Thần long giật mình, hai mắt mở lớn nói:
- Vi Cẩm Thuận ta hi vong giao dịch của ngươi có thể sau khi cải tạo biến dị Phích Lịch Thương mới nhắc tới.
Vi Cẩm Thuận chần chừ một lát nhìn Thần long cung tay hành lễ theo sau lui lại.
Bất luận trong lòng lão nguyện ý hay không lúc này cũng không dám đối kháng trực tiếp với Thần long.
Mặc dù trong đám Thần đạo cường giả người nắm giữ thần khí Ngũ Hành Hoàn là Ngao Mẫn Hành vô cùng cường đại nhưng cho dù là lão cũng không dám nói có thể chiến thắng Thần long này. Nếu không phải vậy, trách nhiệm bảo vệ thông đạo cũng không phải Thần long mà là Ngao Mẫn Hành.
Thân thể Thần long chậm rãi di chuyển, âm thanh ù ù vang lên:
- Hạ Nhất Minh. Ta hi vọng trong thời gian một tháng ngươi có thể cải tạo xong toàn bộ Phích Lịch Thương.
Hạ Nhất Minh ánh mắt liếc qua đống vật phẩm không gian, mấy thứ này nếu rơi vào thế giới kia sẽ gây ra không ít gió tanh mưa máu, sẽ không có không ít cường giả đánh nhau sứt đầu mẻ trán cũng muốn có được một kiện. Bất quá lúc này chúng đều yên lặng nằm trước mặt Hạ Nhất Minh tựa hồ như binh lính đợi tướng quân kiểm duyệt, khiến trong lòng hắn xuất hiện cảm giác khác thường.
Ánh mắt mọi người đều tập trung lên người hắn, đám Thần đạo cường giả cũng biết lúc này Hạ Nhất Minh đang kiểm duyệt số Phích Lịch Thương trong vật phẩm không gian.
Mặc dù mọi người đều muốn biết trong tay người khác có bao nhiêu nhưng không ai liều lĩnh hành động.
Sau một lát, trên mặt Hạ Nhất Minh xuất hiện vẻ tươi cười, nói:
- Thần long đại nhân. Ngài yên tâm, sau một tháng ta nhất định cải tạo xong số Phích Lịch Thương này.
Thần long hài long gật đầu, theo sau nó vung cự trảo điểm lên hư không.
Vô số cát bụi trên mặt đất bay lên, cát bụi trong không gian đột nhiên ngưng lại, tựa hồ như có thêm lực lượng nào đó quẩn quanh tại đây khiến dao động kỳ dị xuất hiện. Chậm rãi một cảnh tượng thần kỳ xuất hiện trước mắt mọi người.
Trên mặt đất đám cát bụi đột nhiên dâng cao dần hình thành gian phòng cao ba trượng.
Đây là một căn phòng cấu thành từ cái bụi khiến nó mang màu vàng kỳ dị. Dài rộng chừng mười trượng cũng làm không gian bên trong căn phòng không nhỏ, đừng nói chỉ mình Hạ Nhất Minh, cho dù tất cả nhân loại Thần đạo đi vào cũng dư sức.
Đương nhiên căn phòng này với Thần thú mà nói vô cùng thấp bé, bởi thế mọi người đều biết nơi này cấp cho Hạ Nhất Minh sử dụng.
Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biên, khi Thần long vung cự trảo hắn đã cảm nhận được Thổ hệ lực lượng dao động mãnh liệt. Lực lượng này dao đông với tần suất lớn, hơn nữa tác động vô cùng thần kỳ với mặt đất. Hết thảy đối với Hạ Nhất Minh mà nói vô cùng kỳ lạ.
Thì ra thần lực còn có thể vận dụng như vậy, không chỉ để công kích, Thổ hệ lực lượng thậm chí còn có thể nháy mắt ngưng tụ thành căn phòng.
Chỉ là điều này với Hạ Nhất Minh mà nói tuyệt đối là lĩnh vực mới, với tu vi vừa tiến giai Thần đạo của hắn, căn bản không thể hiểu ra đạo lý gì.
Ý niệm của hắn mau chóng lướt qua muốn ghi chép lại tần suất dao động dưới mặt đất nhưng hắn nhanh chóng thất vọng bởi không cách nào làm được.
Mấy thứ này thâm ảo khó lường, không thể nắm giữ cơ bản cũng không thể hiểu rõ đạo lý trong đó.
