Chỉ một lát sau đám người Băng Tiếu Thiên đã xuất hiện trên mặt nước, trên tay bọn họ dĩ nhiên là thi thể đầu Thánh Thú Vương kia. Bất quá trên đỉnh đầu cự thú đã xuất hiện một lỗ hổng, dĩ nhiên nội đan sớm đã bị lấy đi.
Kéo thi thể Thánh Thú Vương lên, Hạ Nhất Minh không nói một lời lấy ra Ngũ Hành Hoàn, theo sau quang mang lóe lên, mặt băng đã trống trơn không còn dấu vết.
Đám người Băng Tiếu Thiên ánh mắt hâm mộ nhìn Hạ Nhất Minh, Ngũ hành không gian cường đại như vậy thật không biết sao hắn có thể làm được.
Mặc dù tất cả mọi người mơ hồ biết được điều này liên quan tới Ngũ Hành Hoàn nhưng để Hạ Nhất Minh tự nhiên nói ra, bọn họ tuyệt đối không tin.
Chỉ là bất luận phỏng đoán thế nào cũng không có khả năng nghĩ ra, Thiên hạ đệ nhất Hỏa hệ thần khí Cửu Long Lô lại nằm trong Ngũ Hành Hoàn.
- Đầu Thánh Thú Vương này quả thực quá ngu ngốc.
Hạ Nhất Minh tươi cười nói:
- Nếu có Thánh Thú Vương như vậy thật dễ dàng cho chúng ta.
Kỳ Lân Thánh chủ tức giận nói:
- Không phải đầu Thánh Thú Vương này ngu ngốc mà năng lực sát khí của Kỳ Lân thú trời sinh xung đột với chúng.
Cát Ma Phàm Thù hắc hắc cười lạnh vài tiếng, nói:
- Hơn nữa tên này khảng định không nghĩ ra, đường đường Kỳ Lân thú huyết mạch Thần thú lại cùng nhân loại mai phục.
Kỳ Lân Thánh chủ sắc mặt tối sầm, nói:
- Lão thích khách. Ngươi chẳng lẽ muốn cùng ta phân cao thấp?
Cát Ma Phàm Thù hừ lạnh một tiếng, nói:
- Lấy " một chọi một" ta không phải đối thủ.
Trong miệng lão mặc dù nói không phải đối thủ nhưng ngữ khí đầy trào phúng.
Băng Tiếu Thiên mặt mày nhăn nhó, vội vàng nói:
- Các vị. Lúc này cường địch trước mặt, mọi người liên thủ còn chưa kịp, xin đừng để xảy ra nội chiến.
Kỳ Lân Thánh chủ cùng Cát Ma Phàm Thù liếc mắt nhìn nhau rốt cuộc chuyển đầu qua một phía không nói gì.
Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, đội ngũ này tập hợp những cường giả đỉnh cấp của nhân loại, nhìn qua vô cùng cường đại nhưng trên thực tế mâu thuẫn không nhỏ. Hắn có thể khẳng định, khi Băng Đảo xuất hiện, hơn nữa thành công tiến lên chính là lúc đội ngũ giải tán.
Sau hồi lâu một âm thanh vang dội truyền tới. Đúng như Cát Ma Phàm Thù đã nói, đám Thánh Thú Vương tại Bắc hải tuyệt đối không ngờ Kỳ Lân thú mang huyết mạch cao quý lại cấu kết cùng nhân loại. Bởi thế chúng nó nghĩ nơi này chỉ có một đầu Thánh thú tồn tại, đồng thời có gan khiêu chiến.
Nếu để chúng biết nơi này còn có vài sát tinh cam đoan với trí tuệ của chúng sẽ lập tức lẩn trốn.
Kỳ Lân Thánh chủ chậm rãi gật đầu, Kỳ Lân thú đứng lên, theo sau thân thể nó lạnh lùng nhìn qua Cát Ma Phàm Thù nói:
- Lão thích khách. Lúc này cho ngươi xem qua thực lực của ta.
Nâng Kỳ Lân Thánh chủ lên, Kỳ Lân thú trong nháy mắt biến mất, hai người Tử Lỗ Li cùng Đế Thích Thiên cười khổ đuổi theo.
Viên Lễ Huân trợn tròn hai mắt, cơ hồ không tin vào lỗ tai mình.
