Thiên Thước thủy kiếm sau khi bay ra đã tiếp xúc cùng với Liệt Hỏa Thiên Điện tạo thành một trận pháp mới. Đồng thời, tiểu Tam Tài kiếm trận tan rã, Tứ Phương Vô Thượng kiếm cùng với Túy Huyết Tam hương kiếm hợp lại một chỗ tạo thành một Kim Mộc lưỡng nghi kiếm trận mới.
Như vậy có hai lưỡng nghi kiếm trận, hai lưỡng nghi kiếm trận tổ hợp thành Tứ Tượng Lưỡng Nghi kiếm trận. Vốn kiếm trận của Diệp Bạch chỉ là Thanh Long Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, trong đó Đông Phương Thanh Long Chúc Mộc, Túy Huyết Tam Hương kiếm, Phương Tây Bạch Hổ chúc kim, phân biệt mà thành.
Tứ tượng kiếm trận một khi hợp thành trong không khí sẽ hiện ra một võng kiếm, đây chính là điều đặc biệt của Kiếm trận, võ kiếm,chỉ cần vào trung tâm của bốn thanh kiếm này thì nhất định sẽ bị nó đồng thời công kích, bốn thanh kiếm này cũng phòng hộ nếu chủ nhân của nó ở trong đó.
Đây mới thật sự là kiếm trận.
Nếu như gom góp đủ ngũ hành thì uy lực của nó sẽ càng lớn. Trong ngũ hành có sự tương sinh tương khác, có tuần hoàn, dẫn dụ linh khí bên ngoài bổ sung cho kiếm trận, cho nên Kiếm lão nói, tiểu ngũ kiếm trận mới chính thức được xem là nhập môn. Tuy nhiên như vậy cũng không nhất định là chính xác, hiện tại ngũ hành tuy thiếu một nhưng Tứ Tượng cũng đã rất mạnh.
Linh Xà song chủy của Tư Đồ Xa lúc này đã đánh tới, xông vào trong kiêm trận, nó tựa hồ như gặp phải cản đường, tốc độ đã thoáng cái trở nên chậm hơn.
Bốn chuôi kiếm này vây Tư Đồ Xa lại, Linh Xà Xong chủy nháy mắt đã xâm nhập vào, gian nan tiến tới nhưng không có lực uy hiếp nào.
Đây là kiếm kỹ gì?
Không ít người xem trợn mắt há hốc mồm mà thầm nghĩ.
Đây chính là lần đầu tiên Diệp Bạch ở trước mặt mọi người mà sử dụng kiếm kỹ kỳ dị này, trước đó chưa ai từng nghe qua Diệp Bạch có kiếm kỹ kỳ dị như vậy.
Ở trên lôi đài số một.
Đạm Thai Tử Nguyệt với huyền kỹ thân pháp Thân Ý Huyễn Hình quyết cùng với huyền kỹ do Diệp Khổ tự nghĩ ra, Phân Ảnh kiếm thuật đang giao chiến kịch liệt.
Thân Ý Huyễn Hình quyết của Đạm Thai Tử Nguyệt thay đổi bất thường, tràn đầy một loại khí thế bá đạo, tuy nhiên Thốn Bộ của Diệp Khổ luôn có thể đề phòng, thong dong tránh thoát. Mà Phân Ảnh kiếm thuật của Diệp Khổ tuy sắc bén, vung lên đã có năm đạo kiếm khí đánh ra, kéo dài tàn ảnh trong không khí nhưng đồng thời Tử Di điện quyết của Đạm Thai Tử Nguyệt cũng không hề kém cỏi so với Thốn bộ của Đạm Thai Tử Nguyệt, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn một chút, cho nên tất cả công kích đều không có tác dụng.
