Học tập Hoàng Đế Nội Kinh, phối hợp với Quỷ Môn Thập Tam Châm, Đông Phương Xá Nguyệt khiếp sợ phát hiện vết thương của mình lập tức tốt lên bảy tám phần!
Ngoại trừ một vài nội thương cần phải nghỉ ngơi hồi phục ra, ngoại thương đều khỏi hẳn!
"Đây là y thuật gì vậy?", Đông Phương Xá Nguyệt kinh ngạc hỏi.
Diệp Bắc Minh đáp: "Y thuật của Hoa tộc!"
Đông Phương Xá Nguyệt sững sờ, chợt nhìn Diệp Bắc Minh thật sâu: "Trên người cậu quả nhiên gánh vác bí mật của Hoa tộc!"
Diệp Bắc Minh nhìn cô ta: "Vẫn là câu hỏi cũ, vì sao lại cứu tôi?"
Đông Phương Xá Nguyệt hơi tức giận: "Chẳng phải tôi đã nói với cậu rồi sao, để cậu tạm thời ẩn núp đi, đừng có lộ diện!"
"Lá gan của cậu quá lớn, dám trực tiếp chạy đến Huyền Giới!"
"Đến Huyền Giới rồi thì thôi, còn không biết khiêm tốn, thoáng cái trêu chọc nhiều thế lực như vậy!"
"Chỉ một mình Thiên Đạo tông đã có thể lấy mạng của cậu rồi! Chứ đừng nói đến vẫn còn hơn ngàn tông môn khác!"
"Cổ Trần Đan Tôn đến từ chỗ kia, ngay cả ông ta mà cậu cũng dám giết? Cậu biết mình đâm phải hoạ lớn ngập trời nhường nào không?"
Diệp Bắc Minh hừ lạnh đáp: "Ngày hôm đó, tại thành Thiên Đan, nếu tôi đến muộn một bước!"
"Con gái của tôi sẽ bị người ta luyện thành đan dược, tôi chưa giết toàn bộ thành Thiên Đan đã rất nhân từ rồi!"
"Cậu!"
Đông Phương Xá Nguyệt căm tức không nói nên lời.
Một giây sau, cô ta hít sâu một hơi: "Đi theo tôi đi, chủ Luân Hồi muốn gặp cậu!"
Hai mắt Diệp Bắc Minh nhíu lại: "Cô nói gì cơ? Chủ Luân Hồi muốn gặp tôi?"
Đông Phương Xá Nguyệt lắc đầu: "Gặp ông ta rồi cậu sẽ biết, có một số việc không đơn giản như những gì cậu nghĩ".
"Vốn chủ Luân Hồi muốn giết cậu, nhưng mấy chuyện gần đây cậu làm khiến ông ta cảm thấy rất hứng thú!"
"Cho nên, ông ta muốn hợp tác với cậu!"
"Hợp tác với tôi?", Diệp Bắc Minh nhướng mày.
Anh chợt cười lạnh, lắc đầu: "Đông Phương Xá Nguyệt, cô tới để giúp ông ta nói chuyện?"
"Người này bắt đi chín vị sư tỷ của tôi, thần hồn của Thập sư tỷ và Bát sư tỷ của tôi còn bị ông ta cầm tù!"
"Tôi không đội trời chung với người này!"
"Còn chưa nói đến việc chủ Luân Hồi là phản đồ của Hoa tộc, cô muốn bảo tôi hợp tác với ông ta?"
Đông Phương Xá Nguyệt nhíu mày, im lặng vài giây.
Giọng nói cô ta mới vang lên lần nữa: "Diệp Bắc Minh, cậu nghĩ kỹ lại xem, những tin tức cậu biết đều đến từ đâu!"
"Là ai nói cho cậu, chủ Luân Hồi là phản đồ Hoa tộc?"
"Tạm thời không nhắc đến việc đám người Thiên Đạo tông, Sát Minh đối đãi với cậu thế nào, Huyền Thiên Tông đã từng là tông môn phụ thuộc của Hoa tộc!"
"Bây giờ, bọn họ đối xử với cậu như thế nào, chẳng lẽ cậu không cảm giác được?"
"Hơn ngàn tông môn giết vào Huyền Thiên Tông, không lẽ sáu vị lão tổ của Huyền Thiên Tông không hề biết?"
"Vì sao bọn họ không ra tay, tự cậu suy nghĩ thật kỹ đi!"
Một đoạn lời nói dài khiến Diệp Bắc Minh hoàn toàn im lặng!
Chẳng lẽ hết thảy vẫn còn điều bí ẩn khác?
Con ngươi Diệp Bắc Minh híp lại: "Chủ Luân Hồi có ý gì?"
Đông Phương Xá Nguyệt đáp: "Sư phụ nói, nguyện ý trả lại sư tỷ cho cậu vô điều kiện!"
"Kể cả thần hồn của hai vị sư tỷ của cậu cũng trả lại cho cậu luôn!"
"Về phần tình huống cụ thể thế nào, chính cậu đi nói với ông ta!"