TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 112: Chiến thắng trở về (hạ)


Trương Vân Sơn dẫn theo Trương Tử Hàm lưu lại một ngày tại Dương gia, sau đó dưới sự hộ tống của hơn trăm vị cao thủ Hoàng gia đích thân Sở Kinh Hồn phái tới vội vã chạy về thành Thanh Dương ăn mừng. Tuy rằng kết quả chính thức còn chưa công bố, nhưng không ai không biết rõ, Trương Tử Hàm đã lĩnh ngộ khí tức thuộc tính băng, bằng vào thành tích vô cùng xuất sắc, tiến vào trong Trảm Không Kiếm Phái là chuyện mười phần chắc chín rưỡi, bằng không Sở Kinh Hồn sẽ không coi trọng như vậy.

Giống nhau, Dương gia và Mộc gia đều phân biệt cử hành nghi thức ăn mừng trong tộc rất long trọng.

Vài ngày sau đó, ban ngày Dương Thiên Lôi ngoại trừ bồi mẫu thân với sắc mặt luôn luôn tỏa sáng, ứng phó với trưởng bối các gia tộc khác cùng với các chi nhánh nhỏ nịnh bợ, chúc phúc chính mình, thời gian còn lại hầu như theo mẫu thân học tập tri thức của thế giới này. Buổi tối dưới sự yêu cầu của nhị tỷ bưu hãn, phải chịu được mê hoặc dày vò, tu luyện cùng nàng suốt hai canh giờ, thỉnh thoảng cũng luận bàn với Phong Mã Ngưu, chỉ là sau hai lần luận bàn, đánh chết Phong Mã Ngưu cũng không chịu luận bàn với Dương Thiên Lôi, dùng cách nói của hắn:

"Ta không phải là cuồng nhân thích chịu ngược."

Chỉ có đêm khuya qua đi hắn mới có thời gian riêng của chính mình, rèn luyện tạng phủ. Hoàn hảo, thể chất của hắn khác hẳn so với người bình thường, căn bản không cần phải ngủ, vì vậy tiến cảnh rèn luyện lục phủ ngũ tạng thực tế không hề bị dừng lại dù chỉ một chút.

Chỉ là, mỹ nữ Lăng Nhi vẫn luôn luôn khiến Dương Thiên Lôi chờ mong phảng phất như thực sự biết mất, từ lần xuất hiện trước đó tới hiện tại không có bất cứ động tĩnh gì, điều này khiến Dương Thiên Lôi vô cùng phiền muộn.

Cũng ở chung mấy ngày nay cùng mẫu thân, tiểu hài tử Dương Thiên Lôi xấu xa trước kia mơ hồ phát hiện một chút gì đó không thích hợp.

Mẫu thân không có gia thế hiển hách, thậm chí còn chưa từng nghe nói bất cứ tin tức gì về gia đình của mẫu thân, hơn nữa, quan trọng nhất chính là, mẫu thân chỉ là một nữ tử bình thường, căn bản không hề có tu vi gì. Thế nhưng vì sao nàng lại gặp gỡ và ở cùng phụ thân đây? Thân phận địa vị của hai người vô luận như thế nào cũng không giống như có thể sinh ra một lần gặp gỡ rồi đi tới bước ngày hôm nay.

Điều này còn chưa tính, trong các cuộc nói chuyện với mẫu thân, Dương Thiên Lôi phát hiện tri thức của mẫu thân cực kỳ uyên bác, quả thực có thể dùng sâu không thể lường để hình dung, càng quỷ dị chính là, hoặc vô tình hoặc cố ý, những lời nói của mẫu thân thường ẩn chứa một tia cảm ngộ tu luyện, lại tựa hồ như có ý thức dạy dỗ chính mình.

Nghĩ đến từ nhỏ mẫu thân đã quán thâu cho hắn kỳ vọng rất lớn, kỳ vọng vượt qua được cường giả cấp chín đỉnh phong, Dương Thiên Lôi càng nghĩ càng thấy kỳ quái.

Hơn nữa, càng kỳ quái chính là, thời điểm Dương Thiên Lôi và mẫu thân cùng một chỗ, giữa hai người có một loại liên hệ thần bí nào đó, tựa hồ như theo tu vi của chính ình đề cao loại cảm giác nàng càng trở nên cường liệt hơn, trong cơ thể chính mình tựa hồ có một cỗ năng lượng muốn nhảy ra ngoài.

Mỗi thời điểm này, mẫu thân sẽ có ý thức bảo trì một đoạn khoảng cách nhất định đối với chính mình, đồng thời dùng cổ cầm của chính mình đàn tấu ra một từ khúc phi thường nhu hòa êm tai.

