TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bất Tử Bất Diệt
Quyển 6 - Chương 20: Ngạo Thiên ma nữ

Dịch: Cong Tu Bac Lieu

Thi thoảng Độc Cô Bại Thiên thất Hoa Vân Tiên, ba chữ “con thỏ chết” vừa buột ra là tới ba chục mũi phi đao lao tới, rồi là công kích như cuồng phong bạo vũ. Nếu ma giáo thái thượng đại trưởng lão không đến nhanh, Hoa Vân Tiên tất đã quyết tử với hắn, ánh mắt nhìn hắn như phun lửa, không còn tí nào đoan trang của bậc thánh nữ, càng không còn tí xíu nào phong phạm truyền nhân kiệt xuất nhất Vân Yên các.

“Nữ nhân…”

Không được mấy ngày, Hoa Vân Tiên vội vàng đến Vân Yên các, bởi ở Thiên Ma cốc ngày nào thị cũng có xung động muốn giết người. Hơn nữa thì rời Vân Yên các cũng khá lâu rồi, cần tiếp tục diễn kịch.

Thời gian trôi nhanh, thoáng cái hắn đã ở Thiên Ma cốc được hai tháng, lợi dụng thiên địa tinh khí dày đặc ở đây mà khổ tu mấy đại thần quyết, tu vi tiến bộ kinh nhân, gần như đạt đến cảnh giới vương cấp đại thừa, có dấu hiệu phá vương thành đế. Nhưng đến bước cuối cùng, hắn lại không tiến nổi, tuy đế cảnh hiện ra trước mắt mà không thể chạm vào.

Ma giáo tựa hồ đã khôi phục được yên tĩnh, mọi đệ tử chăm chỉ tu luyện võ công, giáo chủ và thập đại trưởng lão không đến yêu cầu Độc Cô Bại Thiên tiếp tục giải phong ấn, hiện tại họ còn chưa hoàn toàn lành thương thế.

Hắn cảm thán: “Những ngày không có tiểu ma nữ, Thiên Ma cốc nhạt nhẽo thật, cứ như nước lã, không có mùi vị gì.”

“Ta thấy ngươi nhàn quá hóa sầu chăng.” Huyết Ma lạnh giọng.

Thiên Ma cốc bình tĩnh được hai tháng, sáng đó lại xôn xao, đại điện nghị sự lắc lư như gặp động đất, tiếng nổ vang lên rồi từ phía sau đại điện vang lên tiếng hú của nữ tử như rồng gầm phượng gáy vang khắp cốc. Các đệ tử trông nom đại điện choáng váng, các trưởng lão vội vàng đến nơi đều ngạc nhiên phát hiện ngôi điện hùng vĩ thi nhau sụp đổ, một nữ tử mặt đầy sát khí đang tung hoành trong đó.

Toàn thần nàng nhàn nhạt tử mang, khí thế hùng hồn phát ra khiến các trưởng lão ma giáo đều rùng mình.

“Tiểu ma nữ làm gì?” Một trưởng lão rít lên hỏi.

Mái tóc dài của tiểu ma nữ không gió mà dựng lên, tử mang lóe sáng trong mắt, lạnh lùng nhìn trưởng lão ma giáo đó, rồi không nói gì tung ra một đòn phách không chưởng, tử sắc cương khí rít lên như nộ long lao vút tới.

Áp lực kinh hồn cùng cương phong mãnh liệt khiến sắc mặt vị trưởng lão nhợt nhạt, không dám tranh phong mà cấp tốc lùi lại. Tuy tránh được đạo tử sắc cương khí, nhưng áp lực từ cương phong vẫn khiến ông ta thổ huyết không ngừng, thân thể lắc lư như lá thuyền giữa biển lớn.

Một đòn phách không chưởng đã khiến một trưởng lão chưa rõ sống chết, tất cả đều rúng động, mấy trưởng lão lão run rẩy, không biết nên làm gì, tu vi này đã vượt khỏi tưởng tượng của họ, tuyệt đối không đối phó được.

“Mau đi mời giáo chủ.” Một trưởng lão lớn tiếng nói với đệ tử.

Tiểu ma nữ như phát điên, công kích ào ạt cả người và vật trong đại điện, gần như mọi bức tượng đều bị chấn tan, rồi nàng tung chưởng đánh thủng nóc, phi thân lên ngồi trên bảo tọa giáo chủ, lạnh lùng nhìn xuống các trưởng lão và giáo chúng ma giáo mới tập hợp lại, khí thế hùng hậu của nàng khiến ma giáo chúng nhân run rẩy.

Lúc này tiểu ma nữ như tu la thần, mặt đầy sát ý.

“Tiểu ma nữ này sao vậy?” Mấy trưởng lão nhìn nhau, không biết xảy ra chuyện gì khiến tiểu ma nữ nổi giận như vậy.