Mặc dù nàng ở chúng cùng Kỳ Lân thú một năm, thậm chí còn từ sát khí của nó kích phát ý niệm, nhưng tuyệt đối trong khoảng thời gian này nó chưa từng mở miệng nói ngôn ngữ nhân loại.
Đôi mắt xinh đẹp của Lôi điện đảo như lạc, rõ ràng nó cũng bị biểu hiện của Kỳ Lân thú hù dọa. Chỉ có bảo trư ra vẻ hiểu biết, mặc dù hâm mộ nhưng cũng không có cảm giác ngoài ý.
Hạ Nhất Minh khẽ vỗ lên cổ Lôi diện cùng bảo trư, tủm tỉm nói:
- Các ngươi cố gắng lên.
Hai tên gia hỏa nhìn nhau, trong mắt đều thấy được vẻ khổ não, Thánh thú muốn sử dụng ngôn ngữ nhân loại như đầu Kỳ Lân thú kia phải làm sao?
Xa xa âm thanh khiêu khích chuyển thành tiếng gào thét, hơn nữa trong giây lát đã nhỏ dần.
Hạ Nhất Minh biết, đây khẳng định là do Kỳ Lân Thánh chủ đánh vỡ mặt băng theo sau kéo đầu quái thú kia xuống nước, mục đích đương nhiên không để nó tiếp tục gào thét.
Bất quá khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy kỳ lạ chính là Thánh Thú Vương Bắc hải đều là những sinh vật trong nước, từ quái xà, cự miết còn có một đầu quái ngư không rõ tên khiêu chiến Kỳ Lân thú. Những sinh vật này trước khi khiêu chiến đều từ trong nước rống lên vài tiếng, thật không biết thói quen này hình thành ra sao?
Một lát sau, đám người Kỳ Lân Thánh chủ bình an trở lại. Mặc dù tốc độ của bọn họ nhanh hơn một chút nhưng quần áo trên người có vài lỗ thủng. Chỉ là thân thể lão nhân này vô cùng cường tráng nên cũng không chính thức thương tổn.
Cầm thi thể Thánh Thú Vương không biết tên tiện tay ném xuống trước mặt Hạ Nhất Minh, Kỳ Lân Thánh chủ lạnh lùng nhìn lại Cát Ma Phàm Thù, theo sau mang Kỳ Lân thú qua một bên điều tức.
Tất cả mọi người khẽ lắc đầu không nói nhưng Hạ Nhất Minh trong lòng thầm than. Trách không được đám người Băng Tiếu Thiên không yêu cầu Cát Ma Phàm Thù trợ giúp Viên Lễ Huân, xem ra lão làm vậy là chính xác.
Một ngày sau, tiếng rống thứ ba vang lên, Hạ Nhất Minh cười ha ha, hắn cùng Viên Lễ Huân cỡi Lôi điện như tia chớp bắn đi.
Đám người Băng Tiếu Thiên liếc mắt nhìn theo, trong mắt mang theo vẻ lo lắng.
Trong ba nhóm, nhóm của Hạ Nhất Minh không nghi ngờ thực lực yếu nhất, mặc dù Viên Lễ Huân có Băng Lăng Kính trợ giúp nhưng tu vi võ đạo của nàng quá kém, nếu sử dụng đánh lén còn có thể, chính diện giao chiến chưa chắc có thể đóng băng Thánh Thú Vương đang điên cuồng.
Chỉ là mặc dù bọn họ lo lắng trong lòng nhưng cũng không ai tiến lên quan sát, trong tình hình này bọn họ lựa chọn tin tưởng Hạ Nhất Minh.
*****
Tốc độ của Lôi điện một khi phóng thích ra tuyệt đối ngang tia chớp.
Lần thứ ba tiến tới tìm chết là một đầu cự giải màu lam. Con cua lớn này dài hơn bảy trượng, một đôi càng to lớn kinh khủng, đừng nói một người, cho dù một đám người cũng không đủ cho nó kẹp.
Lúc này hai càng khủng bố của nó đưa lên cao, miệng phát ra tiếng kêu đinh tai nhức óc, tựa hồ phóng thích uy năng chính mình.
Nhưng trước mắt nó đột nhiên quang mang lóe lên. Trong sự kinh ngạc của nó đạo quang mang tím sẫm không chút nào để ý đánh mạnh vào thân thể, tiếng rống của nó nhất thời trở lên vô lực, thân thể mềm nhũn.
