Uỳnh!
Thanh trường kiếm trông như một con rắn bạc cũng bị cú đấm của Diệp Lâm Quân thổi bay.
"Phốc!”
Khi Đao vương Tây Vực tiếp được thanh đao, ngực hơi nhói, một ngụm máu tươi phun ra.
Uỳnh!
Ngọn giáo của Diêm Vương Thương xé toạc màn đêm và chạm trán với cú đấm của Diệp Lâm Quân bị đánh trả một cách mạnh mẽ.
Rầm!
Diêm Vương Thương bắt lấy ngọn giáo, cứ như tiếp lấy một ngọn núi lớn, sức nặng khủng khiếp đó đè lên người ông ta. Bàn chân ông ta rách toạc, trời đất rung chuyển!
Âm ầm ầm...
Diêm Vương Thương lùi về sau chục bước mới ổn định lại thân thể.
Ẩm Đối với hai thanh kiếm của Đoàn Đạo Thiên, chúng ngoan cố chống lại cú đấm của Diệp Lâm Quân, sau đó cũng bị đánh bay đi!
Trong mắt Đoàn Đạo Thiên đầy vẻ kinh ngạc!
Người trẻ tuổi này thật đáng sợi
Đánh được ba người kia không nói, đến song kiếm của mình cũng không làm gì được anh!
"Tôi ở đây!”
Giọng nói phát ra ở phía trên.
Sau đó, Diệp Lâm Quân liền biến mất
"Âm ầm ầm.”
Anh xuất hiện trước mặt chiến thần Lôi Đình, tung ba cú đấm khiến cho ông ta không tránh kịp!
Cơ thể ông ta vỡ tung, bay ra bốn phía!
Không chờ bọn họ phản ứng!
Diệp Lâm Quân đã tiến sát đến đao vương Tây Vực và Diêm Vương Thương. Hai người này mạnh hơn chiến thần Lôi Đình rất nhiều.
Diệp Lâm Quân giải quyết đối thủ lần lượt bằng năm và tám cú đấm.
Cuối cùng, chỉ còn lại Đoàn Đạo Thiên.
Diệp Lâm Quân hoàn toàn không cho Đoàn Đạo Thiên có cơ hội sử dụng thuật pháp. Ông ta vừa định búng tay thì những cú đấm của Diệp Lâm Quân đã ập tới như cơn mưa.
Đoàn Đạo Thiên lập tức chống trả.
Âm ầm ầm...
Những cú đấm của Diệp Lâm Quân như súng máy với hàng trăm cú đấm đánh ra cùng một lúc: Đoàn Đạo Thiên đã dùng cả võ công và thuật pháp để đỡ lại những cú đấm đó. "Phụt!”
Một lúc lâu sau, Đoàn Đạo Thiên mất hút, bị một cú đấm đánh bay ra xa.
"Người tiếp theo!”
Diệp Lâm Quân hét lớn.
Kế tiếp, người đừng thứ năm Thiên bảng ra mặt.
Trong trận chiến đầu tiên, Diệp Lâm Quân đã thể hiện sức mạnh đáng kinh ngạc của mình!
Sức mạnh đã đè bẹp bốn cao thủ trong Thiên bảng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Trấn Quốc
Chương 2497
Chương 2497