TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 777: Tiếu Phách xuất quan


Đoạn Ngọc Nhan chăm chú nhìn Dương Thiên Lôi nửa phút, mới vô cùng bất đắc dĩ nói:

- Rất đơn giản, chỉ cần ngươi một mực đi xuống dưới, là có thể tiếp xúc đến phong ấn pháp tắc. Ta biết đối với trận pháp ngươi có được thiên phú mà người thường không có, thế nhưng đạo phong ấn này căn bản không phải là vấn đề trận pháp, mà là một tồn tại tựa như số phận, không thể nào kháng cự, là do cường giả Chân Tiên của Tam Thập Tam Thiên mở ra, bố trí trật tự cho thiên đạo! Chỉ cần ngươi còn trong đó, liền bị nó chế ước. Trừ phi tu vi ngươi tới cảnh giới Chân Tiên, vượt ra khỏi Tam Thập Tam Thiên....

- Ngoại trừ cách đó, còn có biện pháp nào nữa hay không?

- Ta không biết. Không bằng... Trước tiên ngươi cùng ta quay về Cửu Dương Điện? Có lẽ sư phụ ta sẽ biết nhiều hơn một chút...

Đoạn Ngọc Nhan thử thăm dò hỏi.

- Không được. Chúng ta trực tiếp quay về Cửu Dương Cung, càng dễ bị Tiếu Phách đuổi tới! Không bằng... Tiền bối, ngươi đi theo ta xem sao?

Ánh mắt Dương Thiên Lôi lấp lánh nhìn chằm chằm Đoạn Ngọc Nhan, nói.

Lúc này, đối với tầng ngoài của Tam Thập Tam Thiên, Dương Thiên Lôi đã có hiểu biết cơ bản. Phương thức trao đổi thần niệm cũng không hề dễ dàng, bằng không mà nói, Đoạn Ngọc Nhan đã sớm liên hệ với Cửu Dương Chân Tiên rồi. Bởi vì ở nơi này, ngoại trừ bất đồng về hoàn cảnh với bên trong Tam Thập Tam Thiên ra, quan trọng nhất là không gian nơi này thật sự quá lớn, đây chính là không gian bao bọc hoàn toàn cả Tam Thập Tam Thiên, chỉ riêng Vô Thiên đã rộng lớn ra sao? Huống chi còn bao bọc toàn bộ Tam Thập Tam Thiên? Thần niệm dù cường đại hơn đi chăng nữa, cũng không thể nào bao phủ toàn bộ Tam Thập Tam Thiên được.

Tối trọng yếu hơn nữa, Cửu Âm Cung của Tiếu Phách cùng Cửu Dương Cung của Thuần Dương Chân Tiên, lại hoàn toàn nằm vào hai cực của tầng ngoài Tam Thập Tam Thiên. Tương đương với Cực Nam cùng Cực Bắc của địa cầu vậy. Muốn đến Cửu Dương Cung mà nói, phải phi hành trọn vẹn một nửa chu vi Tam Thập Tam Thiên!

Cho dù hai người phi hành không ngừng nghỉ ở trong không gian hỗn loạn, chí ít cũng phải cần đến thời gian hai ba năm!

Dương Thiên Lôi đang bức thiết mau chóng quay về, đâu có thể chờ được thời gian dài như vậy?

- Được rồi, xem ra ngươi không thử qua chắc sẽ không từ bỏ hy vọng, đã vậy ta sẽ mang ngươi đi!

- Khặc khặc khặc khặc....

Những tiếng cười âm trầm kinh khủng, ở bên trong Vô Thiên, đã mang tới sự khủng hoảng rất lớn cho vô số tinh vực. Chỉ vẻn vẹn trong vài ngày, môn phái đầu tiên đã ngã xuống, vô số tu luyện giả đều bị chết trên tay yêu nghiệt. Cho dù có khởi động Thiên Môn, thế nhưng trước khi những cao thủ tuyệt đỉnh vẫn chưa tới nơi, toàn bộ yêu nghiệt đã chạy mất tăm mất tích.

Đây hoàn toàn là đơn phương tàn sát!

Một khi gặp phải yêu nghiệt tập kích, ngoại trừ cao thủ Thiên giai còn có một đường sinh cơ ra, những người khác trên cơ bản toàn bộ đều gặp phải độc thủ, ngay cả giới thế tục cũng không ngoại lệ.