Hạ Nhất Minh giơ cao hai tay, trên mỗi tay là những vòng luân hồi chuyển động.
Trên tay trái Quang Ám hợp bích, Âm Dương lưỡng giới, Thiên đường địa ngục.
Trên tay phải Ngũ hành luân hồi chi hoa phóng lên, Sinh tử luân hồi.
Quang mang bất đồng nháy mắt rời tay hướng thẳng về thân thể đang run rẩy oanh kích.
Vũ kỹ cường đại nhất Đông Tây cùng lúc bộc phát từ thân thể Hạ Nhất Minh.
Bảy loại thần lực bất đồng phát huy nhuần nhuyễn uy năng của chúng.
Nửa thân thể bên trái của cự giải vô thanh vô tức bị hòa tan, thân thể dĩ nhiên chỉ còn năm phần, chiếc càng lớn được Hạ Nhất Minh cố ý khống chế bảo tồn nguyên dạng.
Bên phải vang lên tiếng nổ đinh tai, Ngũ hành luân hồi bạo phát biến nửa thân thể còn lại thành thịt vụn, vật duy nhất còn tồn tại cũng chính là chiếc sừng mà cự giải sử dụng diễu võ dương oai.
Một chiêu, chỉ một chiêu Hạ Nhất Minh đã liệp sát đầu Thánh Thú Vương cường đại này.
Ngồi phía trước Hạ Nhất Minh, Viên Lễ Huân lần nữa trợn tròn hai mắt. Trong tay nàng mặc dù là thần khí mô phỏng Băng Lăng Kính nhưng cảm giác duy nhất lúc này của nàng chính là, thứ thần khí mô phỏng này như vậy trang trí vậy.
Hạ Nhất Minh nhảy lên cao, hai tay dụng lực gõ vào phần đầu cự giải, dưới lực lượng chúc phúc năm lần, đầu cự giải rốt cuộc hoàn toàn giải thoát.
Ngũ Hành Hoàn quanh tròn quanh thân thể Hạ Nhất Minh, lúc này nó dũ phát linh tính không nói thành lời.
Hạ Nhất Minh than nhẹ một tiếng, Ngũ Hành Hoàn dù sao cũng không phải thần khí, bởi thế khi hắn vận thần lực vào đó ngược lại không được chúc phúc năm lần.
Bất quá hắn tin tưởng, chỉ cần bản thân đem Ngũ Hành Hoàn tiến giai Thần khí chính thức, nó nhất định có thể để Thần lực, thậm chí thiên địa lực lượng đạt tới năm lần chúc phúc.
Nhìn mặt băng bừa bãi, Hạ Nhất Minh cố ý tìm kiếm, rốt cuộc cũng tìm thấy nội đan ba thước giấu trong đầu cự giải. Khẽ vung tay, khỏa nội đan mau chóng được thu vào bình ngọc, sau đó hắn đưa lại cho Viên Lễ Huân.
Xác cự giải này kỳ thực cũng là tài liệu đoán tạo thần binh tốt nhưng so với xác Huyền quy chính là thua kém mười vạn tám ngàn dặm.
Bởi thế Hạ Nhất Minh coi trọng cũng chỉ là đôi càng khủng bố kia.
Ngũ sắc quang mang lóe lên nhất thời thu lại thân thể vỡ nát của cự giải vào Ngũ hành không gian. Theo sau ngũ sắc quang mang lóe lên hình thành đại chùy đập xuống, mặt băng nháy mắt xuất hiện lỗ thủng, đám vụn băng theo đó chìm xuống.
Bất quá dưới hoàn cảnh giá lạnh như vậy đám vụn băng chưa hòa tan trong nước đã kết thành một khối băng khác.
Tuy nhiên điều này cũng không liên quan tới Hạ Nhất Minh.
- Nhất Minh. Vì sao chàng làm vậy?
Viên Lễ Huân cầm bình ngọc, vẻ mặt khó tin hỏi.
Nàng biết Hạ Nhất Minh rất mạnh, ngay cả đám người Băng Tiếu Thiên đối với hắn cũng phải kiêng kỵ vài phần.
Nhưng là lúc này sau khi chứng kiến Hạ Nhất Minh ra tay nàng mới biết được sự cường đại chân chính của hắn.
