TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3474 BÀN BẠC KỸ HƠN!”

Đương nhiên Diệp Bắc Minh cũng biết những người này đi theo mình nhưng anh vẫn lắc đầu: “Nếu nhà họ Phó dám tới gây chuyện với tôi thì nhất định tôi sẽ cho bọn họ biết thế nào là có đi mà không có về!”

Nói rồi, anh rời khỏi Huyền Các.

“Này, anh đừng hành động theo cảm tính!”

Diệp Vy Ny rất lo lắng: “Nhà họ Phó thật sự không dễ trêu đâu, nếu bọn họ chuẩn bị đầy đủ thì anh sẽ nguy hiểm tới tính mạng đấy!”

Diệp Bắc Minh dừng bước.

“Thế nào, anh ở lại thêm vài ngày chứ?”, Diệp Vy Ny hỏi.

Diệp Bắc Minh lắc đầu, nhìn Chu Nhược Giai và Lê Mộng Ly một cái.

Rồi lại chỉ vào hai ông cháu Mặc Phong Hành, Mặc Đình Đình đứng chờ bên ngoài Huyền Các: “Giúp tôi bảo vệ bọn họ an toàn!”

Diệp Vy Ny gật đầu: “Được! Đây chỉ là chuyện tiện tay mà thôi, không tính là trả nợ ân tình cho anh”.

“Cảm ơn!”

Diệp Bắc Minh dặn dò mấy câu rồi quả quyết rời khỏi Huyền Các.

Không để ý tới Diệp Vy Ny đứng la lên sau lưng.

Anh đi thẳng tới học viện Viễn Cổ!

Bảy, tám người sau lưng thấy Diệp Bắc Minh đã rời khỏi Huyền Các, lập tức móc một miếng ngọc bội truyền âm ra: “Thằng ranh đó đã rời khỏi Huyền Các rồi!”

Diệp Vy Ny thở hổn hển: “Anh... Anh... Ôi!”

Sau khi ngẫm nghĩ mấy giây, cô ta vẫy tay về phía góc tối: “Ông Kính, nếu như anh ấy thực sự gặp nguy hiểm thì nhất định phải bảo vệ tính mạng cho anh ấy!”

“Vâng!”

Trong bóng tối vang lên một giọng nói rồi biến mất.

...

Cách đó trăm dặm.

Phó Toàn Thịnh cầm một miếng ngọc bội trên tay: “Biết rồi, các người theo sát cậu ta cho tôi!”

“Bất kể cậu ta có động tĩnh gì đều phải báo ngay cho tôi biết!”

“Vâng!”

Miếng ngọc bội vang lên một tiếng rồi từ từ tối xuống.

Sau khi cất miếng ngọc bội đi, hai mắt vằn đầy tơ máu của Phó Toàn Thịnh nhìn về phía Huyền Các: “Thằng ranh kia sắp tới đây rồi!”

“Lát nữa nhớ giữ mạng cậu ta lại cho tôi, nhất định tôi phải bắt cậu ta quỳ gối trước mộ của con trai tôi sám hối!”

“Muốn sống không được, muốn chết không xong!”

...

Vừa rời khỏi Huyền Các.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Nhóc con, cậu không được đi tiếp nữa!”

“Cách đây trăm dặm, Phó Toàn Thịnh đã dẫn theo gần hai mươi Đế Tôn chờ cậu rồi!”

“Ngoài ra, còn có một thân thể Bán Thần!”

Diệp Bắc Minh nheo mắt: “Những người này thật đúng là âm hồn bất tán!”

“Tiểu Tháp, ông có chắc chắn giết được bọn họ không?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Bản tháp có thể giết chết bọn họ trong nháy mắt!”

“Nhưng khu vực gần Huyền Các này khá đặc biệt, nếu bản tháp ra tay thì e là sẽ để lộ hơi thở!”

“Biện pháp tốt nhất chính là trở về Huyền Các, bàn bạc kỹ hơn!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Dư Thiên Trung đã trở về học viện Viễn Cổ rồi, nếu như ông ta vừa trở về là lập tức luyện đan ngay!”

“Thì trăm vị sư phụ của tôi sẽ gặp nguy hiểm, hiện tại tôi nhất định phải tới học viện Viễn Cổ nhanh nhất có thể!”

“Giết bọn họ sẽ khá lãng phí thời gian, nếu như chỉ lao ra khỏi vòng vây thôi thì chắc là đơn giản hơn!”


Thấy Diệp Bắc Minh nói như vậy, tháp Càn Khôn Trấn Ngục không nói thêm gì nữa.

| Tải iWin