Dưới hoàn cảnh đầy nguy cơ như vậy, những tiểu môn phái phối hợp với nhau phòng ngự, tự nhiên tích tiểu thành đại, vì bảo mệnh mà thi nhau gia nhập vào trong những đại môn phái, tìm kiếm che chở. Một ít tiểu tinh vực cũng trực tiếp tiến đến Vô Cực Tinh Vực, Huyễn Hải Tinh Vực cùng một số đại tinh vực tìm nơi nương tựa.

Toàn bộ cao thủ tuyệt đỉnh, vào giờ khắc này cũng không khỏi bỏ đi thành kiến, liên thủ bắt đầu tiến vào những tinh cầu mà bằng vào sức một người căn bản không thể nào khống chế được.

Như Càn Nguyên Tinh, Vũ Hồn Tinh, những tinh cầu cỡ lớn nơi đóng trú của các đại thế lực, cho dù là Chân Thần Cảnh Thiên giai đại viên mãn, trước đây cũng đều không thể nào nắm giữ trong tay được, bởi vì ngân hà thủ hộ thú của loại tinh cầu này, cường đại đến mức không thể tưởng tượng, căn bản không phải một hai cao thủ Thiên giai đại viên mãn là có thể đối phó nổi. Mà bây giờ, vì chống đỡ đám yêu nghiệt xuất quỷ nhập thần, bọn họ phải liên thủ trợ giúp những cao thủ tuyệt đỉnh khác khống chế nắm giữ toàn bộ phạm vi những tinh cầu đó.

Dùng thời gian hơn hai tháng, một số tinh cầu chủ yếu đã bị những cao thủ tuyệt đỉnh thi nhau nắm giữ, thế tục giới, tu luyện giới, tuyệt đại đa số mọi người đều tụ tập lên những tinh cầu này, cho đến lúc này, toàn bộ bên trong Vô Thiên mới được coi là chân chính hình thành một vòng phối hợp phòng ngự.

Thủ hạ của Thiên Lôi mấy trăm Thiên giai đại viên mãn, cùng với toàn bộ cao thủ tuyệt đỉnh trong tất cả các tinh vực cứ mười người một tổ, cùng nhau thủ hộ một tinh cầu.

Còn tuyệt đại đa số những tinh cầu khác đều là người đi nhà trống, biến thành nơi hoang vu.

- Thiên Lôi?

Ngay khi Dương Thiên Lôi cùng Đoạn Ngọc Nhan thay phiên nhau nghỉ ngơi, liên tục phi hành ba tháng, khi Dương Thiên Lôi đang tiến nhập trạng thái tu luyện để khôi phục pháp lực thần niệm, thanh âm Thông Thiên Cổ Thụ một lần nữa vang lên trong óc hắn.

- Cổ gia gia, sao rồi?

- Vô Thiên đại kiếp đã phủ xuống trong khoảng thời gian ngươi rời đi, tử thương vô số, hiện tại toàn bộ tu luyện giả cùng thế tục giới trong Vô Thiên đều tập trung đến hơn mười tinh cầu chủ yếu. Nhưng dù vậy vẫn luôn bị yêu nghiệt tập kích... Mẫu thân ngươi hi vọng ngươi xuất thủ tương trợ!

Thông Thiên Cổ Thụ nói.

- Ta biết, nhưng không rõ ta có trở về kịp hay không? Hơn nữa, cũng không biết có thành công hay không nữa!

Dương Thiên Lôi nhíu mày nói.

Dương Thiên Lôi đương nhiên hiểu rõ tình trạng trong Vô Thiên, đám yêu nghiệt này chỉ có ba trăm Thiên giai đại viên mãn, nếu đối địch chính diện chắc chắn sớm đã bị tiêu diệt, nhưng nếu bọn chúng đánh du kích mà nói, cao thủ trong Vô Thiên căn bản không có biện pháp, khó lòng phòng bị.

- Ý mẫu thân ngươi là mở ra Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình cùng Thần Táng Sơn! Trong khoảng thời gian ngắn bồi dưỡng thêm một số Thiên giai đại viên mãn, chỉ có như vậy mới có thể bao vây đánh bọc đám yêu nghiệt này, triệt để giết hết bọn chúng!

Thông Thiên Cổ Thụ nói:

- Chờ sau khi giết hết những yêu nghiệt này, giải quyết xong Vô Thiên đại kiếp, mẫu thân của ngươi sẽ mang theo chúng nữ xông ra khỏi Vô Thiên, hội hợp với ngươi!