Bốn vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả liên thủ cũng phải một lát sau mới giải quyết được Thánh Thú Vương, nhưng một chiêu của hắn, mặc dù có thêm Lôi điện trợ giúp nhưng chỉ cần có nhãn lực cũng đủ nhận ra. Thực lực bọn họ chênh lệch quá lớn.
Loại chênh lệch này cơ hồ không cùng cấp bậc, nhưng chẳng phải trên thế giới này không còn Thần đạo cao thủ sao?
Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, đưa một ngón tay che miệng:
- Suỵt...
Viên Lễ Huân run lên trong giây lát, theo sau hiểu rõ bật cười, bọn họ cỡi Lôi điện trở lại.
Nhìn bóng lưng Hạ Nhất Minh rời đi đám người Băng Tiếu Thiên sắc mặt cũng không chút nào thoải mái. Mặc dù bọn họ đều biết tu vi võ đạo của Hạ Nhất Minh vô cùng cường đại hơn nữa ngay cả vũ kỹ cường đại nhất của Đông Tây cũng được hắn nắm giữ nhưng từ đầu tới cuối không ai nhìn qua toàn bộ vũ kỹ này.
Cho dù Cát Ma Phàm Thù cùng Ngao Bác Duệ đã từng giao thủ với Hạ Nhất Minh nhưng cũng không phải sinh tử chiến bởi vậy khi nhìn Hạ Nhất Minh cỡi Lôi điện xuất phát, bọn họ trong lòng có chút lo lắng.
Đương nhiên đa phần trong lòng không phải lo lắng cho an toàn của Hạ Nhất Minh mà sợ rằng hắn không thể lưu lại đầu Thánh Thú Vương kia. Nếu sơ sảy để đầu Thánh Thú Vương này chạy thoát, hậu quả vô cùng. Công sức bọn họ bỏ ra bày binh bố trận cũng theo đó trôi mất.
Vài người liếc mắt nhìn nhau, duy chỉ có Đế Thích Thiên hoàn toàn bình tĩnh, bởi lão biết bên cạnh Hạ Nhất Minh còn có một Thần đạo Ngưng huyết nhân, hơn nữa uy lực khôi lỗi này vô cùng đáng sợ. Chỉ là trong hoàn cảnh này Đế Thích Thiên có chút hoài nghi, Hạ Nhất Minh đến tột cùng ra lệnh cho khôi lỗi bộc lộ bao nhiêu thực lực. Nếu để thiên địa lực lượng hao mòn quá thì được không bằng mất.
- Hắn có thể thành công.
Một âm thanh già nua vang lên.
Mọi người giật mình nhìn lại, bởi những lời này không ngờ xuất phát từ Kỳ Lân thú.
Đầu Kỳ Lân thú này thành danh so với bọn họ quá lâu, bất quá trước khi nó tấn giai siêu cấp Thánh thú đã lựa chọn cùng Đồ đằng cường giả cộng sinh. Cho tới khi nó tấn giai Thánh thú siêu cấp nhiều năm vẫn trung thành với điều này mà lựa chọn Kỳ Lân Thánh chủ.
Đối với đầu Thánh thú đã ngàn năm tuổi, hơn nữa nắm giữ ngôn ngữ nhân loại như vậy, tất cả mọi người đều không thể coi thường.
- Ngươi có thể khẳng định?
Kỳ Lân Thánh chủ kinh ngạc hỏi.
- Đúng. Hắn rất mạnh.
Kỳ Lân thú nói xong lười biếng vục mặt vào băng tuyết không nói thêm.
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, Kỳ Lân thú nói những lời này quả thực khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc. Nghĩ không ra đại lão gia này đối với tiểu tử kia đánh giá cao như vậy.
Vào lúc này một âm thanh cực lớn vọng tới, nếu lúc đầu âm thanh này vang vọng thì lúc này trở lên vô cùng mềm yếu. Âm thanh thiếu sinh khí như vậy khiến đôi mắt mọi người xuất hiện vẻ kinh ngạc, thậm chí sợ hãi.
Dù là Hạ Nhất Minh khiến đầu Thánh Thú Vương kia kêu gào thảm thiết cũng không khiến bọn họ giật mình như vậy. Nhưng tiếng kêu não nề này khiến người ta có cảm giác lạnh lẽo thấu xương.
