷ thế nào đây?”

Độc Cô Bại Thiên biết nếu không có thiếu nữ không ngừng xuất chiêu, có ý thành toàn cho bản thân mình, tự bản thân hắn cũng khó có được đột phá, trong lòng cảm kích không thể nói bằng lời. Nhưng ngoài miệng lại nói không phục thiếu nữ vừa khả ái vừa đáng ghét này. “tiểu nha đầu, vì báo đáp ngươi, ta đành miễn cưỡng chịu thiệt thòi lấy đồ trộm cắp như ngươi vậy, hùm”

“Cái gì? Tên hỗn đãn nhà ngươi nói lại lần nữa nghe nào.” Khuôn mặt thiếu nữ đầy giận dữ.

Độc Cô Bại Thiên hết sức cao hứng, đối diện với thiếu nữ này lúc nào hắn cũng bị thiệt thòi, đặc biệt là miệng luôn cười hi hi như chẳng có gì xảy ra, nhìn thấy muốn phát hỏa. Giờ thì thiếu nữ cuối cùng cũng động khí, trong lòng hắn liền vui vẻ khác thường.

“Ta vừa nói ta phải phát dương phong cách, cưới một kẻ trộm cắp không ai thèm lấy như ngươi, có phải là trong lòng đang cực kì vui không?” Hắn hoàn toàn không để ý đến nét mặt nàng đã trầm xuống, Độc Cô bại Thiên tự nói tiếp, “úy, tiểu thâu muội muội sao không chịu nói gì vậy?”

“Ngươi chết đi.”

Độc Cô Bại Thiên chỉ cảm thấy một trận gió thơm thổi qua, trên mặt bị tát một cái “bốp”

“Ngươi, tiểu thâu muội muội ngươi làm sao lại đánh ta?” Độc Cô Bại Thiên tỏ vẻ vô tội.

“Đánh tên đầu heo ngươi đó, ngươi không biết là không được nói lung tung những lời đó với nữ tử sao? Ta quyết định phải trừng phat ngươi.”

Độc Cô Bại Thiên kích động nói lớn: “Cái gì? Đánh ta một cái tát lại còn muốn trừng phạt ta, ngươi tham lam thật?” tiếp đó nhỏ giọng thì thầm: “ Hiện tại ta mà sợ ngươi ư?”

Thiếu nữ lại bắt đầu cười, “Đệ đệ ngốc, ngươi đúng là cuồng vọng vô tri quá! Võ công đạt đến nhất lưu thì liền cho mình là thiên hạ vô địch rồi hả? buồn cười quá đi, trên đại lục Thanh Phong, Bái Nguyệt, Hán Đường cùng năm nước khác đem ra mà đếm thì ngươi cần mười ngày nữa tháng đó, ngươi bất quá chỉ là một con trâu thôi. Đừng có mà so sánh siêu nhất lưu cao thủ với siêu cấp cao thủ nhá. Đương nhiên ngươi đã có thay đổi nhưng vẫn đánh không lại ta đâu?”

“Cái gì mà đánh không lại ngươi? Lẽ nào ngươi so sánh siêu nhất lưu lợi hại thua siêu cấp?”

Thiếu nữ không trả lời lại, dùng hành động để trả lời, một tay vung ra, đoạn đại thụ nằm ở dưới đất bắt đầu từ từ bay lên, bay lên cao qua khỏi Độc Cô Bại Thiên, đại thụ đột nhiên vỡ nát, biến thành bụi phấn, từ từ rơi xuống.

Độc Cô Bại Thiên như hóa thành tên ngốc, đây là sức mạnh của con người à? Hắn mục trừng khẩu ngốc đứng ở đó, nhìn bột phấn rơi xuống thân mình, sự tình phát sinh hoàn toàn vượt lên những gì dĩ vãng hắn từng biết, loại công lực siêu cường giống như tiên thuật này làm cho hắn không tin nổi. Thời gian như ngừng trôi, thân thể hắn như khúc gỗ đứng đầy còn trong lòng hắn hết sức kinh hãi.

Hắn từng xá thân thành ma, công lực tăng tiến đến mức vương cấp cảnh giới, nhưng uy thế tuyệt đối không bằng thiếu nữ này.

Lòng hắn cuồn cuộn song, lẽ nào thiếu nữa này đã đạt đến mức thánh cấp trong truyền thuyết? không có khả năng ấy, nhìn thiếu nữa này có khi so ra còn nhỏ hơn hắn một hai tuổi, tâm tình lại như một tiểu hài tử, sao lại có khả năng ấy được? Còn nhỏ mà sao đã có công lực như thế?

“tiểu nha đầu, ngươi, ngươi đạt đến thánh cấp rồi à?”

“Sắp đạt tới, hi hi, sợ rồi hả?”

“Võ công của ngươi là do tự ngươi luyện à?”

“Ngươi đúng là đần độn, võ công còn muốn nhờ ngươi khác đi luyện giùm sao?”

“… …” Độc Cô Bại Thiên im lặng, trong lòng chấn động phi thường.

| Tải iWin