Nghe thấy Thông Thiên Cổ Thụ nói vậy, Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày, hắn biết rõ, nếu thực sự mở ra Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình cùng Thần Táng Sơn, tự nhiên trong khoảng thời gian ngắn có thể bồi dưỡng được vô số Thiên giai đại viên mãn, thế nhưng, đang trong Vô Thiên đại kiếp, những người này có lẽ còn chưa có tâm tư gì, nhưng nếu như sau khi vượt qua được Vô Thiên đại kiếp thì sao? Một khi phản bội, mà bản thân lại không có ở đó, bằng vào nhóm người Lăng Hi sao chống đỡ nổi?

Nhân tính tham lam, trong cảnh nguy nan sẽ không biểu hiện ra, thế nhưng sau khi vượt qua nguy nan thì sao? Bọn họ đã biết rõ được uy năng vô thượng của Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, sao lại không muốn biến nó thành của riêng?

Sau một lát, Dương Thiên Lôi trầm giọng nói:

- Mở ra thì có thể, nhưng tiền đề phải để cho Lăng Hi độ hóa! Cao thủ đã ngoài Chân Thần Cảnh Địa Giai sau khi được độ hóa sẽ tiến vào Thần Táng Sơn! Cao thủ Chân Thần Cảnh đại viên mãn cũng phải tự nguyện để cho Lăng Hi độ hóa, bằng không bất luận kẻ nào cũng không được để bọn họ tiếp thu được ý chí Chủ Thần!

- Tốt!

- Còn nữa, Cổ gia gia, liên hệ giữa ta cùng với Thủy Nguyên Tinh đã hoàn toàn bị chặt đứt, người truyền lời cho mẫu thân ta cùng với Lăng Hi các nàng, vô luận thế nào cũng phải đặt việc bảo vệ Thủy Nguyên Tinh lên hàng đầu!

- Việc này không cần ngươi nhắc, lần trước sau khi quyết định không đi tìm ngươi, chúng ta đã trở lại Thủy Nguyên Tinh rồi!

Thông Thiên Cổ Thụ nói:

- Ngươi cũng đừng vội trở về, nói không chừng chẳng bao lâu nữa, chúng ta sẽ đi ra khỏi Vô Thiên!

- Ừm, ta sẽ tận lực, nếu thực sự không thể nào xuyên qua phong ấn, cũng chỉ có thể ở nơi này chờ mọi người thôi!

Ngay khi Dương Thiên Lôi cùng Đoạn Ngọc Nhan chạy ra khỏi Cửu Âm Tuyệt Địa được nửa tháng, ở sâu bên trong Cửu Âm Cung, Tiếu Phách dẫn dắt toàn bộ cao thủ thất trọng thiên của Tiếu gia rốt cục cũng đã xuất quan!

Ngay khi vừa xuất quan, toàn bộ cao thủ đã ngoài thất trọng thiên đều hưng phấn không gì sánh được. Lần này tuy rằng bọn họ hoàn toàn là trợ giúp lão tổ tông Tiếu Phách ngưng luyện thiên địa lực, trực tiếp cung cấp cho hắn hấp thu rèn luyện, củng cố cảnh giới cửu trọng thiên đại viên mãn đến cực hạn, nhưng bọn họ cũng được lợi rất nhiều. Tuy rằng không đề thăng được cảnh giới, nhưng đối với pháp tắc thiên đạo cùng lĩnh ngộ về Cửu Âm Tuyệt Mạch lại khắc sâu hơn rất nhiều.

Tiếu Phách không hề nghi ngờ chính là người hưng phấn nhất, bởi vì hắn thông qua bế quan lần này đã tu luyện Cửu Âm Tuyệt Mạch tới cực hạn, hắn có thể khẳng định, chỉ cần hấp thu Cực Dương Chân Nguyên trong cơ thể Đoạn Ngọc Nhan, hắn liền có thể thành công đạt tới Âm Cực Sinh Dương, một thời gian sau liền trở thành thân thể Cửu Âm Cửu Dương chân chính! Trở thành cường giả cấp bậc Chủ Thần của tầng ngoài Tam Thập Tam Thiên!

Thế nhưng, khi hắn mang theo chúng đệ tử xuất quan, lại thấy vô số đệ tử quỳ trên mặt đất, cả đám đang run sợ!

- Tiểu Quỳ, bây giờ còn chưa phải thời điểm chúc mừng!

Tiếu Phách thần sắc vui vẻ, chín vầng sáng quanh thân nhất thời tỏa ra quang mang đen kịt, tràn ngập tự đắc nói:

- Chờ tới khi sư phụ âm cực sinh dương lại chúc mừng cũng không muộn! A? Tiểu Âm Oa, ngươi không thủ hộ tại Cửu Âm Tuyệt Địa, tới nơi này xem náo nhiệt làm gì?