Ma giáo giáo chủ Cái Thiên Phong nghe báo cáo xong liền thở dài: “Không ngờ Thiên Ma cốc mới bình tĩnh lại, ma nữ lại phá quan gây ra đại loạn, lẽ nào ả tẩu hỏa nhập ma.”

Lúc dẫ người đến nơi, ông ta vừa hay thấy được tình cảnh sau cùng, ma giáo đại điện hùng vĩ hóa thàng ngói nát ngổn ngang, đệ tử ma giáo đều run run rẩy rẩy trốn biệt ngoài xa, không ai dám xông lên.

Tiểu ma nữ bay vút lên khỏi màn bụi, sát khí tràn ra khiến người ta không lạnh mà run, tiến bước về phía ma giáo giáo chủ.

“Cái gì? Súc địa thành thốn.” Ma giáo giáo chủ cả kinh, ngưng trọng nhìn tiểu ma nữ: “Huyên Huyên, cô tẩu hỏa nhập ma rồi, không biết ư?”

Huyên Huyên im lặng tung chưởng, Cái Thiên Phong vội giơ tay phải lên ngăn.

Hai đạo cương khí một đen một tím như long quyển phong tràn ra ngoài, đệ tử ma giáo sướm đã tránh xa, tránh họa sát thân. Hai đạo cương phong quay tít, điên cuồng lan khắp đại điện đổ nát, khi tất cả lặng đi thì ma giáo giáo chủ lùi liền bảy bước, khóe miệng rỉ máu, sắc mặt trắng nhợt. Toàn bộ mái ngói đã hóa thành cát bụi, ma giáo đại điện triệt để tan biến.

“Giáo chủ...”

“Giáo chủ...”

Chúng đệ tử ma giáo không dám tin vào sự thật, trong mắt họ Cái Thiên Phong là vô địch, không ngờ lại bại trong tay một tiểu nha đầu chưa đầy hai mươi.

“Mau đi mời thái thượng trưởng lão.” Không hiểu ai hô lên.

Kỳ thật không cần mời, thập đại thái thượng trưởng lão đã tới, họ nghe thấy tiếng tiểu ma nữ rú lên lúc phá quan, hiện giờ đang lao tới.

Ma giáo giáo chủ tỏ vẻ thất lạc, hồi lâu sau mới bình tĩnh: “Hảo công phu, hảo thần thông, Ngạo Thiên quyết tái hiện, Thiên Ma quyết không thể độc bá được, cô nương còn trẻ mà tu vi đã đạt mức kinh thế hãi tục vì sao không tu luyện cho chắc chắn mà cố gắng thành công theo hướng hủy diệt.”

Tiểu ma nữ nghe thấy ba chữ “Ngạo Thiên quyết”, nhãn thần băng lạnh lóe lên như đang suy nghĩ gì đó.

Ma giáo giáo chủ xác định Huyên Huyên đã tẩu hỏa nhập ma.

Thập đại thái thượng trưởng lão đã tới, vây chặt tiểu ma nữ.

Tử mang lóe lên trong mắt Huyên Huyên, đột nhiên cuồng tính đại phát, điên cuồng tấn công chúng nhân.

Với người ma giáo, rõ ràng tiểu ma nữ đang tự sát, bởi họ cho rằng trừ thánh cấp cao thủ, trên đời không còn ai dám đồng thời khiêu chiến mười đế cảnh cao thủ thành danh nhiều năm.

Tiểu ma nữ hành động thế khác nào vũ nhục thập đại trưởng lão, trừ hai người đối chưởng với nàng, còn lại đều lui bước.

Ma giáo giáo chủ Cái Thiên Phong nói: “Các vị sư tổ đừng khinh địch, tiểu ma nữ tuy tẩu hỏa nhập ma, nhưng công lực tăng cao, sắp đạt đến lúc quan trọng, ngàn vạn lần phải cẩn thận.”

“Cái gì?” Mấy lão nhân đều tỏ vẻ không tin được, họ từ một đệ tử ma giáo tu luyện đến đế cấp cao thủ thì người trẻ nhất cũng ngoài sáu mươi, rồi sau đó phản lão hoàn đồng, tu vi đế cấp bước vào đại thành nhưng không tiến được nữa, mấy chục năm qua, họ lại già đi. Giờ nghe nói một nữ tử chưa đầy hai mươi sắp vượt qua bước cuối cùng đó, sao có chuyện họ không kinh hãi.

“Con còn hoài nghi là ả sử dụng Ngạo Thiên thần quyết đã thất truyền.” Cái Thiên Phong dặn.

Thêm hai người trong thập đại trưởng lão gia nhập vòng chiến, sáu người khác lùi lại.