Bất quá cũng may tiếng kêu này không kéo dài liên tục mà rất nhanh biến mất, theo sau truyền tới âm thanh bạo liệt khiến trong lòng mọi người như dao cắt. Một cỗ khí tức tử vong từ xa truyền lại, khiến mọi người biết, Hạ Nhất Minh đã thành công tiêu diệt đầu Thánh Thú Vương kia.
Bất quá ý nghĩ này vừa xuất hiện tất cả phát lạnh trong lòng, cho dù đám người có quan hệ tốt hơn với Hạ Nhất Minh như Đế Thích Thiên, Tử Lỗ Li cùng Băng Tiếu Thiên cũng thế.
Bắc Cương Thánh Thú Vương thực lực mặc dù không quá cường đại nhưng tuyệt đối không kém. Bọn họ tập hợp lực lượng của bốn vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả sử dụng phương pháp đánh lén, mất khá lâu mới có thể giết chết một đầu. Mà Hạ Nhất Minh...
Từ khi tiếng kêu của đầu Thánh Thú Vương vang lên tới khi tắt hẳn chỉ có thời gian một lần xuất thủ.
Chẳng lẽ Hạ Nhất Minh vừa ra tay đã giết chết một đầu Thánh Thú Vương? Mặc dù mọi người mơ hồ nhận định điều này nhưng ánh mắt nhất loạt lóe lên vẻ không tin.
Sau một lát quang mang màu trắng từ xa vọt lại, mọi người vừa hoa mắt lên đã thấy Lôi điện mang theo Hạ Nhất Minh, Viên Lễ Huân cùng bảo trư trở về.
Đầu bạch mã này kiêu ngạo ngẩng đầu, ánh mắt hướng về Kỳ Lân thú khiêu khích, đôi mắt nó dường như phát sáng, bộc lộ rõ ràng bộ dạng hung ác.
Hạ Nhất Minh nhảy xuống, hắn biết Viên Lễ Huân mặc dù đã chấp nhận nhưng trước mặt nhiều người như vậy cũng không có dũng khí ngồi chung ngựa với mình.
Bất quá tại Bắc Hải đầy hiểm nguy này, Hạ Nhất Minh cũng chỉ có thể để Viên Lễ Huân một tấc không rời bạch mã hắn mới có thể yên lòng.
Mặc dù Hạ Nhất Minh cũng biết trước khi Băng Đảo xuất hiện, Viên Lễ Huân chưa sử dụng thần khí mô phỏng Băng Lăng Kính mở đường, nàng vẫn là đối tượng bảo hộ của tất cả mọi người nhưng hắn vẫn lo lắng, hết thảy vẫn phải tự tay nắm giữ.
Ánh mắt Băng Tiếu Thiên liếc qua Hạ Nhất Minh, đối mặt với một mảnh băng thiên tuyết địa này, lão đương nhiên không nhìn ra bí mật gì. Thu hồi ánh mắt, lão đành quay qua hỏi:
- Hạ huynh. Đầu quái thú đã xử lý xong?
Lão tu luyện đã thành tinh, đối mặt với người bình thường cao cao tại thượng nhưng đối mặt với Hạ Nhất Minh lúc này, trong lòng không hiểu vì sao dao động mãnh liệt, tình huống này từ sau khi lão tấn giai Nhân đạo đỉnh cấp còn chưa từng gặp qua. Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, mỉm cười nói:
- Là một đầu Cự Giải Thánh Thú Vương. Đôi càng của nó rất tốt có thể sử dụng đoán tạo thần binh lợi khí.
Vẻ tươi cười trên mặt Băng Tiếu Thiên nháy mắt ngưng lại. Tất cả mọi người đều dựng tai lên nghe ngóng bọn họ nói chuyện. Sau khi Hạ Nhất Minh thừa nhận đã giết chết đầu Thánh Thú Vương kia, trong lòng bọn họ chấn động thế nào không nghĩ cũng biết.
Mặc dù chưa người nào mở miệng nói gì nhưng thái độ đối với Hạ Nhất Minh biến hóa thần kỳ.
Ngay cả Cát Ma Phàm Thù trời sinh cao ngạo tựa hồ với Hạ Nhất Minh cũng quên đi vài phần bất mãn.
Vài ngày sau đó thiên địa lực lượng nơi này bỗng nồng đậm hẳn lên, cơ hồ hóa thành thực thể.