Tuy biểu hiện bên ngoài thoạt nhìn ngang sức ngang tài nhưng Thiên Nguyên Công của Diệp Khổ không theo kịp Tiên Thiên Huyết Công của Đạm Thai Tử Nguyệt. Mà Diệp Khổ chỉ mới đạt tới cảnh giới huyền sĩ trung cấp, đối với cảnh giới huyền sĩ cao cấp của Đạm Thai Tử Nguyệt thì thua kém hơn một bậc, kết quả nhất định huyền khí của Diệp Khổ bị hao hết trước mà thua trận.
Điều này mọi người ở dưới đài đều hiểu rõ, Đạm Thai Tử Nguyệt hiểu rõ mà Diệp Khổ cũng hiểu rõ.
Cho nên Đạm Thai Tử Nguyệt không nhanh không chậm, không hề khẩn trương, mỗi kiếm khí do Diệp Khổ đánh tới nàng đều lập tức né qua, sau đó bảo vệ mình, đợi đến lúc Diệp Khổ nhận thua.
Diệp Khổ biết rằng thời khắc quyết định thắng bại đã tới, nếu tiếp tục như vậy, người thua chắc chắn là mình.
- Xem ra chỉ có thể dùng đồ vật đó.
Diệp Khổ thì thào nói, đột nhiên hắn đứng tại chỗ, hai tay động đậy, bỗng nhiên sau đó, trên tay của hắn hiện ra một chiếc bao tay kỳ dị, không giống lông điêu, cũng không giống lông quái thú, ai cũng không nhìn ra đó là cái gì.
- Tê Liệt, Tam giai đê cấp huyền binh có giá chín vạn ba nghìn điểm cống hiến, đây chính là thứ Diệp Khổ lấy ở huyền vũ các tầng thứ năm, là vật tối trọng yếu nhất, chưa bao giờ thấy hắn sử qua.
Thối Huyết Tam Hương Kiếm của Diệp Bạch, Thượng Thiện Nhược Thủy Kiếm của Diệp Bồng lai, và Tinh Quang Bách Thảo đan của Diệp Khuyết, hay Thiên Đạo Cực Huyền đan của Diệp Thiên Nhi so với thứ này thì đều thua kém, không trân quý bằng.
Lúc bình thường, Diệp Khổ không sử ra.
Nhưng bây giờ khi biết rằng không thể trì hoãn nữa, rơi vào đường cùng Diệp Khổ đành phải rút bao tay ra đeo ở trên tay của mình.
Những người ở dưới đài thấy vậy thì không khỏi cảm thấy cả kinh.
- Trời ạ, Diệp Khổ chưa bao giờ dùng binh khí bây giờ đã rút bao tay ra, xem ra trận chiến này đã đến hồi phân định thắng bại.
- Đúng vậy, Đạm Thai Tử Nguyệt tuy đạt tới cảnh giới huyền sĩ cao cấp nhưng nếu không rút binh khí ra thì sẽ rất khó phân thắng bại.
- Ngươi thì biết cái gì, Diệp Khổ có binh khí thì Đạm Thai Tử Nguyệt cũng sẽ có, ngươi nhìn chuôi kiếm sau lưng nàng kìa, chẳng lẽ đó chỉ là đồ trang sức thôi sao?
- Thanh kiếm huyền bí như vậy chưa bao giờ thấy nàng rút ra, không biết vì Diệp Khổ, nàng có rút thanh kiếm màu tím kỳ quái đó ra không nữa.
- Không biết, xem đi, dù sao thực lực của Diệp Khổ vốn không hề thấp, hơn nữa bao tay màu tím kia rất lợi hại, nhất định không phải là phàm vật, nếu như Đạm Thai Tử Nguyệt không động binh khí thì nói không chừng nàng sẽ phải thất bại.
Trong nhất thời ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Đạm Thai Tử Nguyệt, muốn xem xem nàng có rút thanh kiếm sau lưng ra không.
- Tê Liệt, Tam Giai đê cấp huyền binh, có thể xé rách cả hổ báo.
Diệp Khổ nhìn về phía Đạm Thai Tử Nguyệt đối diện mà từ từ nói.