Bảo Nham Trúc vẻ mặt cảm thán, thở dài nói:
- Sau khi gia sư qua đời, cũng chỉ Thần long đại nhân mới có thể vận dụng Thổ hệ bậc này.
Những người còn lại khẽ gật đầu, dĩ nhiên bọn họ cùng công nhận lời nói này.
Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, lập tức nghĩ tới Thông Thiên Bảo Tháp tại Linh Tiêu Bảo Điện. Hắn nhất thời hiểu ra, vị Lão tổ Linh Tiêu Bảo Điện trước đây cũng từng nắm giữ thần thông này.
- Hạ Nhất Minh. Ngươi có thể tiến vào.
Âm thanh Thần long ù ù vang lên vô cùng uy nghiêm:
- Phích Lịch Thương với chúng ta vô cùng quan trọng. Mời các ngươi rời đi.
Ánh mắt nó chuyển qua nhìn Ngao Mẫn Hành, nói:
- Một tháng này ta hi vọng không ai quấy rầy hắn.
Trầm ngâm giây lát, Ngao Mẫn Hành trầm giọng nói:
- Thần long huynh xin yên tâm. Ngao mỗ cũng không phải không biết nặng nhẹ.
Hạ Nhất Minh đứng bên nhìn quan hệ một người một thú này đã hiểu đại khái.
Thần thú trên cơ bản đều hành động độc lập, trừ Bạch Hổ hai cánh những Thần thú còn lại không đồng hành cùng nhân loại. Nhưng chúng nó đối với Thần long vô cùng kính sợ, bởi vậy đương nhiên sẽ không phản đối.
Hạ Nhất Minh mặc dù không biết Thần long sử dụng thủ đoạn nào nhưng có thể làm được điều này khẳng định đã trải qua một phen tranh đấu, nếu không đám Thần thú kia sẽ không ngoan ngoãn như vậy.
Mà nhân loại không nghi ngờ phức tạp hơn rất nhiều. Mặc dù sóng vai tác chiến năm trăm năm nhưng đám người này có những mâu thuẫn không nhỏ, cũng không có cường giả tuyệt đối trấn áp. Đương nhiên Ngao Mẫn Hành là một trong những người cường đại nhất. Mặc kệ thực lực của lão hay thực lực Ngũ Hành Môn đều được xếp hàng đầu, bởi thế Thần long đối với lão tương đối khách khí.
Lưu Mục nghiêm mặt đi tới bên cạnh Hạ Nhất Minh, nói:
- Nhất Minh. Thần khí Ngũ Hành Hoàn của Ngũ Hành Môn thật sự trong tay ngươi?
Hạ Nhất Minh vội vàng nói:
- Đây cũng không phải thần khí Ngũ Hành Hoàn, chỉ là phôi Ngũ Hành Hoàn mà thôi. Nhiều nhất có thể coi là một kiện thần khí mô phỏng.
Lưu Mục chậm rãi gật đầu, theo sau mỉm cười nói:
- Đi thôi. Chỉ cần ngươi không đoạt vật này từ trong Ngũ Hành Môn, nó là của ngươi.
Mặc dù những lời này của lão không lớn nhưng đang đứng tại đây có những ai? Mỗi người đều hiểu, Lưu Mục không để ý hết thảy che chở Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh cảm kích gật đầu, theo sau xoay người tiến vào căn phòng kia, cuối cùng cánh cửa phòng cũng được đóng lại.
Sau khi nhìn hắn tiến vào, Ngao Mẫn Hành hừ lạnh một tiếng, nói:
- Lưu huynh. Nếu thần khí trấn môn của quý phái bị mất đi không biết ngươi sẽ hành động thế nào?
Lưu Mục xoay người, hai trong mắt không chút che giấu nhìn thẳng Ngao Mẫn Hành bình tĩnh nói:
- Nếu Lưu mỗ đoạt được binh khí từ trong tay người muốn mưu sát mình, bất luận thế nào cũng không tự nhiên dâng tặng người.
Ngao Mẫn Hành khóe miệng nhếch lên nói:
- Lão phu làm gì không tự nhiên, chỉ muốn làm giao dịch mà thôi.
Lưu Mục cười ha hả nói:
- Ngao huynh. Vậy Lưu mỗ cũng xin hỏi một tiếng. Nếu có người muốn giao dịch bổn mạng thần khí Ngũ Hành Hoàn, ngươi có đồng ý không?