Đám người Hạ Nhất Minh vô cùng kinh hỉ, bọn họ biết Thần Toán Tử hoàn toàn chính xác. Bất quá thiên địa lực lượng nơi này dao động quá rõ ràng, thậm chí vượt xa đệ nhất Động Thiên tại Động Thiên Phúc Địa, hơn nữa tốc độ biến hóa thiên địa lực càng lúc càng khiến Thánh Thú Vương từ nơi khác tới.
Sau khi cảm nhận được khí tức hung mãnh của Kỳ Lân Thánh chủ, đám Thánh Thú Vương này trở lên giảo hoạt, không ngờ có ba đầu Thánh Thú Vương liên thủ muốn phục kích Kỳ Lân thú.
Nhưng đáng tiếc chính là bọn chúng không phát hiện sự tồn tại của đám người Hạ Nhất Minh, ngược lại bị Chướng Nhãn Pháp của lão thích khách Cát Ma Phàm Thù phát hiện. Bởi vậy mọi người liên thủ ra tay giành được toàn thắng.
Lần công kích này Hạ Nhất Minh cũng không sử dụng Quang Ám hợp bích cùng Ngũ hành thần lực. Hắn chỉ sử dụng Ngũ hành chân khí thông thường phối hợp cùng Lôi điện, Viên Lễ Huân ra tay. Mặc dù bọn họ dễ dàng giải quyết một đầu Thánh Thú Vương nhưng biểu hiện này rơi vào mắt những người còn lại khiến hình ảnh Hạ Nhất Minh trở lên cao thâm khó lường.
Ngắn ngủi chỉ vài ngày số Thánh Thú Vương chết trong tay bọn họ đã tới con số mười lăm.
Đây chính là một con số kinh khủng, mặc dù diện tích Bắc Hải rộng lớn, đám Thánh Thú Vương không chỉ có mười lăm đầu nhưng ngắn ngủi vài ngày đã chết đi số lượng lớn như vậy, đám Thánh Thú Vương còn lại rốt cuộc cũng cảnh giác hơn. Bất luận thiên địa lực lượng nơi này có nồng đậm ra sao, bọn chúng cũng không tiến tới tìm chết nữa.
Tới lúc này đám người Băng Tiếu Thiên cũng không cưỡng cầu nữa. Bọn họ đã sớm nghĩ ra, Thánh Thú Vương không phải ngu ngốc, để có thể thống nhất một hải vực, sao có thể là kẻ ngốc đây?
Nếu như không phải ngàn năm Băng Đảo xuất hiện khiến bọn chúng bị ảnh hưởng, tuyệt đối bọn họ không thể thành công tiêu diệt mười lăm đầu Thánh Thú Vương này. Bất quá từ nay về sau, phải sử dụng toàn lực ứng phó.
Lẳng lặng ngồi trên mặt băng, Hạ Nhất Minh ngửa cổ nhìn phía chân trời. Hắn cảm nhận được một cỗ thiên địa lực lượng khó tin, trong lòng không khỏi cảm khái vạn phần.
Mặc dù trong cổ tịch từng ghi lại, thiên địa lực lượng tại niên đại Thần đạo vô cùng nồng đậm nhưng giờ phút này Hạ Nhất Minh mới hiểu được. Thì ra chênh lệch giữa hai niên đại to lớn thế nào.
Bóng tối lúc này tràn ngập vẻ yên tĩnh nhưng tất cả mọi người đều biết, đây tuyệt đối là sự bình an cuối cùng.
Một khi những đầu Thánh Thú Vương tụ hợp lại, hơn nữa cùng nhau tiến tới nơi này, sẽ không phải một hai đầu như trước nữa. Truy tung khí trước ngực khẽ run lên, mi tâm Hạ Nhất Minh giật giật. Hắn chậm rãi đứng lên, nhìn về phía xa. Viên Lễ Huân kinh ngạc liếc mắt nhìn hắn, mà những người còn lại mặc dù thắc mắc nhưng cũng làm như không thấy. Bọn họ đang tĩnh tâm dưỡng khí, cố gắng đề cao trạng thái của mình, bởi tất cả đều biết, trận chiến tiếp theo có lẽ là sinh tử chiến.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Thần
Chương 987: Miểu sát
Chương 987: Miểu sát