- Rút kiếm ra đi, để cho chúng ta chính thức trông thấy một trận chiến.
Đạm Thai Tử Nguyệt khẽ động tay, từ từ lùi về phía sau, cuối cùng nàng cũng lẳng lặng chạm tay vào chuôi kiếm sau lưng mình.
Ánh mắt của nàng nhìn về phía tay trái của Diệp Khổ, bao tay màu đen kia dưới ánh mặt trời đã lấp lóe một lực hấp dẫn quỷ dị, có một sát khí nhàn nhạt.
- Tê Liệt sao?
Đột nhiên nàng nhắm chặt mắt lại, ở dưới đài mọi người đều trợn trừng nhìn về phía bàn tay bạch ngọc của Đạm Thai Tử Nguyệt, lại nhìn về phía thanh kiếm màu tím trong tay của nàng.
- Tranh.
Một tiếng nhỏ vang lên, giống như là một tảng đá lớn ném xuống hồ nước vậy, mọi người đều xiết chặt lòng lại.
Ở trên đài quan chiến, Đạm Thai Phó, Diệp Thiên Vấn, Tâm Huyễn trưởng lão, La Vô Thượng, Tư Đồ Cửu, thậm chí là Mẫn Nhu Nhiên, Khô Mộc trưởng lão trước kia không hề có bất kỳ biểu lộ nào lúc này đã ngưng thần nhìn về phía thanh kiếm trên tay của Đạm Thai Tử Nguyệt.
Cửu Thiên Tử Hoàng Kiếm cuối cùng cũng rút ra, mọi người có thể nhìn thấy một màu tím trầm trọng do nó phát ra, không biết nó được chế tạo từ thứ gì.
Ở phía đối diện, ánh mắt của Diệp Khổ ngưng tụ lại, toàn thân của hắn đã căng lên, chuẩn bị nghênh chiến, bao tay Tê liệt của hắn bị bao phủ bởi một luồng tử quang, làm cho cả người chói mắt.
Đôi mắt xinh đẹp của Đạm Thai Tử Nguyệt lúc này đã nhìn về phía Diệp Khổ phía đối diện, ở trong Tứ Đại Thế gia, người đuổi theo nàng sát phía sau, cũng chỉ có một người này. Đạm Thai Tử Nguyệt tuy nghe đồn về hắn không ít tuy nhiên nàng vẫn rất khinh thường, bây giờ khi hai người đấu với nhau, nàng biết rằng mình không rút kiếm ra không được.
Nhân thế đôi khí là thế, rất nhiều người bởi vì nguyên nhân bên ngoài mà biết tới nhau mặc dù bọn họ chưa hề gặp mặt. Đối với Đạm Thai Tử Nguyệt mà nói, Diệp Khổ chẳng qua chỉ là một người tu luyện chịu khó mà thôi, trong lòng nàng hắn không hề tồn tại.
Tuy nhiên, khi bây giờ đối mặt với nhau, Đạm Thai Tử Nguyệt không thể không nhớ tới hắn.
- Cũng tốt, bây giờ chúng ta quyết định một kết cục đi.
Trong lòng nàng thì thào nói, cuối cùng nàng vung cổ tay lên, Tranh một tiếng như rồng ngâm vang lên, tất cả mọi người đều cảm thấy chấn động, ở sau lưng nàng, thanh cổ kiếm máu tím đã hiện ra một vùng quang hoa, sau đó phóng lên phía trên, tựa như là thần long vậy.
Cửu Thiên Tử Hoàng Kíêm cuối cùng cũng được rút ra khỏi vỏ
- Cửu Thiên Tử Hoàng kiếm, tam giai trung cấp huyền binh!
Thanh kiếm bao quát song chưởng kia, ánh tử sắc của nó bao trùm bốn phía.
- Bắt đầu đi! nguồn TrumTruyen.vn
- Bắt đầu!