Mọi đệ tử ma giáo đều lui xa mấy trăm thước.

Đây là trận kinh thế đại chiến, mấy trăm năm không xuất hiện trong võ lâm, bốn đế cảnh cao thủ thành đế nhiều năm liên thủ đại chiến võ đế mới nổi.

Dù thắng hay thua, tiểu ma nữ đều có thể ngạo thị đương đại.

Tứ đại đế cảnh cao thủ như bốn bức tường kiên cố vây chặt Huyên Huyên, bốn làn Thiên Ma cương khí kết lại ép tới kinh nhân, không gian phụ cận chịu tác dụng của Thiên Ma lực trường, gần như uốn khúc, mơ hồ hẳn đi.

Ở giữa là màn tử mang chói lọi, hai mắt tiểu ma nữ rực tử quang, toát lên sát khí lãnh liệt, hai tay không ngừng múa tít, nhẹ nhàng mà không thiếu ngạo cốt. Cường quang chói lòa từ hai tay nàng phát ra, lực trường do Thiên Ma cương khí cấu thành dao động kịch liệt, đại lực lan tràn.

Tử quang càng lúc càng mạnh, dao động trên không ào ạt khiến mặt đất rung rinh theo, từ mang từ trong Thiên Ma lực trường lao ra, tiểu ma nữ triệt để đột phá phong tỏa của tứ đại đế cảnh cao thủ liên thủ. Sức mạnh như nộ hải cuồng đào từ năm người tràn ra bốn phía, chấn động cả không trung, thi thoảng có phi điểu bay ngang đều bị chấn tan, dưới chân năm người nứt nẻ lan dài trăm thước, cả Thiên Ma cốc phảng phất đang chấn động.

Thanh thế của ngũ đại đế cảnh cao thủ kinh người, Thiên Ma cương khí và Ngạo Thiên cương khí điên cuồng tràn ra, năm làn quang mang bốn đen một đỏ như thần long uốn lượn, trong vòng trăm trượng mọi thứ đều hóa thành cát bụi.

Bốn đế cảnh cao thủ nhợt nhạt mặt mày lùi lại mấy bước, tiểu ma nữ gập người thổ ra ba ngụm máu.

Độc Cô Bại Thiên ở ngoài đám đông lao vút tới, nhưng bị Huyết Ma kéo lại.

“Ngươi định làm gì? Bỏ ra, ngươi không thấy muội muội bị người ta bắt nạt ư?”

Huyết Ma sững người, cấm của: “Ta đương nhiên thấy, nhưng muội ấy không sao hết, trận đại chiến này phi thường trọng yếu, ngươi không được làm càn.”

Mắt hắn lóe lên, không nói thêm câu nào.

Huyên Huyên từ từ đứng dậy, đáng sợ là gương mặt nàng xuất hiện mấy vết nứt.

“A...” Ai nấy đều kinh hãi.

Vết nứt dần loang rộng, sau cùng mặt Huyên Huyên rơi xuống, gương mặt khác như mộng như ảo xuất hiện trước mắt chúng nhân. Dung nhan này không nên xuất hiện ở trần thế, mọi từ ngữ hoa mỹ đều không đủ để hình dung.

Ai nấy ngẩn ra, Độc Cô Bại Thiên cũng thế, còn chấn động hơn cả lúc thấy Lý Thi, Nam Cung Tiên Nhi, Hoa Vân Tiên, hắn đã biết gương mặt Huyên Huyên không phải mặt thật nhưng không ngờ dung mạo thật sự của nàng lại tuyệt diễm đến thế, trong các nữ tử hắn biết chỉ có Huyết Ma sánh được.

Huyên Huyên lộ ra chân dung, tử quang trong mắt càng sáng.

“A...”

Nàng kêu lớn, mắt xạ ra tử mang dài nửa thước, rồi sức mạnh khủng khiếp từ thể nội tràn ra, tử sắc quang mang nhàn nhạt trùm kín toàn thân, khí thế tô thêm cho nàng bóng dáng cao lớn như núi, lúc này nàng không còn là tuyệt đại giai nhân mà giống tuyệt đại cường giả uy chấn thiên hạ.

“Thành rồi, nha đầu lại bước thêm nữa bước, đã thành á thánh, chỉ cách thánh cấp chút xíu, thật không ngờ, đúng là kì tích.” Huyết Ma kích động.

Mọi đệ tử ma giáo đền run lên, ma giáo thập đại thái thượng trưởng lão đều tỏ ra kích động và hâm mộ, cô gái này đạt đến cảnh giới cả đời họ theo đuổi nhưng không với tới, với họ được chứng kiến đế cảnh cao thủ trở thành thánh cấp cao thủ cũng không còn gì phải ân hận nữa.

| Tải iWin