Đi trên con đường sóng người cuồn cuộn, lúc này Lý Dật đã mua một bộ áo choàng màu đen khoác lên người, ngay cả khuôn mặt cũng giấu trong bóng tối. Đây là thủ đoạn cải trang mà đại đa số các Dong binh đều thích dùng nhất, cho nên ở trong Vạn Triều Thành này tuyệt đối sẽ không khiến người khác chú ý.
Dù sao đã quyết định đi mua vũ khí cao cáp. nếu như bị người trong gia tộc phát hiện ra điều gi đó, chắc chắn sẽ không tốt, cho nên mới phải cải trang thế này, chuyện này cũng có chút bất đắc dĩ.
Dưới lớp áo choàng rộng thùng thình, mảnh Tinh Tạp trong ngực không ngừng xóc nảy, lúc này, Lý Dật đối với thứ Tinh Tạp này đã có vài phần lý giải.
Có người nói Tinh Tạp là do một tổ chức thần bí nào đó trên Đại Lục Đấu Thần tạo ra, chỉ cần bản thân có loại Tinh Tạp này, như vậy lúc giao dịch. chỉ cần trực tiếp đem nhưng chữ số trên đó giao cho đối phương, là phương pháp tiện lợi và nhanh nhất.
Dù kim tệ có tốt như thế nào, nhưng khi mang theo thì rất bất tiện. Giao dịch thông thường thì còn được, thế nhưng giao dịch ngàn vạn trở lên nếu không có Tinh Tạp này thì quả thật khó khăn vô cùng.
Huống hồ, có người còn nói loại Tinh Tạp này có thể đổi thành kim tệ tại bất cứ thành thị nào trên Đại Lục Đấu Thần, cho nên khi sử dụng nó cũng không phải lo lắng gì.
Một trận thanh ảm cổ quái vang lên trong đầu Lý Dật:
- Tiểu tử, không ngờ nhà của ngươi cũng có Tiền à, không ngờ một hơi đã xuất ra nhiều như vậy. Xem ra hình như ngươi bất luận như thế nào cũng phải trong hai tháng trờ thành Đấu Giả thì phải?
Lý Dật hừ một tiếng, cúi đầu nói:
- Nói nhảm!
Xà Tôn Giả thản nhiên nói:
- Đã như vậy, ngươi nên cầu khẩn ở Phòng đấu giá tìm được vũ khí cao giai đi. Nói cách khác, bằng không, nếu ngươi muốn đột phá cũng có thể sử dụng biện phép thứ hai... Trong Vạn Triều Thành này cũng có vài cường giả, nếu như thực sự không được thì ta giúp ngươi xử lý toàn bộ bọn chúng, để ngươi luyện hóa bọn chúng thành mầm mống đấu khí là được.
Lý Dật trợn tròn mắt
- Buồn cười. Vạn Triều Thành này quả thật là có vài cường giả, thế nhưng loại cường giả cấp bậc này, có thể nói giết là giết sao? Vạn nhất đến lúc đó trộm gà không xong còn mất nắm gạo, e rằng lúc đó muốn khóc cũng không được. Lý Dật còn chưa tự đại đến mức cho rằng mình là thiên hạ vô địch.
Huống hồ, chuyện thôn phệ linh hồn để luyện hóa đấu khí người khác. Lý Dật có chút không hài long, tuy rằng kiếp trước hắn là một sát thủ, thế nhưng loại chuyện này mơ hồ có chút ghê rợn, đáng khinh bỉ.
Lúc hai người nói chuyện, xa xa ở phía đầu đường, một kiến trúc hình mái vòm đã xuất hiện trong tầm mắt.
Kiến trúc mái vòm này chiếm một phần vị trí của con đường này, người thường ngay cả tư cách đến gần cũng không có. Người ra vào loại địa phương này, nếu như không có bối cảnh thản phận gì, như vậv thì ít nhất cũng phải là một cường giả cấp Đấu Sư, nếu như chỉ là một Đấu Giả, sợ rằng cũng không có tư cách đi vào nơi này.
Có người còn nói Phòng đấu giá này không thuộc về bất kỳ thế lực nào trong Vạn Triều Thành này, mà thuộc về sở hữu của một gia tộc Thần bí trải rộng trên khắp toàn bộ Để Quốc này. Nghe nói thực lực của gia tộc này cũng rất kinh người, cùng vói Hoàng thất Thiên Phong cũng có quan hệ rất lớn. Cho nên mở loại địa phương này ở Vạn Triều Thành lảu như vậy mà còn chưa thẩv ai dám đến Phòng đấu giá này để làm loạn.
Chậm rãi đi đến cuối đường, bị binh khí của một đám thị vệ chặn lại. Lý Dật đem Tinh Tạp trong tay xuất ra, cười nhẹ nói:
- Phí vào cửa vẫn là năm kim tệ như trước sao?