Dương Thiên Lôi mơ hồ nghĩ trên người mẫu thân nhất định có một cố sự rất khúc chiến, hơn nữa mẫu thân tuyệt đối không đơn giản giống như bề ngoài. Chỉ là, nếu như mẫu thân đã không nói, hắn cũng không hỏi rõ ràng. Hắn biết, nếu đến thời điểm có thể nói, mẫu thân tự nhiên sẽ nói cho chính mình. Hắn không chút nghi ngờ, mẫu thân sẽ không gây bất lợi đối với chính mình.

Trực giác và tiềm thức của hắn đều rất rõ ràng nói cho hắn, mẫu thân chính là người thân cận nhất trên thế giới này của hắn.



Thời gian mười ngày vội vã trôi qua, trong nháy mắt đã tới ngày công bố kết quả. Đêm tối ngày hôm trước, Trương Vân Sơn liền dẫn theo Trương Tử Hàm chạy tới Dương gia.

Nhiều ngày không thấy, Dương Thiên Lôi gặp lại Trương Tử Hàm một lần nữa, hắn dĩ nhiên có một loại cảm giác kinh diễm, loại cảm giác này rất giống với "một ngày không gặp như cách ba thu" trong truyền thuyết. Cảm giác Trương Tử Hàm càng trở nên mỹ lệ động nhân, mỗi một cử động nhỏ nhất đều tiết lộ vị đạo khiến hắn phải động tâm không ngớt. Để Dương Thiên Lôi hận không thể lập tức nhào lên cắn mấy ngụm.

Đáng tiếc, thời gian Trương Tử Hàm tới vốn có chút muộn, cộng thêm vị bóng đèn siêu cấp nhị tỷ Dương Thiên Lệ, không thể không né tránh, càng quá mức chính là, không biết nhị tỷ cố ý hay vô ý, buổi tối dĩ nhiên yêu cầu ở cùng một chỗ với Trương Tử Hàm.

Chiêu thức ác động như vậy trực tiếp đoạn tuyệt mộng đẹp muốn tham hiểm Trương Tử Hàm ban đêm của Dương Thiên Lôi.

Thẳng tới sáng sớm ngày thứ hai mọi người mới cùng nhau xuất phát tới học viện Cực Dương.

Tuy rằng thành tích của ba người Dương Thiên Lệ, Dương Thiên Ngạo và Dương Thiên Lôi rất không tồi, nhưng trong lòng vẫn có một điểm khẩn trương nho nhỏ.

Dù sao thành tích không tồi cũng chỉ là ở đế quốc Cát Ương, đây chính là khảo nghiệm nhiều quốc gia a, ai biết được Trảm Không Kiếm Phái có bao nhiêu đế quốc bên dưới? Lại có bao nhiêu người tham gia thí luyện lần này? Bất quá, so với đám Phong Mã Ngưu mà nói, ba người coi như bình tĩnh hơn rất nhiều.

Khoảng cách tới học viện Cực Dương càng lúc càng gần, tâm tình của mọi người cũng càng lúc càng khẩn trương!

Đáp án sẽ lập tức công bố, mọi người rốt cuộc có thể thông qua khảo hạch hay không, trở thành đệ tử Trảm Không Kiếm Phái hay không?

Từ xa xa mọi người đã nhìn thấy cánh cửa lớn của học viện Cực Dương, người người ra vào tấp nập, trên bức tưởng khổng lồ có một tấm bảng màu vàng, rộng đủ mười thước, lóe ra văn tự tỏa kim quang, bên trên ghi chép một loại bài danh xếp loại. Trên đỉnh cao nhất của bảng vàng viết một nhóm văn tự thật lớn:

"Tổng bài danh thành tích thí luyện năm 982, lịch Thiên Huyền, Trảm Không Kiếm Phái."

Bên dưới dòng chữ lớn màu vàng có thêm một dòng ghi chú: "Mỗi tổ trúng tuyển hai trăm người." Nói cách khác, lần thí luyện này, Trảm Không Kiếm Phái chọn trúng tuyển tổng cộng sáu trăm người.

- Oa, Dương gia tới!

Đúng lúc này, trong đám đông có người hô, trong lúc nhất thời mọi người đều tự động trách ra, tạo thành một con đường trống trải rộng rãi, cả đám mang theo ánh mắt ước ao và tôn kích nhìn về phía mấy chiếc xe ngựa xa hoa.

Cách mấy chục thước, Dương Hồng Toàn liền dẫn theo mọi người nhảy xuống xe ngựa, hiện tại lão nhân này đã hoàn toàn mất đi uy nghiêm và trấn tĩnh trước đây, so với đám người Dương Thiên Lôi còn hưng phấn hơn, chạy nhanh về phía bảng vàng, tốc độ kia khiến tất cả mọi người vây xem phải sợ hãi than thở trong lòng.

| Tải iWin