- Chủ... Ta tội đáng chết vạn lần, xin chủ nhân nghiêm phạt!

Âm Tiên Nhân nhất thời hung hăng dập đầu thình thịch xuống đất, thanh âm run rẩy nói.

- Chủ nhân, ta làm việc bất lực, năng lực thấp kém, xin chủ nhân nghiêm phạt!

Tiếu Quỳ cũng thống khổ nói.

- Xin chủ nhân trách phạt!

Toàn bộ cao thủ đã ngoài Chí Cao Thần ngũ trọng thiên phụ trách thủ hộ Cửu Âm Cung nhất thời đồng thanh lên tiếng.

Tiếu Phách vốn cho rằng đám đệ tử này tới là để chúc mừng mình, nhưng lúc này nhận ra là đã sai. Thần niệm hùng hồn trong sát na liền bao phủ toàn bộ Cửu Âm Cung, hầu như trong nháy mắt, sắc mặt hắn liền trở nên dị thường khó chịu.

- Nói, chuyện gì xảy ra? Vì sao Đoạn Ngọc Nhan lại chạy mất? Tiếu Âm, ngươi nói cho ta nghe!

Tiếu Phách một tay chộp tới, Âm Tiên Nhân quỳ trên mặt đất nhất thời tựa như gà con, trực tiếp bị Tiếu Phách lăng không nhiếp ở trong tay!

- Chủ nhân... Là... Là do thiếu niên theo tiểu thiếu chủ tới đây...

- Cái gì? Hắn chẳng qua chỉ là một con kiến hôi Chân Thần Cảnh, làm sao có thể chạy thoát khỏi Cửu Âm Tuyệt Địa của ta?

- Khi ta.... Ta cùng Quỳ Tiên Tử phát hiện ra, hắn đã trở thành nhất trọng thiên, đồng thời xông qua cấm chế của Huyết Trì, phá vỡ Cửu Âm Liên Tỏa trên người Đoạn Ngọc Nhan...

Âm Tiên Nhân run rẩy kể lại sự tình trải qua một lần, lời vừa mới dứt, đầu hắn liền "bụp" một tiếng, tựa như quả dưa hấu bị nổ tung, toàn bộ pháp lực cùng thần niệm bao gồm cả lạc ấn linh hồn đều hóa thành một làn khói xanh, bị Tiếu Phách trực tiếp hút vào trong miệng!

- Phế vật! Phế vật! Giám thị Cửu Âm Tuyệt Địa mà lại lơ là như thế, nếu như phát hiện sớm, bọn chúng sao có thể đào tẩu nổi!

Tiếu Phách dữ tợn không gì sánh được nói:

- Tiếu Quỳ, lập tức gọi tiểu thiếu chủ tới đây!

- Vâng!

Tiếu Quỳ sắc mặt tái nhợt đáp, sau đó chạy đi như thiểm điện.

- Các ngươi đều cùng ta đuổi theo! Thời gian hơn mười ngày, không có bất kỳ pháp bảo nào, bọn chúng chạy không xa lắm, đuổi theo về phía Cửu Dương Cung!

- Vâng!

Cao thủ thất trọng thiên vừa mới xuất quan, nhất thời thôi động pháp bảo phi hành, hóa thành lưu quang, biến mất ngay tại chỗ tựa như thiểm điện.

- Lão tổ tông!

Tiếu Kiến Nhân dưới sự hướng dẫn của Tiếu Quỳ, rất nhanh liền tới trước mặt Tiếu Phách, nhất thời quỳ rạp xuống đất, sắc mặt trầm trọng kêu lên.

- Tiểu tử kia rốt cuộc là kẻ nào?

Tiếu Phách lạnh giọng hỏi. Nguyên bản khi Tiếu Kiến Nhân báo lại tình hình của Tiếu gia cho hắn cũng đã kể qua về Dương Thiên Lôi, thế nhưng lúc đó căn bản hắn không để loại kiến hôi như Dương Thiên Lôi vào trong mắt. Cũng không nghĩ đến, vì sự khinh thường này lại tạo thành tổn thất lớn như vậy. Hắn hao tổn tâm cơ, phiêu lưu cực lớn mới bắt được Đoạn Ngọc Nhan, vậy mà giờ này lại để cho nàng chạy mất.

| Tải iWin