Một tên thoạt nhìn như là thủ lĩnh của đám thị vệ, ánh mắt rơi trẽn Tinh Tạp Lý Dật đang cầm trong giây lát, trong mắt liền hiện một tia dị sắc. Phải biết rằng, người có thể sử dụng loại Tinh Tạp này không phải cường giả cấp Đấu Vương thì cũng là nhân vật có thế lực một phương. Mặc kệ đây là loại người nào thì mấy tên thị vệ nho nhỏ như bọn họ đều không thể trêu vào.
Tên thủ lĩnh kia lập tức lộ ra bộ dáng tươi cười, ân cần nói:
- Vị đại nhân này nói đùa rồi, Phòng đấu giá chúng ta sớm đã có quy định, quý khách đến đây mà cầm Tinh Tạp trong tay thi không chỉ không thu thuế kim tệ, mà còn dùng ghế khách quý để chiêu đãi. Đại nhân, mời...
Dứt lời, tên thủ lĩnh thị vệ này liền đưa tay kéo một sợi dây gần cửa.
Một tiếng “đinh đinh” nho nhỏ vang lên, chỉ thấy một tấm màn trên cửa chậm rãi kéo lên. Một người ăn mặc một thân phục sức thị nữ, khuôn mặt có chút thanh tú đi lại, đến nơi liền thi lễ rồi nói:
- Để tiểu nữ dẫn đường cho đại nhân.
Y phục thị nữ mặc dù có chút bảo thủ, nhưng ở vị trí phần ngực lại có một lỗ hổng, chỉ cần khi khom người xuống hành lễ, thì người khác có thể dễ dàng nhìn thấy cái khe sâu hun hút hấp dẫn mê người kia.
Lý Dật tất nhiên biết đây là một loại thủ đoạn để hấp dẫn khách nhân của Phòng đấu giá, đa số các nam nhân đều thích loại suy nghĩ như vậy.
Lý Dật cũng không lên tiếng, mà để thị nữ này dẫn vào trong.
Lúc vào cửa, thì thấy một phòng khách có chút trống trải, hai bên có một cái thông đạo, thỉnh thoảng lại có người ra vào. Thế nhưng thị nữ này cũng không dẫn Lý Dật vào thông đạo, mà dẫn Lý Dật lên một cái cầu thang rộng rãi, vừa đi vừa giải thích:
Đại nhân, lầu một là nơi của những khách nhân bình thường, khó tránh khỏi có vài phần thô tục tồi tệ. Lầu hai đều là ghế dành cho khách quý, mong rằng đại nhân sẽ hài lòng. Không biết đại nhân lần này đến Phòng đấu giá chúng ta là muốn mua gì? Chúng ta sẽ cung cấp một số tin tức tốt có liên quan đến thứ ngài cần.
Thấy thị nữ này mặt không đổi sắc, nghiêm chỉnh nói trong lòng Lý Dật khẽ cười. Hắn tất nhiên biết, đây cũng là một thủ đoạn của Phòng đấu giá, dùng để thăm dò các khách nhân, dù sao nhưng khách nhân ở đây trong mắt Phòng đấu giá đều là nhưng con dê béo a.
Lý Dật thản nhiên nói:
- Chỉ là tùy tiện nhìn một chút mà thôi.
Thị nữ kia hơi sửng sốt, thế nhưng liền nhanh chóng lộ ra bộ dáng tươi cười nói:
- Xem ra vị đại nhân này cũng nghe nói ở Phòng đấu giá của chúng ta vừa xuất hiện hai món đồ tốt đúng không? Ta cũng không gạt đại nhân làm gì, ngày hôm nay rất nhiều đại nhân vật đều tới đây vì hai thứ đó.
- Ồ!
Lý Dật cố gắng lộ ra một chút ngữ khí khiếp sợ hỏi:
- Không biết đây là vật gì mà có thể làm nhiều người quan tâm như vậy?
Thị nữ cười hi hi đáp:
- Chuyện này ư, nếu đại nhãn đã không biết thì ta cũng không dám nói lung tung, bất quá ta có thể nói cho đại nhân biết, bất luận là ai cũng sẽ động tâm vì hai thứ đó...
Đang lúc nói chuyện thì thị nữ đã dẫn Lý Dật đến một cái bục nhỏ. Cái bục chỉ khoảng mười mét, ở phía trên có đặt bảy tám cái ghế dựa có thể nằm thoải mái, đến gần một chút có thể thấy trên những chiếc ghế đều có khách nhân. Từng khách nhân đều có mấy người mặc trang phục thị nữ đứng bên cạnh, phía sau mấy người đó còn có một đám thị vệ.
Trong Phòng đấu giá có chút âm u, cho nên từ góc độ của Lý Dật cũng không thể nhìn thấy rõ nhưng đại nhân vật này là ai. Huống hồ hắn cũng không quá hứng thú với bọn họ, vừa ngồi xuống một góc tối liền quan sát xung quanh.