Ngao Mẫn Hành sắc mặt nhất thời xanh mét, ánh mắt xoay chuyển mơ hồ cảm nhận được địch ý ẩn giấu trong đó. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Ngũ Hành Môn năm đó là đệ nhất đại phái, cho dù tại nơi này bọn họ cũng có được hai vị Thần đạo. Hơn nữa nắm trong tay thần khí Ngũ Hành Hoàn lão càng được công nhận là Thần đạo đệ nhất cường giả nhân loại. Bởi thế mơ hồ mọi người có xu hướng liên thủ đối địch với lão.
Bất quá dưới tình huống này, bất luận là ai trừ Lưu Mục cũng không ra mặt giúp Hạ Nhất Minh.
Một cỗ sát khí từ thân thể Ngao Mẫn Hành tản ra bốn phía. Khí tức này mặc dù không có sát ý nhưng ẩn chứa lực lượng khiến ngươi ta khó chịu.
Lưu Mục hừ lạnh một tiếng, lão biết người kia không thể đối địch. Nhưng cho dù đối mặt với kẻ địch như vậy lão cũng không thể buông tay để hi vọng Thiên Trì nhất mạch theo đó biến mất. Dù sao trong thế giới này, nếu lão không vì Hạ Nhất Minh ra mặt cũng không còn ai dám xúc phạm cường giả như Ngao Mẫn Hành.
Khí tức cường đại đồng dạng khuếch tán từ thân thể Lưu Mục. Khí tức hai bên gặp nhau giữa không gian phát ra hoa lửa chói mắt.
Sắc mặt bọn họ vô cùng ngưng trọng, nhưng trong khí tức không ẩn chứa sát khí chân chính.
Trong khi giải quyết ân oán không thể không tiến hành sinh tử chiến, nhưng đối với các vị Thần đạo cường giả mà nói, ra tay luận bàn là chuyện thường xuyên. Ngay cả Thần long cũng không có cách ngăn cản chuyện này.
- Các vị. Mọi người hay là tạm dừng tay, chờ Hạ trưởng lão đoán tạo xong Phích Lịch Thương, sau đó chậm rãi thương lượng.
Mã Dự đột nhiên tiến tới đứng bên Lưu Mục vừa cười vừa nói.
Tất cả mọi người cơ hồ ngẩn ra, cho dù Lưu Mục cũng tuyệt đối không cho rằng Mã Dự sẽ làm ra chuyện này.
Ngao Mẫn Hành ánh mắt lóe lên, khí tức trên người chậm rãi thu liễm. Khi hai vị cường giả đồng giai giăng co, một bên hành động như vậy là tối kỵ nhưng lão không quan tâm, thu liễm khí tức xong khoát tay rời đi.
Nếu lấy một chọi một lão hiển nhiên nắm chắc phần thắng, trừ khi gặp phải Thần long. Nhưng nếu chọc giận mọi người kết cục thê thảm vô cùng.
Mưu Tử Long trong lòng cười lạnh không thôi. Nếu không phải từng nghe qua những lời của Mã Dự, hẳn ngay cả lão cũng cao hứng cảm kích trong lòng. Bất quá lúc này lão lại có ý muốn xem náo nhiệt.
Lưu Mục âm thầm thở dài trong lòng, Lão nhìn Mã Dự cảm kích cười, hai người đều có toan tính riêng, quan hệ mau chóng kéo gần lại.
Lý Áo Ba Đặc đột nhiên mở miệng nói:
- Ngao Tông chủ xin chờ một chút.
Đám người Ngao Mẫn Hành ngừng lại, Ngao Bác Duệ lại càng không dám chậm trễ nói:
- Tiền bối có gì phân phó.
- Ha ha. Bổn tọa chỉ muốn hỏi những người tiến vào nơi đây có người Thần điện chúng ta hay không?
Đám người Lô Khắc ánh mắt sáng lên, không chút do dự vây lại.
Giờ phút này bọn họ vô cùng hứng thú với tình huống bên ngoài.
Ngao Bác Duệ cười khổ một tiếng, lão chậm rãi kể hết mọi chuyện. Mặc dù lão đã tận lực khách quan không để tình cảm xen vào nhưng ánh mắt mọi người dần thay đổi.
Mưu Tử Long trong lòng thầm than. Đợi khi Hạ Nhất Minh đi ra có lẽ hắn sẽ phát hiện, hết thảy đã thay đổi, có lẽ số người mang địch ý với hắn càng nhiều hơn.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Thần
Chương 1026: Giằng co
Chương 1026: Giằng co