Phòng đấu giá này là một cản phòng hình tròn, ở tầng thứ nhất có vô số người đang hò hét, tạo thành một trận âm thanh đinh tai nhức óc. Loại âm thanh này khiến cho Lý Dật cảm thấy buồn bực, thế nhưng cũng biết đây là chuyện không có biện pháp.
Ở trung tâm tầng thứ nhất có một cái đài hình bán nguyệt rộng rãi, trên đài là một lão già khuôn mặt gầy gò đang thấp giọng giới thiệu cái gi đó.
Hiển nhiên lão già này phụ trách bán hàng đấu giá này cũng có tu luyện đầu khí. Hắn tuy rằng chỉ nhỏ giọng nói thế nhưng thanh âm phát ra lại vang vọng vô cùng, trong Phòng đấu giá phát ra rõ ràng không gì sánh được.
Với tu vi này, hiện nay Lý Dật cũng không đạt đến, cho nên hắn chỉ có thể từ xa nhìn thoáng qua thứ mà lão già kia đang bán đấu giá.
Thị nữ bên cạnh chu đáo dọn một chút điểm tâm trái cây cho Lý Dật rồi rót cho hắn một chén rượu nho màu hổ phách, sau đó mới nhẹ giọng nói:
- Đại nhân, không biết là ngài có muốn thị nữ phục vụ hay không, nếu như có, chỉ bằng để ta...
Lý Dật gật đầu không đáp, khuôn mặt thanh tú của thị nữ kia liền lộ ra thần sắc kinh hỉ, bất quá nàng cũng không dám làm gì quá phận, chỉ đến phía sau Lý Dật, đặt tay lên vai hắn khẽ bóp.
Hiển nhiên thủ pháp của thị nữ này đã qua huấn luyện đặc thù, tuy rằng không dùng khí lực nhiều, nhưng lại khiến người khác cảm thấy rất thoải mái. Đối với loại cảm giác này Lý Dật cũng không kháng cự, hắn chỉ tiện tay nàng chén rượu đưa trước mặt, ánh mắt thì rơi trên đài đấu giá.
Lúc này, lão già ở trên đài đang cố gắng giới thiệu một viên Tinh hạch Ma thú cấp ba. Loại Tinh hạch này có rất nhiều tác dụng. Bất kể là chế tạo loại trang bị vũ khí gì, thậm chí là tu luyện một số Công pháp Đấu kỹ đặc thù cũng đều cần dùng nó. Mà Ma thú cũng chia làm chín cấp, dựa theo cấp bậc tu luyện đấu khí cũng tương đương. Ma thú cấp ba tuy rằng chỉ thuộc cấp Đấu Sư, thế nhưng cũng đã hiếm có rồi. Dù sao Ma thú trời sinh đều có một số kỹ năng Đấu kỹ, ngoài ra thể lực lại cường hãn, muốn săn được cũng không dễ dàng.
Bất quá, Tinh hạch của Ma thú cấp ba mặc dù tốt, thế nhưng giá tiền hiển nhiên cũng không thấp, cho nên ở lầu một cũng không có mấy người dám ra giá. Cuối cùng bị một khách quý ở lầu trên thoạt nhìn vẻ mặt có chút lo lắng mua được với giá ba nghìn kim tệ.
Lão già này Lý Dật cũng thoáng nhìn qua, nhưng cũng không biết lão ta là ai, cuối cùng đành dời tầm mắt về phía đài đấu giá.
Theo thời gian trôi qua, từng kiện vật phẩm không ngừng bị người khác mua, trong đó có một số vũ khí cấp hai cấp ba. Tuy rằng khí Huyết sát toát ra từ nó cũng khiến Lý Dật có chút động tâm, thế nhưng hắn cũng không mở miệng, dù sao Xà Tôn Giả cũng đã từng nói nhưng thứ vũ khí này không tốt được bao nhiêu cho mình.
- A, a. thứ được đầu giá tiếp theo hình như có chút nặng thì phải. Lão già trên đài vỗ vỗ tay, trên mặt lộ nụ cười có chút đắc ý nói:
- Ta nghĩ mọi người hôm nay đến đây, hơn phân nửa là vì hai thứ cuối cùng, cho nên ta cũng sẽ không thừa nước đục thả câu, thứ đầu tiên chính là...
Nói rồi hắn nhẹ nhàng vung tay lên, một người hầu đi theo nhanh chóng đem một cái hộp đưa đến trước mặt hắn, tiện tay mở nắp hộp ra, một cái Quyển trục liền xuất hiện trong mắt mọi người.
Nhất thời, ánh mắt toàn trường đều bùng lên một tia lửa nóng.
- Đấu kỹ Chu Tước Trung cấp: Thanh Vân Thủ!<br
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu Thần
Chương 18: Phòng đấu giá
Chương 18: Phòng đấu giá